Chương 3: Điện hạ cong cong

Hội pháo hoa nhập tiệc vào lúc hoàng hôn, tuy mặt trời chiều đã ngả về tây nhưng trong ngự hoa viên vẫn đèn đuốc sáng trưng. Ngày hôm nay thời tiết rất đẹp, mặc dù trời lạnh nhưng lại không có tuyết rơi, tuyết đọng đã tan ra, khắp nơi trong ngự hoa viên có thể nhìn thấy chậu than, đám người vây quanh vô cùng ấm áp.

Các tiểu nương tử tụ tập, đó là một cuộc ganh đua sắc đẹp, nhà gia thế tốt ai cũng ăn mặc phô trương, nhất là những tiểu cô nương có ý định. Cho dù có những tiểu cô nương không muốn cạnh tranh thì cũng không thể đánh mất mặt mũi người nhà.

Trì Phi ăn mặc đúng quy củ, mặc áo đối khâm màu hạnh, phía dưới mặc váy mã diện màu hồng mai hoa văn nước, lại thêm giày vải đế bồi màu trắng ngà, trên lớp vải bồi là hình bướm và mấy nhánh hoa lan.

Nàng búi tóc kiểu nguyên bảo hợp với tiểu cô nương, không lựa chọn đồ trang sức đắt đỏ, chỉ dùng trâm bạch ngọc và hoa nhung màu hồng, có thể nói là trang phục tiêu chuẩn thấp nhất trong yến hội.

Tiểu thư của các phủ sau khi vào cung sẽ dựa vào phẩm cấp của gia tộc mà được mời đến trước mặt thái hậu và hoàng hậu thỉnh an, Trì gia và mấy thế gia bị xếp qua một bên. Trì Phi đi lên hành lễ vấn an theo quy củ sau đó yên phận chờ đợi.

Thái hậu ngồi ở trên cao nhất, hoàng hậu ngồi bên dưới, hai vị thái tử ở vị trí thứ ba. Thái hậu và thái tử rất yên tĩnh, cả quá trình chỉ ngồi không nói gì, hoàng hậu lại hiền hòa hỏi mấy người vài câu. Trì Phi che giấu bản thân rất tốt, không hề bị hỏi đến. Đợi khi các nàng vấn an xong thì có thể tự do ngắm hoa trong ngự hoa viên, hay là ngồi xuống dùng điểm tâm, uống trà, nước trà trong cung rất ngon! Trì phủ có thể xem như đại thế tộc, nhưng xưa nay nàng chưa từng được uống trà cao cấp như thế.

Trì Phi và Trì Tiêu chọn một vị trí cách xa đám người ngồi xuống, không bao lâu sau có mấy tiểu cô nương trong phủ khác cũng tụ tập chào hỏi các nàng. Đây đều là những tiểu cô nương không có tâm tư với lần tuyển phi này, từ cách ăn mặc khiêm tốn và hành động của các nàng có thể nhìn ra, cả đám không muốn chen lấn đi đến cạnh hoàng hậu.

"Trà bánh ngon lắm!" Trì Phi không hề thận trọng, há miệng thật to cắn bánh đậu, híp mắt hưởng thụ bánh nhân trứng chảy và bánh nhân đậu.

Cũng chỉ ở trong hoàng cung mới có thể ăn bánh thuần vị sữa như thế.

Mấy người bạn của Trì Tiêu kéo nàng đi ngắm hoa, Trì Phi không đứng dậy, chỉ nói: "Tỷ tỷ đi đi!"

Đối với chuyện tuyển phi này, Quý Tuyền không hứng thú lắm, Quý Tuần cũng có suy nghĩ như thế. Tính cách của hai vị thái tử hơi giống phụ hoàng, bất cần đời, tự do không bị trói buộc, không theo khuôn phép, nhưng điểm yếu của ba người lại là Doanh hoàng hậu.

Hoàng hậu đã có tối hậu thư với ba người con, bọn họ phải tìm được một cô nương hợp ý trong hội pháo hoa.

Quý Tuyền đi một vòng trong hoa viên, nhóm quý nữ thi nhau thỉnh an hắn, thái độ của các nàng rất đối lập. Có người muốn nịnh nọt, lại có người viết trên mặt chữ chỉ sợ tránh không kịp.

"Thái tử điện hạ cong cong." Trì Phi thấy thiếu niên mặc quần áo màu đỏ đi đến, vội đứng dậy vấn an. Trong miệng của nàng đang cắn bánh đậu, không nuốt xuống được, nói cũng không rõ lời, nói vạn an (wàn ān) thành cong cong (wān wān).

Nàng lại hành phúc lễ, vất vả lắm mới nghẹn họng nuốt bánh ngọt xuống, sau đó nói: "Thần nữ thất lễ, xin bệ hạ thứ tội."

Quý Tuyền đang cảm thấy buồn chán, lại cảm thấy nữ tử thế gia đang cố ăn gì đó rất thú vị, hắn không né tránh cũng không vồ vập, nhìn nàng hành lễ theo nghi thức, tuy mất mặt nhưng không ủ rũ, trái lại khác hẳn người khác.

Quý Tuyền: "Cô không cong, không tin nàng nhìn xem!"

Trì Phi: ???