Chương 28

Nhu Thanh không phải không chuẩn bị trước tâm lí , nhưng nỗi ám ảnh lăng nhục vẫn luôn ngự trị trong đầu , nỗi đau đớn thể xác đâu đó chưa thể xoa dịu xuống nên khi Hạ Doãn Hào đẩy thứ đó vào trong người khiến cô kinh hoảng thét lên , sợ đến mức vô pháp tiếp tục rơi nước mắt nữa . Vươn tay muốn đẩy hắn ra .

" Đừng như vậy nữa ...tha cho tôi đi ..." Nhu Thanh nức nở van xin , cả người trở nên run lẩy bẩy , điên cuồng vũng vẫy như bị chết đuối .

Hạ Doãn Hào chỉ vừa đẩy dươиɠ ѵậŧ vào một phần ba thì bất chợt Nhu Thanh bị chấn động giật nẩy , không ngừng xô đẩy hắn , tay chân quơ quào toán loạn , đôi mắt trở nên vô hồn không kiên định liếc nhìn tìm kiếm bốn phía , Hạ Doãn Hào biết nguyên do chính không phải do hắn mà là ký ức bẽ bàng khiến cô hoảng sợ , thần trí không ổn định được , nhìn cô hỗn loạn như vậy hắn có thể liên tưởng đến thời khắc ô nhục kia , cô cũng bất lực cầu khẩn Mạc Lam Chiểu y hệt , quá xót xa hắn quýnh lên kéo người cô ôm chặt vào lòng , lo lắng nói- "Tiểu Thanh , Tiểu Thanh , đừng như vậy , em bình tĩnh lại đi! "

Hạ Doãn Hào thương tiếc vuốt tóc Nhu Thanh , nhịn không được hôn lên mắt cô , ôn nhu an ủi " Tiểu Thanh , em càng như vậy ta càng đau lòng , không phải rõ ràng ta đã nói sẽ không bao giờ làm em tổn thương ?"

" Sợ ... đau lắm " Nhu Thanh ngưng thần nén lệ ngẩng đầu nhìn hắn , miệng lẩm bẩm . Cô rất sợ cái cảm giác đau đến chết đi sống lại đó .

" Tin ta , chắc chắn sẽ không đau , ta chưa từng làm em đau lần nào cả đúng không nào ?" Bàn tay to lớn phủ lên đôi vai run rẩy của cô , mỉm cười trấn an .

Đúng vậy , cô chưa bao giờ chịu đau đớn gì ở hắn, ai cũng có thể chỉ có người đàn ông trước mặt là không và người này là chồng cô , từ nay cô sẽ theo hắn suốt đời , hắn sẽ mãi mãi không thương tổn mình -." Ừm ... em tin ngài "-Nhu Thanh cuộn vào lòng hắn , ỉu xìu nói , không dám phản kháng tiếp vì sợ hắn buồn .

Hạ Doãn Hào dẫu biết Nhu Thanh tuy vẫn chưa thả lỏng nhưng không thể buông tha cơ hội lần hiếm có , phải giúp cho cô vượt qua sa trấn tâm lí này , nghĩ vậy hắn hít sâu một hơi , tay phải nâng côn ŧᏂịŧ bên trong đẩy sâu hơn chút nữa , mặc dù không phải lần đầu nhưng quả thật tiểu huyệt quá chặt , cửa thịt khít tới độ như muốn chặn hắn lại không cho tiến tới . Bản năng đàn ông muốn công thành xông tiến nhưng vì lo cô sẽ đau nên tận lực nén ý nghĩ ngu muội đó lại , côn ŧᏂịŧ chậm rãi kéo ra sau đó lại nông vào , một tất một tất thêm sâu .

Nhu Thanh lúc đầu rất đau nhưng lúc sau chỉ còn thấy trướng , thân thể cực kì khó chịu nhưng dị vật bên trong như thấu hiểu chỉ chầm chậm đưa đẩy xoa dịu nỗi đau chớp nhoáng , chứng minh lời nói của hắn đều là sự thật . Cô nâng đôi tay mảnh khảnh vuốt gương mặt nam nhân vì cực lực ẩn nhẫn du͙© vọиɠ mà xuất cả mồ hôi ướt đầy trán , rõ ràng hắn còn khó chịu hơn mình, trong lòng như có ngũ vị , ngọt ngào là nhiều , khoé môi đỏ không khỏi nở ra nụ cười yếu ớt , choàng ôm lấy cổ giấu mặt vào gáy hắn " Nhị gia , ngài ... ngài vào đi , em không sao đâu"

Chỉ cần là hắn , cô cái gì cũng không sợ .

