Chương 2: Tiêu Hết Gia Tài, Điên Cuồng Trữ Hàng (2)

Mỗi thứ mười vạn cân không phải là số lượng nhỏ, cô lần lượt đặt mua từ những nơi khác nhau, cũng không quá nổi bật.

Nhưng cô vừa ra tay, nhất định sẽ là đơn đặt hàng lớn nhất mà ông chủ nhận được.

Ông chủ nhận được đơn đặt hàng chưa từng thấy khách hàng nào hào sảng như thế, đều vui như nở hoa.

Đều tỏ vẻ có thể nhận giao hàng tới cửa.

Nhưng lượng lớn vật tư như vậy đưa đến cửa thì cũng không có chỗ để, cô cố ý chọn một khu vực cách khu vực gặp nạn gần nhất, rộng hơn một ngàn sân bóng đá cộng lại, bảo tất cả xe vận chuyển vật tư tập hợp cùng một lúc, cùng một địa điểm.

Sau đó, cô lại xuất phát với một đoàn xe vận tải khổng lồ.

Ngẫm lại đã cảm thấy kích động lòng người.

Trước khi chết có thể làm chút chuyện có ý nghĩa, cũng không uổng công đến nhân gian một lần.

Nhưng cô vẫn cảm thấy không đủ, nhìn trên tiêu đề có người nói cần đệm chăn, ga giường, kem đánh răng, bàn chải đánh răng, dầu gội đầu, xà bông thơm, xà phòng, bột giặt, thậm chí băng vệ sinh các loại đồ dùng sinh hoạt, cô lại bắt đầu liên hệ với nhà máy, mỗi thứ đặt mười vạn thùng.

Đương nhiên, chăn đệm thì không thể tính theo thùng, cô mỗi loại đặt mười vạn chiếc.

Mua băng vệ sinh xong, lại nhớ tới giấy vệ sinh, lại đặt mua hai trăm ngàn túi giấy vệ sinh.



Người có ba cấp bách, giấy vệ sinh dù lúc nào cũng không thể thiếu.

Các loại nội y cộng lại cũng có khoảng mười vạn bộ.

Nhớ rõ lúc mình mười mấy tuổi bắt đầu phát dục, bà nội chê cô ra ngoài mất mặt, bảo cô dùng vải quấn chặt ngực lại.

Sự phát triển về sau cũng bị ảnh hưởng.

Cho nên tự ti rất nhiều năm khó có thể tiêu tan.

Lúc cô chọn nội y, cố ý chuẩn bị ngay cả nội y của cô bé tuổi dậy thì.

Trong mắt cô, nội y chính là quần áo mặc bên người.

Cho nên lúc chọn mua, thì gom áo ba lỗ, áσ ɭóŧ, quần đùi, áo ngực, áo ngực các loại nội y vào hết.

Nhìn thấy sách và bài tập của đứa nhỏ đều bị ngâm nước, cô cũng rất đau lòng.

Người chịu đựng qua những năm tháng gian nan, người đọc sách biết chữ rất ít.

Không dễ có cơ hội học hỏi.

Khi còn bé cô hiếu học, lại theo bác ở chuồng bò học tập.



Sau đó quý nhân cũng dạy cô đọc sách biết chữ, cô lại thông qua đi học buổi tối tự học, sau này khắc khổ cố gắng, mới không đến mức lạc hậu hơn người khác.

Nhưng anh trai, chị gái và em trai thì không may mắn như vậy.

Cô dứt khoát gọi điện thoại đặt mua mười vạn rương sách bài tập và bút chì, tẩy, bút bi các loại công cụ học tập, đặt mua năm vạn bộ sách từ nhà trẻ đến đại học toàn bộ, sách nổi tiếng thế giới, truyện tranh và các loại sách ngoại khóa cũng tất cả đều đặt qua năm vạn bộ.

Nghĩ đến khuôn mặt tươi cười của bọn nhỏ khi nhìn thấy sách, cả người cô tràn đầy động lực.

Phỏng chừng người táng gia bại sản cứu trợ thiên tai giống như cô không có bao nhiêu, khi lướt điện thoại di động đột nhiên lại thấy tin tức một nhà máy vải sắp đóng cửa, vẫn quyên góp 50 triệu, xuất phát từ lòng yêu nước giống nhau, cô không chút do dự mua tất cả hàng tồn kho trong nhà máy vải.

Thì ra nhà máy vải này vì không theo kịp trào lưu, chủ yếu sản xuất vải bông.

Chất lượng vải mặc dù tốt, nhưng luôn không đủ xuất sắc.

Nhưng có cô ra tay, ông chủ xưởng vải lại có thể đông sơn tái khởi.

Ông chủ thiên ân vạn tạ, còn đặc biệt tặng cô hai xe thuốc lá và rượu, cô không khéo léo từ chối.

Thuốc lá rượu lấy danh nghĩa ông chủ đưa đến khu vực thiên tai, cô sẽ viết rõ ràng.

Ai trong sinh mệnh mà không có một quý nhân!