Chương 13: Trồng rau

Trên thực tế đây là căn nhà tốt nhất ngoài nhà ngói lớn, không phải đắp tường đất mà là nền đá xanh, tường gạch thô dày nửa mét, đông ấm hè mát, xà nhà đều là gỗ thông tốt rắn chắc, nóc nhà không phải xác lúa mạch mà là lợp ngói đen, không sợ gió thổi trời mưa.

Mấu chốt nhất là sân cũng đủ lớn, sau này con cháu nhiều có thể xây sương phòng, đất trống có thể trồng rau, trồng cây trợ giúp chi tiêu trong nhà.

Thời buổi này ruộng đất đều là tập thể, mỗi người nhiều lắm được giữ lại một phần đất, phải trợ cấp khẩu phần lương thực cũng không nỡ trồng rau, vì vậy sân nhỏ, trước nhà sau nhà, góc nào trong thôn cũng đều là chỗ trồng rau.

Tất nhiên trong sân nhà họ Lục cũng trồng rau, có điều cơ bản đều là các loại dưa củ cải trắng vân vân có thể trợ giúp khẩu phần lương thực, ngoài ra còn có một ít hành tỏi rau hẹ, về phần các loại rau dạng lá như rau xà lách, cải xanh, rau chân vịt lại gần như không có.

Gần đây nguyên chủ mặc kệ mọi chuyện, những người khác vội vàng xuống ruộng, cha mẹ chồng vì con trai không còn mà đau lòng buồn bã, cả nhà đều không có tâm trạng chăm sóc luống rau, vì vậy lúc này rau quả trong vườn rau đều héo rũ.

Lâm Thù là một người xuyên qua, với Lục Thiệu Đường chỉ có lòng đồng tình kính ngưỡng, lại không có tình yêu, vì vậy thổn thức một lát rồi cũng thôi, không muốn chậm trễ đến việc cô nghĩ tới ngày tháng của mình.

Cô muốn ăn thịt, không có thịt thì ít nhất cũng phải có ăn!

Lúc này không có nhiều thuốc trừ sâu và phân bón làm chín sớm như vậy, rau quả đều còn nguyên dạng sinh thái, mỗi loại rau củ đều có hương vị của chính nó, vô cùng tươi ngon!

Không có dầu xào rau vậy thì đun nước sôi thêm chút rau trộn tương ớt đậu, mùa hè nóng rực sao có thể không có món rau trộn được chứ!

Cải xanh chần nóng, rau chân vịt chần nóng, bắp cải chần nóng, xà lách còn có thể chấm tương ăn!

Dưa leo, ớt, giá đỗ, rau thơm trộn thành món rau trộn, thêm dấm chua, sốt đậu, vừa cay vừa chua lại khai vị còn giải nóng, ăn xong cả người đều có tinh thần.

Cô muốn trồng đủ loại rau trong sân nhỏ!

Sân lớn như vậy, ngoài rìa trồng một vòng đậu phộng, hướng dương, đồ ăn vặt bình thường đã có.

Lại chăm sóc vài luống rau, dưa leo, cà chua, dưa lưới có thể làm hoa quả, cải xanh, rau chân vịt, xà lách, ớt, dây mướp gì gì đó phải trồng! Cà tím, đậu cô-ve, dây bầu càng có thể ăn được tới cuối thu.

Những thứ như cà rốt cải trắng là những loại rau dự trữ chủ lực cho mùa đông cũng không cần cô ra sức, trời thu trồng lập đông thu hoạch, nhà nào cũng phải tích trữ một xe.

Vốn dĩ cô muốn rèn luyện cơ thể, bây giờ dứt khoát cầm cuốc chim tiếp tục đào trong ruộng rau, vừa rèn luyện vừa làm việc không lơ là chuyện nào.

Hai đứa nhỏ ngủ trưa dậy ăn ve sầu chiên xong cũng không ra ngoài chơi mà đều cầm xẻng nhỏ đào rau dại đi tới giúp mẹ khoét đất.

Phán Phán vừa khoét vừa hây ha hây ha, chỉ chốc lát sau đã bắt đầu nghịch sâu rồi.

Điềm Điềm vừa đào đất vừa vội vàng dạy bảo em trai: "Không được mất tập trung!"

Đất trong sân bị giẫm tới cứng ngắc, Lâm Thù mệt mỏi thở hổn hển cũng chỉ mới xới... tới chỗ cách đó mấy bước.

Lâm Thù suy nghĩ một chút rồi đi lấy một thùng nước tới giội, làm mềm đất một chút sẽ dễ đào hơn.

Sau khi trồng ngô xong mấy ngày tới cũng không có mưa, tháng năm trời vừa nóng vừa khô, nước vừa dội xuống đã thấm xuống đất.

Phán Phán lại có hứng thú, cầm bầu nước giúp tưới đất.

Bạn nhỏ chơi vui quên trời đất, bắt đầu đi chân trần giẫm lên ổ bùn, khiến Điềm Điềm bị bẩn tới mức nhíu đôi mày nhỏ.

Ba mẹ con vừa chơi vừa đào, mấy cô bé ở ngoài cửa lớn kêu: "Phán Phán, Phán Phán, chúng ta đi đào ve sầu, bắt châu chấu đi!"

Trong một tràng tiếng Phán Phán xen lẫn một hai tiếng Điềm Điềm.