Chương 8: Bất Nhạc và Vô Đầu

Ở cửa, hai chỉ tang thi đang đứng gác giống như là cảm nhận được cảm xúc của Lâm Uyển, quay đầu hung tợn nhìn chằm chằm vào Lục Văn Xuyên, phảng phất chỉ cần Lâm Uyển mệnh lệnh một tiếng, bọn họ liền sẽ lập tức nhào qua xé nát Lục Văn Xuyên.

“Rống!”

Lâm Uyển từ trong ổ chăn lộ ra nửa cái đầu đối với bên ngoài rống một tiếng cảnh cáo, hai chỉ - ánh mắt hung ác - tang thi lập tức ngoan ngoãn quay lại đầu tiếp tục đứng gác.

Lục Văn Xuyên đem một màn này thu hết đáy mắt, hơi nhướng mày, từ đáy lòng sinh ra một vớ vẩn ý tưởng, hắn đứng dậy đi hướng Lâm Uyển bên kia.

Nghe được tiếng bước chân, Lâm Uyển đem chính mình bọc càng chặt, cậu thật sự tức giận, giận đồ ăn liền ở trước mắt lại chỉ có thể nhìn không thể ăn; giận mình nói không được tiếng người, nhân loại kia không thể hiểu được chính mình ý muốn.

Lâm Uyển dũng bã đậu đại não suy nghĩ trăm ngàn cách làm Lục Văn Xuyên có thể lý hiểu được ý cậu, đột nhiên linh quang chợt lóe ——hai ngày trước, Bất Nhạc đã nói với cậu - Bất Nhạc chính là kia chỉ tang thi vừa gầy vừa lùn đang đứng gác ở cửa, bởi vì thi đốm trên mặt làm cho hắn thoạt nhìn thật buồn rầu, cho nên dứt khoát Lâm Uyển liền kêu hắn Bất Nhạc; mặt khác, con kia không có nửa cái đầu tang thi, Lâm Uyển liền kêu hắn Vô Đầu, đơn giản thô bạo lại mười phần dán sát hai chỉ tang thi thi thiết. ( Người - nhân thiết => tang thi - thi thiết)

Dị năng của Bất Nhạc cũng là hệ tinh thần, cho nên hắn biết lão đại của lãnh địa này là một con hệ tinh thần tang thi vương, ý thức lãnh địa của tang thi rất mạnh, Lâm Uyển ở chỗ này lâu như vậy, tang thi vương kia không tìm tới cậu chỉ có một nguyên nhân—— tang thi vương kia so với cậu yếu hơn.

Cậu cứu nhân loại trước mắt này, chính là cùng kia thi vương đánh nhau mới bị thương, cho nên trong ấn tượng của Lâm Uyển, Lục Văn Xuyên bị dán lên nhãn “Rất yếu, yêu cầu bảo vệ”, tuy nhiên mấy chuyện đó đều không phải trọng điểm, trọng điểm là dị năng của tang thi kia là hệ tinh thần, có thể cùng nhân loại trò chuyện.

“Rống rống rống!” Nghĩ tới dị năng hệ tinh thần có thể cùng nhân loại giao tiếp, Lâm Uyển liền kêu Bất Nhạc tiến vào, rống rống hỏi: “Ngươi có thể dùng dị năng tinh thần cùng nhân loại giao tiếp không?

“Rống rống.”

Bất Nhạc trả lời: Không thể, cấp bậc của ta không bằng kia chỉ thi vương.

Lâm Uyển có chút mất mát chép chép miệng, xem ra vẫn là muốn đi một chuyến tìm kia con tang thi vương.

Đúng lúc Lâm Uyển quyết định muốn đi, Lục Văn Xuyên đã bước tới, hắn nói: “Ta phải đi ra ngoài một chuyến, ngươi muốn cùng nhau không?”

Lâm Uyển đại khái nghe hiểu, cũng mặc kệ Lục Văn Xuyên là muốn ra ngoài làm gì, cậu túm lấy người liền đi ra ngoài.