Chương 10

Ngoài ra chỉ còn những kệ trống, tất cả vàng bạc, châu báu, bảo vật quý hiếm, các loại đan dược, pháp khí cất giữ trước đó đều không còn nữa.

Hứa Lâm nhìn thấy mà đau khổ kêu rên không thôi, những thứ này nào đâu chỉ là số tiền nhỏ chứ, đều là đồ bảo mệnh của tui đó trời ơi! Aisss, số tui thiệt là khổ quá mà. Bây giờ tới thế giới này còn phải cực khổ vất vả kiếm “tiền lẻ” nữa.

Bên phải kho hàng, cũng dựa vào tường, có những túi da rắn được xếp ngay ngắn.

Hứa Lâm đếm đại khái, phát hiện có hơn bốn mươi bao.

Cô vội vàng tiến tới kiểm tra và thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ thấy có bột mì trắng như tuyết và gạo trong như pha lê trong túi. Ngoài ra còn có các loại thực phẩm thông dụng như đậu nành, ngô, khoai lang, khoai tây.

Có những thứ này, Hứa Lâm không cần lo lắng bị đói trong thời gian ngắn.

Không lâu sau, cô tìm thấy hai chiếc rương lớn đầy bụi ở góc Tây Bắc nhà kho.

Hứa Lâm cảm thấy đầy hy vọng sau khi nhìn thấy nó, trong này không phải là bảo bối quý giá sao?

Cô nhanh chóng chạy tới mở ra kiểm tra, Hứa Lâm nhìn thấy rất vui vẻ.

Trong rương chính là hai con người máy cô đã thu thập được ở thế giới công nghệ cao.

Sách hướng dẫn sử dụng người máy đầu tiên ghi rằng đó là người máy nông nghiệp, nhiều kiến

thức liên quan đến lĩnh vực này được đưa vào chip của người máy. Dù trồng lương thực, trồng hoa hay trồng dược liệu, nó đều là người khéo tay.

Có người máy này rồi, Hứa Lâm có thể yên tâm để người máy chăm sóc mười mẫu đất.

Người máy thứ hai là trợ lý y tế, con chip này cung cấp các kỹ năng như chuẩn bị các loại dược liệu khác nhau, chế tạo thuốc và làm trợ lý phẫu thuật.

Với người máy này, Hứa Lâm có thể đảm nhận công việc điều chế dược liệu và sản xuất thuốc hàng loạt, để người máy thực hiện công việc.

Nếu như gặp trường hợp khẩn cấp và cần phẫu thuật hoặc băng bó vết thương, người máy này cũng có thể trợ giúp.

Đơn giản không quá thực tế.

Nhưng Hứa Lâm nhớ tới năm đó cô đã thu thập hơn chục con người máy, tại sao ở đây chỉ còn lại hai con?

Aiss, quên đi, nếu không nghĩ ra thì cũng đừng nghĩ tới. Hứa Lâm gạt ý nghĩ này sang một bên, nhanh chóng kích hoạt người máy.

Mặc kệ đã, để người máy làm ruộng trước đã.

Sau khi người máy nông nghiệp được kích hoạt, cô đặt tên cho nó là Điền Điền, kể từ bây giờ nó sẽ phụ trách việc làm nông.

Người máy trợ lý y tế thì tên là Thần Quân, cô giữ lại làm trợ thủ riêng cho bản thân.

Hứa Lâm tin rằng trong tương lai cô sẽ trở thành một thần y vô cùng mạnh mẽ, cô sẽ nổi tiếng bát phương, vang dang tứ hải.

Hứa Lâm để lại một nửa mười mẫu đất để trồng lương thực, một nửa để trồng dược liệu, sau này nếu gặp được cây ăn trái, cô cũng có thể cấy ghép chúng vào không gian. Bằng cách này, cô có thể đạt được tự do hoa quả, tự do lương thực, tự do dược liệu, mục tiêu này quá tham vọng.

Chỉ riêng trong không gian rộng mười mẫu này, việc trồng hết dược liệu sẽ không đạt được mục tiêu tự do dược liệu.

Cô vẫn là chỉ nên trồng những dược liệu mà mình cần thôi.

Vì cơ thể thiếu chất dinh dưỡng trầm trọng và bị suy kiệt nên Hứa Lâm quyết định tự mình làm Vinh Dưỡng hoàn để phục hồi cơ thể.