Hạ Doãn Hào còn tưởng mình nghe lầm , đến khi cánh tay cô siết chặt lấy cổ mới biết đều là chân thật , nhìn cô vợ nhỏ của mình vừa đáng yêu vừa kiên cường , mới vừa rồi còn run cầm cập giờ mạnh dạn chủ động , hắn thận trọng cúi đầu hôn lấy vai cô , thủ thỉ " Tiểu thanh của ta lúc nào cũng ngoan nhất " - Sau đó lại thông báo tiếp " Ta vào đây ".

Vừa dứt lời , Hạ Doãn Hào dùng sức đẩy phần hông đưa côn ŧᏂịŧ tiến thẳng sâu lút cán , sau đó vội dừng lại xem xem Nhu Thanh như thế nào , hoá ra cô chỉ nức nhẹ một tiếng rồi thôi biểu thị tiểu huyệt đã quen tiếp nhận dị vật , hắn mừng rỡ không tiếc lời khen ngợi " Tiểu Thanh thật giỏi , không còn đau đúng không nào ?"

Nhu Thanh gật gật đầu , thẹn thùng nấp mặt đi , nhỏ giọng trả lời- " Không đau nữa "

Một câu nói không ngắn cũng chẳng dài lại đủ phá tan lí trí khống chế bấy lâu , Hạ Doãn Hào nghiêng đầu tìm lấy đôi môi anh đào bên tai , như kẻ chết khát giữa sa mạc hắn hôn thật sâu , mυ"ŧ chặt mυ"ŧ để chiếc lưỡi ngọt lịm bên trong , nhưng thuỷ chung đều không đủ với hắn . Hạ thân bắt đầu không kiên nhẫn luật động , phía sâu huyệt động như có lí trí co chặt níu giữ côn ŧᏂịŧ , tựa như chứa hàng trăm cái miệng không ngừng cắи ʍút̼ thân côn khiến hắn hận không thể chôn vùi nơi đó mãi mãi , hung hăng yêu thương cô nhưng đây là vợ hắn , yếu ớt như cánh hoa không thể một phút đam mê mà làm đau cô , hơn nữa không phải vợ chồng một đời sẽ chung đôi sao , nên cứ từ từ .

Hạ Doãn hào nâng tay sờ lấy bộ ngực non mềm , bầu ngực nằm vẻn vẹn trong lòng tay thật vừa vặn , bàn tay chậm rãi xoa nắn , hai bên ngón tay cũng vân vê núm hoa nhỏ , thân thể còn chưa trổ mã hết nên sao chịu được trêu đùa chẳng bao lâu đầu nhũ lại trở nên nhô cứng .

Nhu Thanh lần đầu tiên cảm nhận được gì là thoải mái , kɧoáı ©ảʍ , phía hạ thân không chỉ không đau mà còn giảm bớt sự khó chịu khi nãy , ngũ quan khả ái chẳng mấy chốc nhíu lại , miệng theo bản năng kìm chế không được mà mấp mấy , phát ra những tiếng " ưm ưm a a "

Khuôn mặt tuấn tú vì nghe được âm thanh yêu kiều mà tối sầm lại , tiếng rêи ɾỉ vừa non nớt thanh thuần hệt như đứa trẻ đang tập nói nhưng vô cùng mị hoặc người , động tác dưới hông cũng lập tức biến nhanh , nơi giao hợp phát ra tiếng nước hoà cùng tiếng rêи ɾỉ tạo thành bản hoà âm phóng đãng khắp phòng.

" Tiểu thanh của ta , thoải mái không ?"Hạ Doãn Hào không quên dò hỏi .

Đáng tiếc Nhu Thanh bị hắn khi dễ đến mức này làm gì còn suy nghĩ được hắn nói gì , chỉ có thể vô thức chật vật gật đầu theo phản xạ , tay vịn chặt cổ hắn sợ chỉ cần nới lỏng một chút cả người sẽ bị đẩy ngã mất .

Hạ Doãn Hào đã tới cực điểm khó mà nhẫn nhịn day dưa, nhanh chóng tăng lực đạo , gắt gao nắm chân thon ngắn kéo chặt về phía mình , làm cho côn ŧᏂịŧ to cứng thúc sâu chạm tới tận cổ tử ©υиɠ mềm yếu .

" Huhu , nhị gia , Tiểu Thanh thật trướng , bụng trướng quá ..." Nhu Thanh vì bị qυყ đầυ liên tiếp húc vào tử ©υиɠ nên bụng cảm thấy trướng tức cực kỳ , chỉ muốn đi tiểu , cô khóc kêu cứu .

" Nhanh thôi , nhanh sẽ hết ... Tiểu Thanh của ta , Tiểu Thanh !" Hạ Doãn Hào thở hổn hển nói , vẫn không đình chỉ động tác ngược một ngày một tăng nhanh , đến khi tinh hoa được thoả mãn bắn ra mới chịu dừng lại .