Quyển 1: Thuốc dẫn - Chương 4:

Nhưng vẫn còn tốt, ma pháp sư thực chất cũng như một nghề cần rất nhiều tâm tính, người không có nhân cách tốt sẽ không thể đột phá giới hạn để thăng cấp, dù vẫn đang thất vọng nhưng nàng cũng nhanh chóng lấy lại cảm xúc, nghiêm túc đóng vai tì nữ trầm lặng rụt rè.

Làm việc cả ngày khiến eo lưng Nguyễn Diệc Vi đau nhức, ôm lấy quần áo đi theo vài người đến "nhà tắm" công cộng.

Cũng may vì nàng không giống với những pháp sư khác trong học viện, nàng nhẹ nhàng xoa xoa đôi vai đau nhức trong đầu vui vẻ suy nghĩ. So với những pháp sư khác, pháp sư hệ phong có khả năng cận chiến, hơn nữa nàng rất chú ý việc rèn luyện hằng ngày, cho nên nàng mới không giống với những pháp sư đó, thân thể yếu đuối mong manh, bằng không cô sẽ không chịu nổi công việc bây giờ.

"Nhà tắm" công cộng dành cho các tì nữ thực chất chỉ là một cái lều trại khổng lồ, được chống đỡ bởi các nguyên thạch có sức mạnh độc nhất vô nhị ở thế giới này, bên trong có những bồn tắm lớn, đủ cho một người ngồi bên trong, giống như một lư đồ chua lớn, bên trong có hai nút màu xanh và đỏ. Ấn nút màu xanh, nước sẽ từ bên ngoài chảy vào, độ ấm của nước vừa phải, khi tắm xong sẽ ấn nút màu đỏ, nước bẩn sẽ tự động chảy ra sạch sẽ để người tiếp theo có thể sử dụng.

Phương pháp này rõ ràng hạn chế lượng nước tiêu thụ của mỗi người, rất thống nhất, hiệu quả và đơn giản.

Nhưng điều kiện so với nàng tưởng tượng còn tốt hơn rất nhiều, ít nhất có nước nóng, hai ngày được phép tắm rửa một lần, cái này có thể chấp nhận được.

Nguyễn Diệc Vi khẽ thở dài, cởi bỏ bộ đồ đã bẩn đặt sang bên cạnh rồi ngồi phịch xuống lư.

"A..." Nước nóng vừa chạm tới vai, nàng không khỏi thoải mái thở dài, trong cuộc xuyên qua khủng khϊếp này, một thùng nước nóng cũng khiến nàng cảm thấy vui vẻ, nhắm mắt lại, bắt đầu thôi miên chính mình. Đây chính là phòng tắm màu trắng lớn trong tháp pháp sư xinh đẹp của mình, đúng đúng còn có rượu sâm panh! Tòa pháp sư xinh đẹp mở cửa đón gió!

Không phải nhà tắm công cộng ẩm ướt, ồn ào, hơi dầu mỡ và bẩn thỉu này!

Ngay lúc các tì nữ đang thay phiên nhau tắm rửa chuẩn bị nghỉ ngơi, bên ngoài trại, một lá quân kỳ màu đỏ rực từ trên tháp canh hiện ra, phản chiếu ánh sáng của ngọn lửa.

"Tướng quân đã trở về doanh trại! Tướng quân đã trở về doanh trại!" Một tiếng kèn đồng thời vang lên từ tháp canh, cửa doanh trại nặng nề được mở ra nghênh đón đoàn quân trở về.

Liệt Hỏa thú uy phong lẫm liệt dẫn đầu, phía trên là Nhϊếp Dật Phong, vừa bước qua cửa doanh trại hắn liền giữ chặt dây cương, Liệt Hỏa thú lập tức dừng lại, sau đó rất ngoan ngoãn cúi xuống, để nam nhân dẫm lên cổ nó, từ từ xuống đất. Sau đó nó rất có ý thức, không cần ai kéo, tự mình đi về phía tổ ấm của nó bằng tốc độ nhanh nhất, biến mất khỏi tầm mắt nam nhân này càng nhanh càng tốt.