Chương 47: Làm sao để bồi thường

Nhưng làm sao cô có thể bỏ qua chuyện này một cách dễ dàng như vậy. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là cô sẽ để bản thân rơi vào tình trạng nguy hiểm rình rập.

Cô vừa siết chặt nắm tay chuẩn bị đánh tiếp thì người đàn ông sợ hãi co rúm người lại, yếu ớt nói: “Những gì tôi biết, tôi đều nói hết rồi.”

Mặc dù lời nói có vẻ ngập ngừng nhưng ngữ điệu lại khá thành thực.

Tề Đường hài lòng, hỏi: “Ai sai khiến anh theo dõi tôi?”

Người đàn ông định nói dối, rằng anh ta nhìn thấy Tề Đường xinh đẹp nên nổi lòng tham. Suy cho cùng, anh ta đã nhận tiền giúp đỡ người khác, dù đang rất đói nhưng cũng không nên phản bội sự tín nhiệm của người ta.

Từ khóe mắt anh ta thấy một nắm đấm đang tiến đến, rõ ràng cánh tay của cô trông trắng nõn, mịn màng, tưởng chừng dễ gãy, nhưng khi đánh lại rất đau.

Sự tín nhiệm là gì? Sự tín nhiệm chỉ là thứ vô giá trị.

“Là Hà Đan bảo tôi tới đây.”

Tề Đường bất giác nhướng mày, xem ra cô đã quá nhân từ rồi. Cô tưởng rằng chỉ là vài câu cãi nhau, không nghĩ là chuyện lớn.

Không ngờ Hà Đan lại để ý chuyện này như vậy, còn âm mưu hại cô.

Cô tiếp tục hỏi: “Hà Đan sai anh tới đây làm gì?”

Người đàn ông không dám nói dối nữa, thành thật trả lời: “Cô ta bảo tôi mỗi ngày đi theo cô, đưa cô về nhà, để mọi người ở khu tập thể của xưởng sản xuất thép nhìn thấy càng nhiều lần càng tốt.”

“Càng lâu thì...”

Người đàn ông nhìn Tề Đường, không dám nói tiếp, sợ bị đánh, cú đấm vừa rồi thật sự rất đau, bây giờ anh ta vẫn còn cảm nhận được nỗi đau âm ỉ ở bụng.

Tề Đường hắng giọng, không phát ra âm thanh gì.

Nhưng người đàn ông ngay lập tức hiểu ý, không dám dừng lại, nói tiếp: “Cho dù cô có bị người khác nói ra nói vào cũng không thể nào giải thích rõ ràng được, đến lúc đó tôi sẽ đến nhà cầu hôn cô, cô sẽ phải chấp nhận vì danh tiếng của mình.”

Anh ta đã hai mươi hai tuổi, nhà nghèo khó, nếu không cũng sẽ không làm ra hành động hèn hạ này. Mặc dù trong nhà có thể sống qua ngày nhưng không dám nghĩ đến việc cưới vợ.

Đúng lúc Hà Đan giới thiệu một việc làm cho anh ta. Anh ta không ngờ còn có chuyện tốt như vậy, nên đã đồng ý làm chuyện này.

Có điều, anh ta đã ngồi rình ở xưởng sản xuất thép nhiều ngày nhưng không thấy Tề Đường đâu. Có lúc vừa ra khỏi xưởng sản xuất thép chưa được bao lâu thì cô đã đi mất.

Bên phía Hà Đan đã thúc giục anh ta rất nhiều lần, mỗi lần anh ta chỉ có thể nói qua loa rằng sẽ nhanh thôi, nhưng thực chất mọi chuyện chưa tiến triển được gì.