Chương 34: Đưa Hương Quả Cho Chị Chồng (2)

Trương Trình Xuyên và Lưu Quế Anh bên này đã sớm đến nhà Trương Thành Ngữ trên trấn, Trương Thành Ngữ tuy rằng gả vào trấn nhưng không có việc làm, thỉnh thoảng nhận việc vặt, nhưng cũng chỉ cần bận rộn việc trong nhà là được.

Khi Trương Trình Xuyên và Lưu Quế Anh đến, Trương Thành Ngữ đang ở nhà chuẩn bị giặt quần áo.

Nhà chồng của Trương Thành Ngữ có ba con trai hai con gái, ba con trai đều kết hôn nhưng chưa chia nhà, cả giá đình lớn ở trong một căn nhà, náo nhiệt thì rất náo nhiệt, nhưng cũng có chút mâu thuẫn.

Lúc trước Trương Thành Ngữ gả tới cũng là vì cô có một anh trai quan quân, hơn nữa Trương Thành Ngữ còn từng đọc sách, không phải cô gái nóng thôn không biết chữ thật sự, cho nên Hồ gia mới có thể đồng ý cho Hồ Chính Quân và Trương Thành Ngữ kết hôn.

Trương Thành Ngữ gả cho con thứ ba Hồ gia Hồ Chính Quân, Hồ Chính Quân là con trai nhỏ đương nhiên không phải là người cha không thương mẹ không yêu, cho nên cuộc sống vẫn rất tiêu sái.

Chị em dâu của Trương Thành Ngữ tuy rằng có hơi khinh thường cô ấy là nông dân, nhưng mà chính các cô ta cũng chưa chắc ưu tú hơn Trương Thành Ngữ ở chỗ nào, tính cách của Trương Thành Ngữ cũng không phải là loại dễ bắt nạt, cho nên cô ở nhà chồng cũng lăn lộn không tệ.

Hơn nữa Trương gia cũng thường xuyên đưa chút đồ tới, Trương Thành Ngữ tiếp tế em trai, Trương Trình Xuyên làm em trai cũng sẽ có đồ tốt thì sẽ đưa tới cho chị gái.

Về phần anh cả Trương Trình Nhạc, đó cũng là sức mạnh của Trương Thành Ngữ, cũng là nguyên nhân lớn nhất cha mẹ chồng không dám thật sự dám cắt xén gì cô ấy. Dù sao Trương Trình Nhạc đúng thật là rất ít khi trở về, nhưng anh ấy quan tâm bảo vệ em trai em gái lại không ít.

"Thành Ngữ.” Lúc Lưu Quế Anh và Trương Trình Xuyên tới thấy con gái đang giặt quần áo, gọi cô ấy một tiếng.

Lúc Trương Thành Ngữ nhìn thấy mẹ và em trai còn rất kinh ngạc, mẹ và em trai nhà mình sao lại tới đây?



Ngày em trai kết hôn cô ấy cũng trở về, em dâu kia cô ấy cũng rất hài lòng. Đương nhiên người sống cùng em dâu là em trai cô, cô ấy không thể quá bới móc, cho dù cô ấy cũng có loại cảm giác em trai bị cướp đi, nhưng lại không muốn nhằm vào em dâu.

Chỉ cần em trai cô ấy kết hôn, cho dù em dâu là ai cũng giống nhau, cho nên tâm tình của Trương Thành Ngữ thế nào cũng không có khả năng phát triển thành nhìn thấy em dâu là ai thì sẽ nhằm vào người đó.

Cô ấy cưng chiều em trai, nhưng cũng không phải thật sự là mẹ ruột em trai, không có loại này tâm tính bảo vệ con trai quá mức. Mẹ ruột cô ấy còn không có loại tâm tính này, cô ấy là chị gái tất nhiên là không có.

"Hôm qua A Xuyên lên núi phát hiện ra loại trái cây, mùi vị rất giống lê, ăn rất ngon, nên hái rất nhiều, nó cầm tới cho con nếm thử.” Lưu Quế Anh cười nói với con gái.

Nhìn con gái có hơi gầy nhưng cũng không phải dáng vẻ tiều tụy thì hơi hài lòng, đầu năm nay mọi người gầy đều là chuyện bình thường, bà chỉ cần nhìn tinh thần con gái có tốt hay không là biết cô ấy ở nhà chồng sống thế nào.

Trương Thành Ngữ cực kỳ tò mò, em trai thích lên núi cô ấy cũng biết, dù sao trước kia em trai cô ấy thường xuyên đưa gà rừng thỏ rừng gì đó tới, còn có cả cá nữa.

"Chị, đồ ở đây, mẹ nói chuyện với chị một lát, em qua huyện một chuyến, cũng đưa cho cha mẹ vợ một phần.” Trương Trình Xuyên lấy hương quả và trứng gà đưa cho chị gái mình rồi nói.

"Còn phải đi huyện à?” Trương Thành Ngữ hỏi.

"Dạ, vốn hôm nay là ngày lại mặt, nhưng vợ em nói cả nhà cha vợ em đều phải đi làm, nên không dẫn vợ em trở về. Nhưng em không phải có hái trái cây à? Nên cũng đưa qua cho cha mẹ vợ em một ít, để họ nếm thử tươi ngon." Trương Trình Xuyên giải thích.