Chương 156

"Chúng ta đi ăn cơm thôi, đói rồi." Địch Tinh Thần nói với Bùi Úc.

Có một loạt quán cơm ở bên kia đường, bọn họ chọn một nhà hàng hải sản. Địch Tinh Thần vốn dĩ đã làm xong công tác chuẩn bị bị nhận ra.

Đối với chuyện bị nhận ra cậu đã không còn khẩn trương như trước nữa. Bởi vì khi ăn hoành thánh vào buổi trưa bị người qua đường nhận ra, hình như mọi chuyện đều ổn.

Trên thực tế, lúc cậu và Bùi Úc đang hẹn hò khẩn trưởng nhất là khi bị chụp phải, nếu đổi thành người khác, cậu gần như sẽ không quan tâm đến chuyện bị chụp được hay không.

Kết quả ông chủ và bà chủ của quán hải sản kia cư nhiên không nhận ra cậu.

Phỏng chừng chưa từng xem《 Hồng Lam tín hiệu 》.

Tiểu Vệ và Tiểu Lý cũng đi vào ngồi xuống chiếc bàn cạnh bọn họ. Camera được đặt trong túi, không nhìn kỹ căn bản không nhìn ra, nhưng nếu như vậy hình ảnh quay được không được tót lắm, hiệu quả cũng giống như đang quay lén. Nhưng cư dân mạng rất thích loại quay phim này, đặc biệt là khi hai người hẹn hò, có một loại cảm giác kí©h thí©ɧ bị quay lén, càng chân thật hơn, hơn nữa quay lén cũng không dễ bị phát hiện.

Trong quán ăn không còn người nào khác, bà chủ xách ấm trà và thực đơn đi tới.

"Các cậu lớn lên thật đẹp trai." Bà chủ khen ngợi từ tận đáy lòng.

"Cảm ơn ngài." Địch Tinh Thần nhận lấy thực đơn từ trong tay bà chủ, bắt đầu gọi món ăn.

Bà chủ lại đưa cho Bùi Úc một bản, Bùi Úc không nhận mà nói: "Em ấy gọi gì cháu ăn cái đó."

Địch Tinh Thần đưa mắt nhìn Bùi Úc, cố nén ý cười trên khóe môi, nhìn thực đơn một lúc nói: "Cho cháu một phần măng khô sốt nước gà, một phần bào ngư nướng khoai mỡ, một phần cá mú tía tô, một phiền canh rong biểu đậu hủ và hai bát cơm."

Bùi Úc cầm lấy cốc nước rót đầy đưa cho Địch Tinh Thần, sau đó mới rót cho bản thân hắn.

Vốn dĩ hắn chưa từng lấy nước khi ăn cơm, hoàn toàn học được khi đang quay 《 Hồng Lam tín hiệu 》 trong quá trình ăn cơm cùng mấy người Địch Tinh Thần, hiện tại hắn đã tạo thành thói quen khi ăn cơm ở những quán ăn nhỏ.

"Có chút nóng." Bùi Úc nói.

Hắn không để Địch Tinh Thần cầm mà trực tiếp đặt lên bàn.

Đúng lúc này, bỗng nhiên có một người trẻ tuổi đẩy cửa tiến vào, Địch Tinh Thần quay đầu nhìn liền phát hiện ngoài cửa còn có ba người đang đứng.

Hai nam hai nữ, nhìn bộ dáng có lẽ đều là học sinh.

Người vừa tiến vào nhìn vào bên trong sau đó quay lại nói với ba người kia: "Chúng ta ngồi ở bên ngoài đi, bên trong ngột ngạt lắm."

Bốn người trẻ tuổi liền ngồi xuống bàn, cách bọn họ một tấm kính, trên cửa kính có dính mỡ, chính giữa có có chữ màu đỏ lờ mờ không nhìn ra.

Nhưng bọn họ nói nghe rất rõ ràng.

Địch Tinh Thần nghe thấy có một nữ sinh nói: "Sắp 7 giờ rồi, chúng ta mau ăn nhanh đi, lát nữa bọn em còn phải về theo dõi 《 Hồng Lam tín hiệu 》nữa, sắp bắt đầu rồi."

"Vì sao nhất định phải xem phát sóng trực tiếp, trên mạng không có à?" Một nam sinh hỏi.

