Chương 35: Tặng Hương Quả Cho Cha Vợ (1)

Trương Thành Ngữ nhìn em trai lớn lên cao lớn, nghe anh nói một tiếng "vợ", không nhịn được lắc đầu.

Xưng hô "Vợ (Nương tử)" này hình như là lúc trước em trai nhà mình đi bộ đội tìm anh cả, ở bên kia ở một đoạn thời gian, sau khi trở về đã bị lệch khẩu âm.

Hình như bên anh cả có người Đông Bắc tới, Trương Trình Xuyên cùng bọn họ tiếp xúc nhiều, khẩu âm đã bị lệch, lúc mới vừa trở về thì miệng đầy khẩu âm Đông Bắc.

Nếu không phải sau đó chậm rãi khôi phục khẩu âm bản địa, người này thật đúng là miệng đầy mùi Đông Bắc. Nhưng đổi thì đổi trở lại, nhưng mà xưng hô "Vợ" này lại không có đổi trở lại.

"Được rồi, em đi đi." Nghe Trương Trình Xuyên định đi đưa đồ cho nhà cha vợ, Trương Thành Ngữ cũng không có ý kiến, dù sao chuyện tình người qua lại này, đều là cậu tới tôi đi, cô ấy còn có thể ngăn cản em dâu tiếp xúc với người nhà mẹ đẻ của cô sao?

Chính cô ấy chẳng phải cũng thường xuyên tiếp tế em trai và cha mẹ mình à, cô cũng không thể tiêu chuẩn kép.

Trương Trình Xuyên sau khi chuyển đồ vào nhà chị gái mình thì chào hỏi Lưu Quế Anh, đẩy xe đạp ra ngoài rất nhanh đã đạp đi.

"Thằng nhóc này, thật đúng là cưới vợ quên mẹ, ngày nào cũng biết lấy lòng vợ nó.” Lưu Quế Anh bất mãn oán giận một câu.

"Con thấy A Xuyên không phải người như vậy.” Trương Thành Ngữ cười hỏi, cô ấy biết em trai mình rất thông minh, làm sao có thể để mẹ mình cãi nhau với em dâu?

"Thằng nhóc này mấy ngày nay chỉ biết che chở vợ (tức phụ) của nó..." Lưu Quế Anh oán giận với con gái nhà mình, nhưng trên thực tế bà cũng chỉ là ngoài miệng nói một câu, lại không có chán ghét con dâu nhỏ như vậy.

Trương Thành Ngữ cũng nghe ra được mẹ mình chỉ thuận miệng oán giận vài câu mà thôi, mặc dù bà thật sự không hài lòng với cô con dâu nhỏ này, nhưng cũng không hề không muốn gặp như thế.



Sẽ luôn có mâu thuẫn giữa hai người phụ nữ xa lạ sống dưới một mái nhà. Bản thân Trương Thành Ngữ, không chỉ phải ở chung với mẹ chồng, còn phải ở chung với hai chị em dâu, cô ấy vô cùng hiểu tâm trạng này.

Năm đó sau khi Lưu Quế Anh kết hôn với Trương Đức Bình cũng sống dưới tay mẹ chồng, chị em dâu cũng không có một người đơn giản, bà cũng đã trải qua.

Lưu Quế Anh và Trương Thành Ngữ nói xong thì nói con dâu nhỏ đây là gả vào trong phúc, bà làm mẹ chồng dễ nói chuyện, lại không có chị em dâu khác cùng cô sinh hoạt, tuyệt đối là bớt lo lại thanh tĩnh.

Trương Thành ngữ cười ha ha đồng ý với lời nói của mẹ mình, thuận tiện khen ngợi mẹ mình là một mẹ chồng tốt.

Lưu Quế Anh nhìn bộ dáng cười ha hả của con gái cũng rất hài lòng, nhìn bộ dáng tâm tính tốt như vậy của cô ấy cũng biết cuộc sống của cô ấy không tệ, không phải loại bộ dáng miễn cưỡng cười vui.

Bên này Trương Trình Xuyên đạp xe đạp đại khái cũng tốn hơn nửa giờ không đến một giờ đã đến thị trấn, anh trực tiếp đến nhà cha vợ nhà mình, nhưng giống như vợ anh nói, trong nhà không có ai.

"Ơ, đây là con rể mới của nhà lão Trần à? Sao lại tới đây? Lại mặt à?” Hàng xóm Trần gia khi nhìn thấy Trương Trình Xuyên thì không nhịn được trêu ghẹo nói.

Trương Trình Xuyên và Trần Hạ Nguyệt trước khi kết hôn đã qua lại vài lần, ngày kết hôn náo nhiệt mọi người cũng nhận ra đây là con rể của Trần gia, cho nên bây giờ nhìn thấy Trương Trình Xuyên thì lên tiếng chào hỏi.

"Đúng, thím, cháu tới thăm bố mẹ vợ cháu, họ đều đi làm rồi sao?

"Đúng vậy, bố vợ cháu đi làm rồi, trong nhà không có ai.” Thím bên cạnh cười ha hả nói.

"Vợ cháu nói rất đúng, vậy cháu đến nhà máy thực phẩm tìm nhạc phụ cháu vậy.” Trương Trình Xuyên suy nghĩ một chút rồi nói.