Chương 14: Lỗ nhỏ mở ra chờ anh đến

Ôn Minh Viễn bế người vào cửa, bọn họ trực tiếp hôn nhau ở cửa ra vào, sau khi hai người dùng bữa tối, cô có uống một chút rượu, không quá nồng, nhưng ngọt ngọt.

Ôn Minh Viễn nhìn rất ấm áp, dịu dàng như ngọc, nhưng thật ra bên trong lại ngọt ngọt không thôi, Thẩm Thanh cảm nhận được điểm này, có bị Ôn Minh Viễn ôm, ngồi xuống ở cửa ra vào. Ôn Minh Viễn tách hai chân cô ra tự mình chen vào giữa hai chân cô. Thẩm Thanh bị Ôn Minh Viễn hấp dẫn mà mơ mơ màng màng, bàn tay to ấm áp của người đàn ông đè ở sau gáy cô,

đầu lưỡi trơn trượt, từng chút từng chút khuấy động đầu lưỡi cô.

Ôn Minh Viễn không ngừng hút đẩy cái lưỡi nhỏ mềm mại của cô từ chậm đến nhanh, độc đoán muốn ăn tận gốc lưỡi của cô, Thẩm Thanh bị mυ"ŧ đến mà loạn khiến cô không khỏi rên rĩ nhẹ nhưng nức nở một tiếng: "Ưmm, Ôn Minh Viên”

Ôn Minh Viễn buông cô ra, hai người áp tràn vào nhau, cảm xúc mãnh liệt gọn sóng, khiến cả hai ngày càng trở nên quyến rũ, phong tình. Phòng khách không bật đèn nhìn có chút không rõ ràng, thế nhưng ngược lại, lại tăng thêm vài phần ám muội.

Thẩm Thanh giữ chặt tay Ôn Minh Viễn, năm ngón tay quấn chặt lấy, cô nhìn về phía Ôn Minh Viễn hai mắt mở tựa như say nhưng lại không phải: “Ôn Minh Viễn, em có thứ muốn cho anh xem”

Ôn Minh Viên ôm ngang lấy eo của cô, anh bước nhanh, Thẩm Thanh ôm lấy cổ anh, đem lỗ tai áp vào trong ngực

của anh. Nghe thấy tiếng tim đập thình thịch của Ôn Minh Viễn, Thẩm Thanh càng cảm thấy khô nóng hơn. Ôn Minh Viễn ngồi xuống sô pha, ôm cô cũng ngồi xuống. Thẩm Thanh tách hai chân ra ngồi trên người Ôn Minh Viễn.

Cô và Ôn Minh Viễn ngồi đối mặt với nhau, nơi kín đáo của hai người không ngừng cọ xát vào nhau, Thẩm Thanh

chỉ cảm thấy nóng. giống như đang ở trong suối nước nóng vậy. Ôn Minh Viễn vòng tay ôm eo cô, nặng nề vuốt ve, hô hấp của giáo sư Ôn đã bắt đầu hỗn loạn, anh nhìn chằm chằm Thẩm Thanh: "Hửm? Cái gì vậy?"

Thẩm Thanh lấy ra một cái hộp gỗ thông hình bầu dục, có đường văn nhân nhạt, mở ra thấy là chất keo cột màu trắng giống như hồ dán. Thẩm Thanh nhìn có chút đắc ý nhường máy với anh: "Anh đoán xem đây là cái gì? Ôn Minh Viễn ngửi được mùi dâu tây thoang thoảng, anh cười thầm: "Anh không đoán ra, em nói xem đây là gì?"

Thẩm Thanh mở cửa hàng đồ chơi tình thú, cho nên thứ này hẳn là đồ trợ hứng ở trên giường, nhưng nhìn vẻ mặt dương dương đắc ý này của Thẩm Thanh, thì anh không khỏi muốn trêu chọc, để cô tự mình nói ra. Thẩm Thanh cười đến xuân tâm nhộn nhạo, vẻ mặt cô thần thần bí bí hì hì nói, toàn bộ hơi nóng đều truyền đồn bàn tại Ồn Minh Viễn: "Đây là thuốc mỡ xuân thuỷ”

Thẩm Thanh không muốn nói thêm. Ôn Minh Viễn đã hiểu, cô vùi đầu trong ngục Ôn Viễn, cô lầm bầm: "Ôn Minh Viễn, em đi tắm đây “

Nói rồi. Ôn Minh Viên ôm người phụ nữ nửa say nửa tỉnh đi tắm rửa, toàn thân cô mềm mại thơm tho, kỳ thật không cần tắm cũng được, chờ hai người làm xong tắm cũng không muộn

Sau đó, chắc chắn sẽ đổ mồ hồi đầm đìa, vì vậy tốt nhất là không nên tắm, nhưng con gái tốt nhiên đều yêu thích sạch sẽ

Thẩm Thanh tắm xong, cô nằm trên giường Ôn Minh Viễn mặc bộ đồ ngủ mỏng mà cô đã chuẩn bị. Thật sự là kinh ngạc, hai người mới gặp nhau lần đầu tiên, tiến triển nhanh như vậy, cô cũng không cảm thấy khó chịu chút nào. Ngược lại ở chung với anh rất thoái mái.

Thẩm Thanh nằm trên giường suy nghĩ lung tung, có lấy thuốc mỡ Xuân thủy vừa nãy ra xem, Thuốc mỡ Xuân Thủy là sản phẩm tốt nhất cô bán trong năm nay. Cái gọi là thuốc mỡ Xuân Thủy nghĩa là nếu

người phụ nữ sử dụng nó vào vùиɠ ҡíи của bản thân, thì cơ thể sẽ nhanh chóng nóng lên, và bướm nhỏ sẽ phun

da^ʍ thuỷ ra nước chảy không ngừng như suối vậy.

Vì vậy, thuốc mê này lớn sản phẩm bán chạy nhất năm nay, bởi vì, nó là sản phẩm dễ dàng kiến mình đạt kɧoáı ©ảʍ và có thể cao trào mà không cần màn dạo đầu.

Thẩm Thanh mở lọ thuốc mở ra chấm vào tay một ít, cô cẩn thận dang rộng hai chân. Trong phòng tắm Ồn Minh Viễn vẫn đang tắm rửa, cô nhìn về phía phòng tắm, trái tim cùng đập thình thịch không ngưng.

Thẩm Thanh đang mặc quân lót chữ T, cho nên không phải cởi. Cô đẩy cánh môi mập mạp ra hai bên, đưa ngón tay đặt lên tiểu huyệt xoa xoa một lúc, tiểu huyệt được xoa lên một lớp thuốc mỡ, cơ thể cô bắt đầu nóng lên còn có chút ngửa ngáy.

Thầm Thanh cong người nắm lấy ga giường, tiểu huyệt vừa tê vừa ngứa, nước chảy ra không ngừng, đoàn rằng ga giường có lẽ đã bị dính ướt một mảng.

Ôn Minh Viên vừa mở cửa phòng tắm, ngay lập tức nghe được giọng nói mềm mại của Thẩm Thanh, phảng phất như mang theo nước. "Ưm, thật ngứa, thật thoải mái, bướm nhỏ muốn còn chim lớn, ô ô ô ô”

"Muốn bị làm rồi, có phải không?" Ôn Minh Viễn thấy vậy cũng không chịu thua kém, lỗ tiểu bắt đầu rỉ chất lỏng trắng đυ.c, hang hái ngóc đầu dậy.