"Không được, bọn em muốn xem phát sóng trực tiếp cơ." Nữ sinh khác nói: "Cần phải xem tiến triển mới nhất, chậm chân sẽ bị người khác spoil."

"Nhìn người khác yêu đương, còn thích hơn chúng ta yêu đương đúng không."

"Đương nhiên, người ta đẹp trai hơn lãng mạn hơn."

Địch Tinh Thần nghe vậy liền cười nói với Bùi Úc: "Cũng may quán ăn này không mở 《 Hồng Lam tín hiệu 》. Hôm qua em ra ngoài ăn cơm phát hiện cả một con đường, chỉ cần nơi nào có TV đều đang xem 《 Hồng Lam tín hiệu 》, em vừa ăn vừa nghe xấu hổ đến mức chân cũng moi đất."

Bùi Úc nói: "Tôi ngẫu nhiên xem được một đoạn ngắn trên mạng."

"Anh cũng xấu hổ sao?" Địch Tinh Thần nói.

Xem chương trình mình tham gia thật sự rất xấu hổ, rõ ràng cũng câu nói nhưng khi nói ra lại cảm thấy không vấn đề gò, nhưng TV vừa phát sóng liền đặc biệt thấy thẹn.

"Cũng không phải." Bùi Úc nói: "Ban đầu lười xem, bây giờ không muốn xem vì sợ khó chịu."

Hắn nói rồi ngẩng đầu nhìn Địch Tinh Thần: "Không muốn biết khi em ở cùng người khác sẽ làm gì."

Bình giấm chua.

Địch Tinh Thần cầm đũa: "Ăn cơm thôi."

Bùi Úc khẽ cười một tiếng, cơn ghen vẫn còn.

Ngay sau đó bọn họ nghe thấy tiếng kêu lên sợ hãi của nữ sinh bên ngoài: "Có người chụp được Nghiêm Chấp và Hoắc Thành!"

Địch Tinh Thần vừa nghe lập tức quay đầu nhìn ra.

"Ở đâu ở đâu?"

"Hình như ở phụ cận bờ cát bạc! Oa oa oa, thật sự là bọn họ, cậu xem!"

"Tớ nhìn xem..... Thực đẹp trai."

"Cái gì má rất đẹp? Nghiêm Chấp đẹp trai nhất được không!"

"Được được được, trong mấy khách mời này, anh thừa nhận Lục ca đẹp trai nhất."

"Nam sinh các cậu chắc cũng rất thích anh ấy đúng không? Nghiêm Chấp, một người đàn ông được cả nam nữ thích!"

"Thật sự muốn nhìn con người thật, nghe nói con người anh ấy còn đẹp hơn trên video!"

"Sao anh ấy lại ở cùng Hoắc Thành, vì sao không phải Địch Tinh Thần!"

"Địch Tinh Thần khẳng định là của Nghiêm Chấp, chẳng phải người khác không cùng một cấp bậc với Nghiêm Chấp hay sao."

Xem ra hai nữ sinh này đều là fan của CP Sao Băng.

Địch Tinh Thần nhìn qua Bùi Úc đang nhìn ra bên ngoài, cúi đầu uống hai thìa canh rong biển đậu phụ.

"Mặc dù anh không xem chương trình này, nhưng mỗi ngày đều lướt thấy trong vòng bạn bè, không phải bây giờ Bùi Úc có nhiệt độ cao nhất sao? Địch Tinh Thần gì đó, anh thấy bạn bè trong vòng đều đang ship bọn họ." Một giọng nam nói.

"Đó là bởi vì gần đầy đài truyền hình đang cố ý tiết lộ CP Húc Nhật Tinh Thần? Gần đây hỗ động giữa hai người bọn họ rất nhiều, vừa nhìn chính là đang cố ý cắt nối biên tập ra, suất diễn của Lục ca càng ngày càng ít."

"Nghe nói đất diễn tối nay gần như đều thuộc về Bùi Úc. Cái tên hoàng tộc này, nghe nói nhà làm phim là người nhà của hắn!"

"Vậy hai người còn vội vàng trở về xem. Chẳng phải thích Nghiêm Chấp à?"

"Lục ca chỉ lên hình một phút, hỗ động cùng Địch Tinh Thần một lần, bọn em cũng có thể moi được đường! Hơn nữa nói không chừng trong đoạn phim chính còn có các đoạn hỗ động khác!"

