Chương 37: Ta muốn đổi gạo

Lúc này Kha Đế Tư cùng Bạch Tinh Tinh đang trên rừng, phía trước có khói bếp lượn lờ bay lên, Bạch Tinh Tinh thay đổi trạng thái, chỉ vào phương hướng khói bếp hưng phấn hỏi: “Là nơi đó sao?”

Đến bộ lạc liền có cơ hội cầu cứu rồi, hy vọng cái này là bộ lạc lớn, có nhiều thú nhân lợi hại.

Kha Đế Tư làm sao lại không nhìn thấu tâm tư của Bạch Tinh Tinh, lại không sợ hãi, tốc độ càng nhanh đi về phía bộ lạc.

Ra khỏi rừng cây, là một mảnh thảo nguyên rộng lớn, trên thảo nguyên có từng ruộng lúa hình vuông chín vàng, đông một khối tây một khối, mỗi khối rộng không tới trăm mét vuông.

Đúng là một ngày nhộn nhịp, ngoài ruộng còn có những thú nhân giống đực đầu dài sừng đen đang khom lưng rút lúa, chỉ làm một mảnh nhỏ nhỏ này đã mệt đến đổ mồ hôi đầm đìa.

Bạch Tinh Tinh tâm tình kích động cực kỳ, ánh mắt nóng rực mà nhìn bọn họ, hy vọng bọn họ có thể giúp mình.

Nhóm giống đực hình như cảm giác được, đồng thời đứng thẳng thân nhìn về phía Bạch Tinh Tinh cùng Kha Đế Tư.

Hử? Người nào thế?

Bạch Tinh Tinh mong đợi mà nhìn bọn họ, xà hình của Kha Đế Tư đã nói lên thân phận của hắn, bọn họ nếu có năng lực, nhất định sẽ lập tức đuổi Kha Đế Tư đi.

Những cái đó giống đực cứng đờ mà nhìn trong chốc lát, đó là lưu lạc thú, còn là thú Tứ vân, sau đó làm như không có việc gì mà khom lưng tiếp tục làm việc, nhưng tay chân lại rõ ràng không nghe sai sử, run lên bần bật.

Tại sao những người này lại không xua đuổi lưu lạc thú? Bạch Tinh Tinh trong lòng tràn đầy thất vọng,cả người vô lực xụi lơ dựa đầu vào vai Kha Đế Tư.

“Những người sống ở đây đều là thú ăn cỏ, bọn họ tất nhiên là sợ ta.” Kha Đế Tư hướng Bạch Tinh Tinh giải thích, lắc lư đuôi rắn đi vào bên trong bộ lạc.

Hoá ra là vậy. Chẳng trách họ nhìn thấy Kha Đế Tư đều sợ hãi. Bạch Tinh Tinh mềm oặt mà ghé vào vai Kha Đế Tư.

Dương tộc là chủng tộc duy nhất trong thế giới thú nhân xem trọng việc trọt, nhưng bọn họ trồng trọt không phải phục vụ nhu cầu ăn uống của mình, mà dùng để trao đổi tinh thạch với các thú nhân ăn thịt có sức mạnh, từ tinh thạch đổi lấy muối ăn, vì bộ tộc họ không thể sống mà không có muối.

Cho nên đây là một bộ lạc thương nghiệp, mỗi ngày đều có thú nhân ăn thịt tới nơi này đổi lấy lương thực, dùng để lấy lòng giống cái.

Khi Kha Đế Tư tiến vào bộ lạc, đường phổ phồn hoa của Dương tộc bỗng chốc im lặng như tờ.

Ánh mắt của các thú nhân đều đổ dồn về thân hình nửa người nửa rắn của Kha Đế Tư, thú nhân ăn cỏ trong mắt tràn đầy sợ hãi, thú nhân ăn thịt nhìn thấy là thú Tứ vân, ánh mắt cũng từ phẫn nộ nhanh chóng hóa thành kiêng kị.

May mà Kha Đế Tư trong lòng ngực ôm một giống cái, mới làm các thú nhân giống đực đang che chở cho bạn lữ hoặc người trong lòng thở phào xúc động.

Bọn họ lại nhìn giống cái trong lòng lưu lạc thú, vốn chỉ muốn nhìn một chút giống cái đáng thương này trông như thế nào, kết quả ánh mắt rơi xuống trên mặt giống cái kia, liền rốt cuộc không dời ra được.

Trời ạ, trên đời lại có giống cái đẹp như vậy sao? Làn da trắng nõn kia dường như tuyết trắng giữa mùa lạnh, đôi mắt long lanh dường như chứa nước, phảng phất có thể chạm tới nhân tâm mọi người.

Chỉ là sắc mặt vô cùng tái nhợt, quả thực làm người khác đau lòng đến muốn đem tất cả những món đồ tốt nhất đều đưa đến cho nàng, làm cho nàng vui vẻ một chút.

Đây nhất định là giống cái của bộ lạc lớn được nuôi dưỡng cẩn thận đi!

Một lưu lạc thú có thể phá vỡ tầng tầng lớp lớp phòng bị của bộ lạc lớn để cướp đi giống cái trân quý như vậy, quả thực không thể tưởng tượng. Bất quá nhìn thấy lưu lạc thú trên mặt bốn điều thú văn, bọn họ lại đều bình thường trở lại.

Dám mơ tưởng đến giống cái của ta? Tìm chết! Kha Đế Tư trong mắt nổi lên sát ý, đuôi rắn chợt đảo qua, đem những giống đực đôi mắt không an phận quật ngã một đường.

“Không được phép nhìn giống cái của ta!” Kha Đế Tư lạnh lẽo nói.

Tức khắc nhóm giống đực tới đổi lương thực đều không dám ngẩng đầu nhìn, bò dậy liền chạy, lát sau chỉ lưu lại một mình Dương thú trưởng quầy.

“Ngươi, ngươi, ngươi muốn đổi cái gì sao?” Dương thú giống đực bán gạo thấy Kha Đế Tư tiến về phía mình, lắp bắp hỏi, sừng dê đen trên đầu đều kịch liệt run rẩy.

“Gạo” Kha Đế Tư lời ít mà ý nhiều nói.

Dương thú lập tức lấy ra một túi gạo nhỏ đặt trên bàn thạch, Bạch Tinh Tinh đánh giá một hồi liền nhận lấy.