Chương 32: Rời khỏi khu rừng hoang dã

Alex rất ngạc nhiên khi nghe thấy điều đó.

Chẳng phải Thần đã nói rằng Alex nên dành thêm nhiều thời gian hơn ở nơi hoang dã sao? Theo Alex nhớ thì Thần đã nói rằng Alex nên ở lại vùng hoang dã trong khoảng hai năm để rèn luyện sức mạnh của bản thân mình.

Alex đã tiến bộ nhanh đến vậy luôn sao?

Dù Alex rất muốn chấp nhận lý do đó, nhưng anh tuyệt nhiên không dám đánh giá thấp một vị Thần. Có lẽ Thần muốn Alex có thêm kinh nghiệm chiến đấu thực chiến hơn. Tuy nhiên, Alex thực lòng không muốn dành thêm nhiều thời gian hơn ở nơi hoang dã nữa.

Anh muốn lại một lần nữa sống giữa xã hội con người!

"Làm cách nào để tôi có thể đến được học viện này thế?" Alex hỏi.

"Đi về phía cuối phía đông của khu vườn này. Ở đó, cậu sẽ tìm thấy một lối vào dành riêng cho tư viên. Lối vào đó chỉ dành cho những bảo vệ và thợ làm vườn, và có một vài lính gác canh gác ở đó. Khi rời khỏi khu vườn này, cậu sẽ nhanh chóng tìm thấy một ngôi làng lớn. Hãy hỏi người dân xung quanh để biết đường đến thành phố Warrior"s Paradise. Khi đến đó, cậu sẽ dễ dàng tìm thấy học viện đó,” Công tước Whirlwind vừa nói vừa lấy ra một tờ giấy và một cây bút.

Sau đó, Duke Whirlwind bắt đầu viết nguệch ngoạc xuống mảnh giấy và đặt ngón tay cái của mình xuống phía dưới tờ giấy. Một giây sau, ông đưa cho Alex mảnh giấy.

"Đưa cái này cho lính gác ở lối vào. Họ sẽ tịch thu và tiêu hủy nó theo đúng quy trình nên cậu đừng lo lắng gì cả. Sau đó, cậu có thể rời khỏi đây," Công tước Whirlwind nói.

Alex nhìn tờ giấy đầy những nét vẽ nguệch ngoạc. Alex không thể hiểu được bất kỳ điều gì được ghi trên tờ giấy và anh bắt đầu có chút hơi hoảng sợ.

`Đợi đã, vậy là mình có thể hiểu và nói được ngôn ngữ của thế giới này, nhưng tôi không thể đọc được nó á? Mình thực sự phải học cách đọc lại luôn hả trời?!" Alex nghĩ.

Công tước Whirlwind bối rối nhìn vào mặt Alex, nhưng một lúc sau ông ta cười khúc khích.

"Đó là mật mã," Công tước Whirlwind nói. "Cậu đọc cũng không hiểu được đâu."

"Ồ!" Alex thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi thở phào, Alex lễ phép cúi chào Công tước Whirlwind. "Cảm ơn vì lòng tốt của ngài, thưa Công tước. Ngoài ra, tôi thật sự xin lỗi vì những thiệt hại mà tôi đã gây ra cho khu vườn của ngài khi sống ở đây. Khi nào tôi có tiền, tôi sẽ trả lại đủ hết cho ngài”.

Công tước Whirlwind vẫy tay và có chút khinh miệt. "Cậu làm gì có thể ăn và gϊếŧ đủ nhiều để gây thiệt hại cho khu vườn của ta được. Ngoài ra, cậu đã nói rằng cậu trao đổi thức ăn để đổi lấy trái cây của con Địa Quả Nhím mà đúng không? Đó thường là công việc của những người trông nom khu vực này. Suy cho cùng, Địa Quả Nhím cần tiêu tốn rất nhiều Mana để tạo ra Cốt Nguồn Mana của nó. Nên theo logic mà nói thì cậu đã làm việc cho ta rồi.”

"Nên cậu không cần phải trả ơn ta làm gì cả," Công tước Whirlwind nói thêm.

"Cảm ơn ngài," Alex nói.

