Chương 4

Một tiếng thét kinh hãi, Trương Khâm bị người đàn ông thô bạo kéo lên, động tác đột ngột khiến hai chân hắn nhanh chóng lưu thông máu, cảm giác đau nhức khiến cả da đầu tê dại.

Cuối cùng thì hắn cũng biết cảm giác tê chân đau đến mức nào.

Đôi mắt Trương Khâm đã sớm ứa lệ

Một giọt nước mắt rơi xuống, lại thương tiếc cho đôi chân vô dụng của mình.

Cả người hắn tựa vào người nam nhân nọ, bắp chân chậm rãi lay động, một lúc sau mới có thể hoàn hồn.

“Ta không sao, đi thôi.” Hắn từ trong lòng nam nhân đứng lên, sắc trời đã hoàn toàn tối mịt, chỉ còn lại có chút ánh sáng lay lắt, miễng cưỡng có thể nhìn thấy đường đi.

Nghĩ đến muội muội và đệ đệ của mình ở nhà, Trương Khâm không dám trì hoãn nữa, bèn đi trước mở đường.

Người đàn ông khiêng bao tải đi theo, còn đang mải suy nghĩ về vòng eo thon cùng bờ mông mềm mại trong vòng tay mình vừa rồi, khoảnh khắc chạm vào Trương Khâm, hắn có thể cảm nhận được cái mông mập tròn kia nảy lên một cái.

Hắn xoa nhẹ ngón tay vài cái rồi bình tĩnh hạ tay xuống.

Cuối cùng vất vả lắm cũng về được đến nhà, Trương Khâm liền lập tức vỗ về tiểu muội muội và đệ đệ đang khóc lóc, sau đó vội vàng quay lại nói tạ ơn với người kia.

"Ta còn chưa hỏi ngươi tên gì? Hôm khác ta còn có thể tới cảm tạ."

“Chu Mãnh, không cần tạ ơn.” Chu Mãnh rất ít nói, sau khi giúp Trương Khâm thả cua vào thùng nước, không lâu sau liền quay về nhà.

Trương Tiểu Muội nằm trên miệng bể, nhìn những con cua đang bò lổm ngổm, rồi mở miệng hỏi: "Ca ca, sao huynh lại bắt những thứ này? Vốn không thể ăn được a."

Trương Tiểu đệ chỉ mới năm tuổi, không biết sợ liền đưa tay ra, lập tức liền bị một con cua kẹp chặt lấy.

Nó oa oa khóc lớn một hồi, Trương Khâm lúc này từ từ giúp nó cầm máu trong khi trả lời Trương Tiểu Muội.

"Ai nói vậy, đây là thứ tốt, ngày mai huynh sẽ cho muội biết."

Làm sốt cua không khó nhưng cũng không dễ, nguyên liệu chính ngoài cua ra còn cần mỡ heo, ngoài ra cần gấp một lượng lớn dầu từ thịt.

Nhưng mà cũng may thay, trong nhà vẫn còn một ít mỡ lợn, vì vậy Trương Khâm liền quyết định làm một ít sốt cua thử trước xem sao.

Sau khi cho cua vào chảo hấp chín, liền vớt gạch ra, cho thịt cua và mỡ heo vào xào đến khi dậy mùi thơm đặc trưng của cua.

mỡ heo cũng không nhiều, nên hắn cũng chỉ làm được một lọ sốt nhỏ.

Phần thịt cua không tốn tiền nên cũng chiếm phần lớn, trứng cua có màu vàng, phần thịt cua trắng toát khi chiên trong dầu trở nên thơm ngọt, ngâm trong mỡ heo liền có thể bảo quản được lâu.

Trương Tiểu Muội và Trương Tiểu Đệ vây quanh bàn, đều chảy nước miếng vì mùi thơm, nhưng vì hiểu chuyện nên cũng không khóc lóc đòi ăn, hai đứa trẻ biết chỗ thức ăn này là dùng để bán.

“Thử đi, trộn với cơm ăn rất ngon đấy.” Trương Khâm vẻ mặt đau khổ, múc cho mỗi người một thìa lớn cho lên trên cơm.

Chịu đói lâu như vậy, vừa thấy sốt cua trộn với cơm, hai đứa trẻ lập tức trợn tròn mắt. Không kịp nói gì liền hì hục ăn lấy ăn để.

Phần thịt cua thừa cũng được dùng làm món ăn kèm và chiên với cơm. Ăn mỗi miếng đều tràn đầy thịt và sốt cua.

"Ngon quá, thơm quá! Ăn với sốt cua, đệ uống nước cũng có thể no được."

Trương Khâm đưa nước cho đệ đệ, cười nói: "Ăn chậm thôi, chờ khi cái này bán đi, đệ muốn ăn lúc nào cũng được, ăn đến khi chán mới thôi."

"Oa!"

Hai đứa trẻ kêu lên, bắt đầu tưởng tượng nên ăn sốt cua với món gì.

Còn lại hơn một nửa sốt cua, Trương Khâm chẻ tre già thành ống tre, những ống tre này to bằng lòng bàn tay có thể đựng đầy năm chén, sau đó dùng lá trơn và dây thừng bịt kín miệng ống lại.

Hắn bưng bốn chén đến cái chợ nhỏ đầu làng,nhưng do đến muộn, không dành được chỗ tốt, đành phải vào một góc xó xỉnh hẻo lánh dựng sạp.

Chợ nhỏ không lớn, chỉ có hai ba thôn phụ cận thông thương với nhau, đại đa số đều là vật dụng linh tinh trong nhà, thỉnh thoảng có thợ săn bắt được mấy con thỏ rừng, chim trĩ, lười mang về trấn nên mới đêm bán ở đây.