"Các anh có xem màn ảo thuật biến hoa gypsophia kia không? Thân là đàn ông các anh tự bình luận xem, có phải rất có tâm rất lãng mạn hay không?!"

"Nghiêm Chấp chính là một người siêu cấp lãng mạn, em cảm giác anh là người lãng mạn nhất trong tám khách mời!"

"Lục ca còn từng tặng nước hoa cho Địch Tinh Thần, cũng không biết Địch Tinh Thần có dùng hay không."

Bùi Úc nghe vậy lập tức nhìn qua Địch Tinh Thần. Địch Tinh Thần lại uống thêm một ngụm canh.

Ngón chân cậu sắp đào được đất rồi, hai vị tỷ muội này làm ơn đừng nói gì thêm nữa.

Kết quả các cô dùng điện thoại mở video 《 Hồng Lam tín hiệu 》.

Trong quá trình chờ đồ ăn lên hai người bắt đầu cắn đường.

"Chỗ này chỗ này, cậu xem có phải anh ấy có phản ứng không?!"

"Tớ cảm thấy thời điểm mang cảm nhất vẫn là khi ở Nam thành, bốn người ngồi chung một chiếc xe, Nghiêm Chấp ngồi phía sau vuốt hầu kết liên tục, trời ạ, thật dục nha!"

"Một lần trước khi đi ngủ anh ấy cũng vuốt, Địch Tinh Thần còn hỏi anh ấy sao hầu kết lại bị đóng vảy, cắn chết tui rồi(1)!!"

(1) Nguyên văn —嗑死我了: 嗑 là hành vi mà bạn ủng hộ sự lãng mạn giữa một cặp đôi). Vì vậy, nếu ai đó nói 嗑死我了, có lẽ họ vừa nhìn thấy cảnh cặp đôi mà họ vận chuyển có một số hành động thân mật.

A, cậu cũng muốn chết rồi.

Xấu hổ muốn chết!

Địch Tinh Thần nhìn thấy bà chủ bưng đồ ăn ra, lúc này mới thở phào một hơi.

Cậu toát mồ hôi.

Cậu ngẩng đầu nhìn Tiểu Lý và Tiểu Vệ ở bàn bên cạnh, hai người giống như sắp bị nghẹn đến nội thương rồi.

Cũng may bốn người bên ngoài cắm đầu ăn cớm, đề tài cũng không tiếp tục xoay quanh 《 Hồng Lam tín hiệu 》, không đến hai mươi phút hai nữ sinh kia trở về theo dõi phát sóng trực tiếp. Địch Tinh Thần nhìn Bùi Úc ở đối diện, Bùi Úc vẫn an tĩnh ngồi ăn cơm không nói câu nào.

Thật không nghĩ tới ăn một bữa cơm cũng đυ.ng phải fan CP, còn là fan CP của cậu cùng người khác.

Chờ bọn họ ăn cơm xong ra ngoài, hai nam sinh ở bên ngoài cũng đã tính tiền rời đi.

"Xem ra tôi phải về xem tập phim chính một lần mới được." Bùi Úc bỗng nhiên nói.

Địch Tinh Thần đỏ mặt không nói chuyện chỉ mỉm cười.

"Còn tặng em nước hoa?" Bùi Úc nói.

"Lúc kết thúc trạm Nam thành có đưa." Địch Tinh Thần nói.

"Dùng chưa?"

"Chưa."

Bùi Úc nhìn thoáng qua móc chìa khóa xe ấn một cái, xe vang lên hai tiếng "tích tích", Bùi Úc liền giúp cậu mở cửa xe.

Địch Tinh Thần ngồi vào, sắc mặt càng thêm hồng.

Bùi Úc cũng tiến vào.

Địch Tinh Thần vẫn luôn muốn cười mà cười không được.

Bùi Úc liếc nhìn, khóe miệng hơi mở, nói: "Cười ngốc."

Giọng điệu mang theo chút vị chua, lại mang cảm giác sủng nịnh, rất tô.

Đây là lời mà lúc trước Địch Tinh Thần nói với hắn, bây giờ đến lượt hắn nói Địch Tinh Thần.

"Anh thật sự về xem tập chính sao?" Địch Tinh Thần nói.