Tuy nhiên, bây giờ anh lại càng cảm thấy tội lỗi hơn.

Đương nhiên là công tước có thể không quan tâm đến những điều nhỏ nhặt đó, nhưng Alex đã lấy được Cốt Nguồn Mana Băng Hệ. Ngoài ra, nếu không có Alex thì rất có thể con Bạch tuộc băng hệ già kia vẫn còn sống.

"Mình sẽ tìm hiểu giá cả của Cốt Nguồn Mana Tinh Khiết trên thị trường và trả hết món nợ cho công tước," Alex nghĩ.

"Vậy thì, ta sẽ gặp lại cậu trong tương lai, Shang," Công tước Whirlwind nói. "Thỉnh thoảng ta thường hay ghé thăm học viện. Ta chắc chắn chúng ta rồi sẽ gặp lại nhau."

Alex lại cúi đầu. "Vâng, và một lần nữa cảm ơn vì lòng tốt của ngài. Nó có ý nghĩa rất lớn với tôi và tôi sẽ không quên ân huệ này. Tôi rất mong có thể được gặp lại ngài trong tương lai!"

Công tước Whirlwind gật đầu và bắt đầu niệm thần chú. Lại là thần chú siêu dài và phức tạp lúc nãy. Sau vài giây, Công tước Whirlwind bay khỏi Alex và biến mất phía sau dãy núi.

Alex nhìn bầu trời một lúc, tưởng tượng xem việc bay lượn sẽ có cảm giác như thế nào.

Liệu anh ấy có thể bay được không nhỉ?

Liệu anh ta có bao giờ đạt đến trình độ sức mạnh như vậy không?

Anh không biết nữa. Sau đó, Alex nhìn vào mảnh giấy trên tay phải của mình.

"Đây là tấm vé để mình trở về với xã hội loài người." Anh tự nói với chính mình.

"Thần đã thực sự đã đưa mình đến một nơi cực kỳ hoàn hảo. Mình nhớ ông ta có nói rằng trên thế giới này có một người đã đạt đến Cảnh giới thứ tư, và Công tước Whirlwind nói rằng chiến binh mạnh nhất thế giới cũng đang ở trong lãnh thổ của ông."

‘Chắc chắc là cùng một người."

Alex nhìn về phía đông.

‘Mình không biết người đàn ông đó là người như thế nào đây. Tại sao ông ta lại thành lập một học viện thế? Là để kiếm tiền nhằm tạo vốn để đạt thêm sức mạnh chăng? Hay đây là một cách để thu hút những người mạnh mẽ về dưới trướng ông ta? Hay là ông ta muốn phổ cập kiến thức của ông ta về nhánh đường sức mạnh này?"

‘Ông ta già không nhỉ? Hay là còn trẻ ta?"

Alex nghĩ về người này một lúc. Suy cho cùng, người này đại diện cho đỉnh cao của nhánh đường sức mạnh thể chất lúc này. Cuối cùng, Alex rời khỏi đó và đi về phía đông.

Anh chỉ mất khoảng một giờ để tìm ra nơi mà Công tước Whirlwind đã đề cập tới.

Giữa những ngọn núi, Alex nhìn thấy một cánh cổng cao nhưng khá hẹp. Nó chỉ rộng ba mét nhưng cao hơn 30 mét, lấp đầy hoàn hảo khoảng trống trên núi.

"Dừng lại đó!"

Một giọng nói dõng dạc vang lên từ phía trên cổng và Alex ngước lên. Alex nhìn thấy ba người giương cung chỉ vào mình.

Alex có chút lo lắng, nhưng anh khá chắc chắn rằng Công tước Whirlwind không dụ anh đi vào phục kích.

"Ngươi là ai?! Tại sao ngươi lại ở đây?!" Một trong những người lính gác hét lên từ xa.

Alex từ từ đưa tay lên không trung để đưa tờ giấy ra.

"Công tước Whirlwind bảo tôi tới đây! Tôi vừa nói chuyện với ông ấy một giờ trước và ông ấy nói với tôi rằng tôi có thể rời khỏi đây bằng lối vào tư viên này!" Alex hét lên.

