Chương 36: Đều Đáng Giá!

Nhóm dịch: Bánh Bao

Về đến nhà, mấy chị dâu cũng không ngồi lâu, sắc trời đã không còn sớm, cả đám đều vội vàng về nhà nấu cơm, Tô Hàn để các cô ấy cầm theo một ít sơn tra hạt dẻ.

Tô Hàn lấy toàn bộ đồ đạc trong bao tải ra, tùy tiện sắp xếp, thừa dịp trời còn chưa tối vội vàng nấu cơm.

Bữa tối hấp chút bánh cuối cùng, lấy giấm và nước tương trộn, đổ dầu nóng, thêm một chút giá đỗ xanh đã được đảo qua với nước, khi ăn có một hương vị khác.

Mỗi ngày bận rộn mệt mỏi, có một bữa ăn ngon như vậy, cô lập tức cảm thấy tất cả mọi thứ đều đáng giá.

Rửa mặt xong, thay đồ ngủ, Tô Hàn xách một ấm phích lên đặt ở bên giường.

Không có tủ đầu giường quả thật không tiện, chén men đặt trên mặt đất luôn lo lắng ban đêm thức dậy không chú ý sẽ đá tới.



Tô Hàn nằm trên giường cân nhắc nếu làm một cái tủ đầu giường đơn giản, thì cần dùng vật liệu gì.

Nghĩ lại lại cảm thấy còn thiếu một cái tủ quần áo, trong phòng thủ công còn cần một cái bàn dài và ghế dựa, trong phòng khách tốt nhất có một cái ghế sofa cùng bàn trà, trong phòng đựng thức ăn cũng phải có hai hàng kệ đựng đồ, dưới hành lang có thể đặt ghế dài, lúc không làm gì có thể nhàn nhã ngồi ở trên giường...

Sáng sớm hôm sau ăn điểm tâm, Tô Hàn trước tiên đặt hết đồng đồ như lương thực dầu mua ngày hôm qua đặt ở phòng đựng thức ăn, sau đó xử lý năm cân thịt, cắt hai cân làm thành nước sốt thịt vừa tiện ăn vừa có thể bảo quản lâu một chút, còn lại bôi muối treo trên xà phòng phòng bếp làm thành thịt xông khói.

Nước sốt thịt nấu xong, mùi thơm nồng nặc khiến Tô Hàn có chút thèm ăn.

Gần trưa, những người phụ nữ bận rộn trên đồng ruộng nhao nhao về nhà nấu cơm, khiêng cuốc một đường nói nói cười cười.

Từ xa nhìn thấy khói bếp bay lên từ sườn núi, chị dâu Tiểu Vương liền nói: “Cơm trưa Tiểu Tô đã nấu xong rồi kia, tôi còn định mời cô ấy đến nhà tôi ăn, tối hôm qua nướng một chút hạt dẻ, người đàn ông nhà tôi nói thơm lắm ấy.”