Chương 28

----

Sau khi vén ra, Quản Vũ phát hiện, thứ màu trắng trong cỏ xanh chính là...

Trứng gà rừng!!

Trứng màu trắng hoặc là trứng gà rừng màu hồng.

Trứng gà rừng không tính là lớn, nhưng đây lại là một ổ đầy đủ, nhìn sơ qua, đại khái phải có mười mấy quả.

Quản Vũ bất động tại chỗ!

Mặc dù biết trên núi có gà rừng, thỏ rừng, nhưng Quản Vũ rất ít khi gặp được trứng gà rừng.

Vài năm có thể gặp một lần, hơn nữa một lần còn không nhìn thấy được mấy quả trứng.

Nhưng mà hôm nay gặp được cả ổ mười mấy quả trứng !!

Cô không nhịn được hít sâu một hơi, đồng thời tay đã động đậy.

Nhiều trứng gà rừng như vậy, đây là một cơ hội tốt để cải thiện bữa ăn!

Vật này có được khi lên núi, cô có đầy đủ lý do rồi!

Quản Vũ nhanh chóng nhặt vào giỏ của mình, bên trong đã cắt nửa giỏ cỏ cho heo.



Vậy nên đã có cỏ lót, chỉ cần không quá xóc nảy thì không sợ trứng gà sẽ vỡ.

Vừa nhặt, Quản Vũ vừa đếm:

"… Chín, mười… mười lăm!”

Có mười lắm quả trứng gà rừng!

Sau khi Quản Vũ nhặt xong thì thấy vội vàng.

Sau khi nhặt xong, cô xách theo giỏ rồi rời đi, sợ trong chốc lát gà rừng trở về phát hiện trứng không còn nữa lại tìm cô gây phiền toái.

Dù sao con vật trong tự nhiên, bản tính vẫn hung dữ.

Cô lại chạy không thắng được đối phương, muốn bắt gà vẫn còn khó khăn hơn một chút.

Vì vậy cô đi thẳng.

Quản Vũ đi ra một đoạn, không nhịn được đứng tại chỗ cười thành tiếng.

Cười, lại không cười nổi.

Bởi vì bản tính Khương Tố Lan tiết kiệm, cho nên coi như là đem trứng gà rừng về thì bà cũng sẽ không chiên hết toàn bộ, mà chắc là sẽ làm hai ba món chiên, coi như là cải thiện bữa ăn.

Điều này lại làm cho Quản Vũ có chút do dự, sau khi suy nghĩ, cô quyết định lặng lẽ giữ lại năm quả, còn lại mười quả mang về nhà.



Trong giỏ rau, cũng có thể cất giữ các vật phẩm khác, cho nên Quản Vũ có thể tạm thời bảo quản trứng gà ở chỗ đó, hơn nữa còn có thể bảo quản tươi sống, không sợ hỏng.

Cũng không trách cô có ý riêng, thật sự là trong mơ, phản ứng của Quản Anh còn có Quản Đông Nam và Quản Đông Bắc khiến lòng người nguội lạnh.

Anh em Quản Đông Nam không để ý đến chuyện cô gặp phải, hơn nữa còn lén lút nói xấu không ít lời.

Quản Anh thì trực tiếp nói cô hành động quái gở.

Điều này làm cho Quản Vũ rất khó chia sẻ toàn bộ trứng gà rừng với bọn họ mà không có khúc mắc.

Hơn nữa, giấc mơ làm cho cô hiểu rằng nếu mình không trân trọng bản thân mình thì những người khác sẽ không trân trọng mình.

Cho nên cô càng phải yêu bản thân mình hơn, hiện giờ như vậy cũng không tính là quá ích kỷ chứ?

Quản Vũ nghĩ ngợi không chắc chắn, cho dù là ích kỷ thì có sao chứ?

Cuộc sống trong giấc mơ là quá cay đắng, trong thực tế cô muốn sống ngọt ngào hơn một chút.

Bước đầu tiên, bắt đầu đối xử tốt với chính mình.

Nghĩ đến điều này, cô lấy hai quả trứng từ trong mười quả còn lại ra.

Một ổ có tám quả trứng cũng không ít rồi, trước kia cô còn sờ qua năm sáu quả.

Cũng tại vì trong nhà còn có ba mẹ và Quản Đông Phương đối với cô khá tốt, nếu không thì ngay cả một quả trứng Quản Vũ cũng không muốn chia sẻ với bọn họ!