"Không nói cho em." Bùi Úc nói.

Nói xong liếc nhìn Địch Tinh Thần: "Còn cười."

Địch Tinh Thần cười xoay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bùi Úc lái xe đưa cậu đến dưới lầu. Quách Băng nhìn bọn họ lên lầu, ôm bát mì tôm nói: "Không cho phép trốn đến chỗ camera không quay được!"

"Sao đạo diễn lại ăn mì, sống khó khăn như vậy?" Bùi Úc hỏi.

"Bây giờ bạn học Bùi càng ngày càng làm càn." Quách Băng nói.

Vừa nghe thấy hắn gọi "Bạn học Bùi", Bùi Úc lập tức thành thật, vành tai còn có chút hồng: "Tôi có thể gọi cơm hộp cho mọi người."

"Bọn tôi có gọi cơm hộp." Quách Băng cười nói: "Là tôi thích ăn mì, cũng thích mùi vị này."

Địch Tinh Thần cười nói: "Quách đạo cũng thích ăn chua à."

"Cái gì mà cũng?" Quách Băng hỏi.

"Bạn học Bùi cũng rất thích ăn chua." Địch Tinh Thần nói.

Bùi Úc nhìn cậu hai tai càng đỏ hơn. Địch Tinh Thần đi lên cầu thang, Bùi Úc đi sát phía sau, Quách Băng uống một ngụm canh chua nhìn hai người lên lầu.

Khi đến chỗ điểm mù ở khúc ngoặt, Bùi Úc bỗng nhiên duỗi tay tóm lấy sau lưng Địch Tinh Thần, Địch Tinh Thần nhảy lên trên vài bước xuất hiện dưới camera.

Hai người có loại ăn ý, rất kỷ luật dưới camera.

Địch Tinh Thần móc chìa khóa ra mở cửa, Bùi Úc đứng sau lưng cậu chờ cậu mở cửa phòng, mới vừa tiến vào cậu liền cảm giác Bùi Úc ôm cậu từ phía sau, Địch Tinh Thần kinh ngạc vội vàng cúi xuống bẻ tay Bùi Úc, hai tay Bùi Úc ôm chặt dán lên mặt cậu, gọi: "Địch lão sư?"

Mặt quá nóng thậm chí có chút bỏng. Địch Tinh Thần sợ camera sẽ thu được âm thanh cho nên không dám phát ra tiếng, cậu dùng sức tránh, sau đó bị Bùi Úc nhấc lên khiến hai chân rời khỏi mặt đất, sức lực của Bùi Úc thật sự rất lớn, dáng người cũng cao cho nên ôm cậu lên không dùng quá nhiều sức. Dòng điện chạy loại khắp nơi, Địch Tinh Thần cũng không biết mình muốn phải kháng hay sợ bị quay phải mới không dám phản kháng. Ái muội không ngừng đạt đến đỉnh điểm, Bùi Úc bỗng nhiên bông cậu, Địch Tinh Thần hoảng loạn không ngừng cúi đầu thay giày, còn cố ý cao giọng nói: "Anh không cần đổi dép, trực tiếp vào đi."

Cậu nói cho camera nghe thất.

Phỏng chừng Quách Băng đang nhìn chằm chằm camera phòng cậu.

Hai người bọn họ ở cửa khoảng chừng vài giây.

Cậu cởi giày rồi đi dép lê vào, nhưng Bùi Úc còn ở sau lưng cậu dùng cơ thể cao lớn bao phủ cậu. Chờ cậu quay đầu liền thấy Bùi Úc vẫn đang cúi đầu nhìn cậu.

Sau cửa có chút tối, ngược lại Bùi Úc rất an tĩnh chỉ nhìn cậu, giống như đang chờ đợi, lại như đang nhìn phản ứng của cậu, tựa như sự ôn nhu đã chiến thắng du͙© vọиɠ, cậu không nhìn rõ ánh mắt hắn nhưng lại biết rất rõ loại ánh mắt này của hắn thế nào.

Sau đó Bùi Úc cúi đầu hôn xuống cánh môi cậu.

Lần đầu tiên hai người hôn nhau diễn ra như vậy. Địch Tinh Thần chỉ cảm thấy cả người mình đều tô.

—————————

Rốt cuộc cũng hôn môi rồi.