Các lính canh nheo mắt và nhìn vào tờ giấy.

Một người bình thường sẽ không bao giờ thể đọc được một dòng chữ nhỏ như vậy từ khoảng cách 200 mét, nhưng những người lính gác này không phải là người bình thường. Bọn họ xì xào nói chuyện với nhau trong vài giây.

"Đi đến cổng với tốc độ bình thường! Không được phép chạm vào kiếm, nếu không thì đừng trách tại sao bản thân bị thủng nhiều chỗ!" Một trong những người lính gác hét lên.

"Được rồi!" Alex hét lại.

Sau đó, Alex bước về phía trước, tay vẫn giơ lên.

"Dừng lại!"

Alex dừng lại. Lúc này anh đã cách cổng khoảng 30 mét.

Đột nhiên, một người lính nhảy từ trên cổng xuống.

Người lính rơi xuống trong vài giây cho đến khi chạm đất với một tiếng động rất lớn. Sau đó, người lính đứng dậy như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Alex cực kỳ ấn tượng sau khi thấy cảnh đó.

"30 mét là hơi bị cao đấy. Ừ thì mình có thể sống sót sau cú ngã như vậy, nhưng mình cần phải tiếp đất chính xác bằng chân. Tuy nhiên, mình sẽ không bình yên vô sự như không có gì xảy ra cả.”

Alex đương nhiên là biết anh đang nói gì, suy cho cùng, anh cũng là một chuyên gia nhảy từ trên cao xuống mà, đoại loại thế.

Alex khá chắc chắn rằng anh chàng trước mặt có thân thể mạnh mẽ hơn cả anh.

Alex bây giờ có thể nhìn thấy rõ người lính gác. Người lính gác mặc áo giáp kim loại đơn giản, trên người mang theo một thanh kiếm và một chiếc khiên kiên cố.

Trang bị của anh ta trông không thực sự đặc biệt, nhưng Alex tuyệt đối sẽ không đánh giá thấp một người lính gác như vậy. Alex rất giỏi trong việc chiến đấu chống lại quái thú, nhưng anh ấy chưa từng chiến đấu với con người ở thế giới này bao giờ cả.

Alex đã từng chiến đấu với con người ở kiếp trước, nhưng chỉ là trong các trận đấu võ tổng hợp mà thôi. Chiến đấu bằng vũ khí đương nhiên là rất khác.

"Đừng cử động đột ngột đấy!" Người lính gác ra lệnh và anh ta bước lại gần.

"Tôi chỉ muốn ra khỏi đây thôi," Alex nói.

Người lính gác tiến lại gần.

"Bỏ tay xuống và đưa cho tôi tờ giấy đó." Người lính gác ra lệnh.

Alex đã làm theo, và người lính gác cầm lấy tờ giấy.

Người lính gác kia mang tờ giấy ra cổng.

Một tấm bảng lề nhỏ di kéo ra một bên, bên trong là một cặp mắt đeo kính.

Người lính gác đưa tờ giấy lên trước cặp mắt đó. Cặp kính bắt đầu tỏa sáng với những chữ cổ tự phức tạp, và lướt qua tờ giấy đó. Sau đó, người lính gác và người đứng sau cánh cổng nói chuyện một chút.

Vài giây sau, người lính gác lấy ra một mảnh đá lửa từ bên hông áo giáp và chà xát mạnh vào chiếc găng tay kim loại của mình. Tờ giấy nhanh chóng bắt lửa và cháy rụi hoàn toàn sau hai giây. Đây rõ ràng là một tờ giấy đặc biệt.

Sau đó, người lính gác quay lại và nhìn Alex.

"Tên!" Anh ta ra lệnh.

"Shang." Alex đã trả lời.

"Họ tên đầy đủ!"

"Chỉ Shang thôi!"

Người lính gác lại quay về phía cổng.

"Mở cổng. Cho anh ta đi qua,” anh ấy nói.

Bầu không khí lập tức bớt thù địch hơn, và mọi căng thẳng đều tan biến. Người lính gác quay lại nhìn anh khi cánh cổng phía sau từ từ được nâng lên.

"Chào mừng đến với Green Wind County!"

#Darkie