Chương 48: Giống cá nướng

Có huynh đệ Quý gia bảo vệ, lại thêm Uy Đế, hậu ra tay trừng phạt, không ai dám làm người dẫn đầu phản đối hôn sự này nữa. Có những người có chủ ý khác, nhưng cho dù có chủ ý nào thì cũng phải nhìn xem mình có mạng để thực hiện không đã.

Trì Phi ở trong viện Tứ phòng ung dung rảnh rỗi, bây giờ người dám đến tìm nàng chỉ có Trì Tiêu. Tình hình ở đại phòng cũng không tốt, hầu phu nhân không chỉ ám chỉ với Trì Tiêu một lần rằng phải nói lời có ích về đại phòng với Trì Phi. Song, Trì Tiêu làm thế nào cũng không chịu, nên xảy ra tranh cãi với hầu phu nhân.

Những ngày này, Cô di nương không chỉ muốn tiếp cận Trì Phi một lần nhưng đều bị Lý ma ma cản lại. Có một lần Cô di nương kia ồn ào, còn tát Lý ma ma một bại tai.

Lão phu nhân cũng cố chấp đến làm phiền mấy lần, Trì Phi tốt tính nhẫn nại, lão phu nhân nói một canh giờ, nàng vừa ăn điểm tâm vừa uống trà, chán ăn thì xem thoại bản không hề để ý đến, muốn bao nhiêu hài lòng có bấy nhiêu.

Tứ Nương muốn hại nàng, dựa vào cái gì nàng phải đưa tay cứu nàng ta? Nếu như ngày hôm đó nàng bị vấy bẩn trong sạch thì hay xui xẻo chết đuối thì lão phu nhân có rơi lệ vì nàng không? Có lẽ sẽ không, vậy thì bây giờ khóc trời đập đất đập đất trước mặt nàng cũng chỉ làm dáng, đúng là vô cùng mỉa mai.

Có Lý ma ma ở bên cạnh, lão phu nhân không dám lỗ mãng, chỉ có thể dùng tình cảm làm nàng cảm động. Lão phu nhân đến hai ba lần, nói đến cổ họng khàn đi cũng không khiến Trì Phi dao động, tức giận đến mức đổ bệnh.

"Lục cô nương, lão phu nhân bệnh, chỉ cần chưa xuất giá thì người phải đi hầu bệnh." Người đại phòng phái đến nói vậy, nhưng Trì Phi không ngẩng đầu lên, Lý ma ma nói: "Trì cô nương đã là nửa người hoàng gia, là người có trách nhiệm sinh hoàng tôn trong tương lai. Bây giờ thái y dặn dò cô nương phải chăm sóc sức khỏe cho tốt, không được đau lòng, mệt nhọc. Nếu làm trễ nãi nhiệm vụ kéo dài dòng dõi cho hoàng gia thì mười lão thái thái cũng không gánh nổi." Lý ma ma là lão ma ma có dáng vẻ đầy đặn, khi chống nạnh dáng vẻ như chiếc ấm, trông rất giống gà mái. Bà có đôi mày cong trên đôi mắt híp, cười lên rất giống Di Lặc nhưng lại vô cùng hung tàn, khí thế kinh người. Bà chính là người hai huynh đệ phái đến công khai bảo hộ Trì Phi.

Trì Phi ở một bên vẫn ung dung xem kịch uống trà, cảm thấy vô cùng bội phục năng lực đối đáp của Lý ma ma, cũng làm cho người ta ngượng ngùng đến cực điểm. Lời nên nói nhỏ lại bị bà nói thẳng như thế, Trì Phi chỉ muốn phun trà ra ba thước để diễn tả nổi bái phục của mình.

Song, Lý ma ma không phải nói dối hoàn toàn, đúng là trong cung phái thái y đến phủ để điều dưỡng thân thể cho Trì Phi. Lúc trước Trì Phi không ăn kiêng, mùa hè thích lạnh, ngày nào cũng ăn trái cây lạnh. Mồi phòng trong hầu phủ đều có một chiếc băng giám[1], Trì Ung nổi tiếng cưng chiều thê nữ, những phòng khách băng giám chỉ đặt ở phòng trưởng bối, còn ở Tứ phòng lại đặt trong phòng của Trì Phi.[1] Băng giám: Thùng đựng băng để làm mát vào mùa hè.

Mặc dù Ninh Ninh biết không ổn nhưng vẫn yêu chiều Trì Phi, bà dùng của hồi môn gắn quạt lên băng phiến, chỉ cần liên tục chuyển động tay thì có thể khiến hơi lạnh từ băng giám khuếch trương khiến mùa hè trở nên mát lạnh. Trong hầu phủ chỉ có Tứ phòng mới có nguồn băng vô tận để sử dụng, vì những thứ đó đều từ ngoại tổ gia của Trì Phi đưa đến. Mặc dù không đến mức ảnh hưởng đến khả năng sinh con nhưng lại khiến mỗi lần nguyệt sự đến, Trì Phi đau không muốn sống nữa.

Đúng lúc thời tiết rét lạnh, thái y dùng món ăn nóng để làm ấm tử ©υиɠ của nàng, còn lấy lò hun bụng khiến Trì Phi cảm thấy mình như cá nướng.

"Bảo thái y đi xem bệnh cho tổ mẫu đi, đi khố phòng đưa mấy cây sâm ngàn năm cho bà ấy nữa." Trì Phi ngồi đoan chính phân phó Lý ma ma giống như người mới phun trà không phải nàng.

"Lão nô sẽ đi làm ngay." Phải để thái y xem thử cuối cùng là bị ở đâu, hơn phân nửa là không vui buồn bã tạo thành bệnh, gõ một phen là khỏe ngay.