Chương 28

Nhờ có trí nhớ tốt, Lâm Vãn học ngữ văn học ít hưởng nhiều.

Bất quá bởi vì phải nhớ nội dung tương đối nhiều, hơn nữa hệ thống còn yêu cầu thời điểm hắn học tập phải hết sức chăm chú, một chút cũng không thể phân tâm, còn muốn học từng câu từng chữ, cho nên cũng chậm trễ một ít thời gian. Chương trình học năm lớp 1 một ngày có thể học một quyển sách, sang năm lớp 2 thì cần thời gian tới hai ngày.

Hơn nữa nội dung càng nhiều, lực chú ý càng thêm quan trọng.

Điều khiến Lâm Vãn không cao hứng chính là, bởi vì đề kiểm tra năm lớp 2 xuất hiện đề mục viết đoạn văn, số lượng từ không nhiều lắm, yêu cầu 100 chữ. Nhưng loại đề này phụ thuộc nhiều vào khả năng tư duy, sáng tạo và không có đáp án tiêu chuẩn. Lâm Vãn viết chữ rất đẹp, nhưng vẫn như cũ không được mãn phân, chỉ đạt 90 điểm, đều bị trừ điểm ở loại bài này. Sau khi thêm điểm thưởng vào trí nhớ và lực chú ý, hắn liền bắt đầu tìm hệ thống lý luận.

“Hệ thống, chuyện gì xảy ra, ta cảm thấy đoạn văn này viết khá tốt!”

“Hệ thống chấm điểm theo quy định, bài văn này không đủ tiêu chuẩn ưu tú. Ký chủ, ngươi hẳn là rõ ràng, đề mục này phải viết xuất sắc mới có thể đạt điểm cao. Tuy rằng chỉ là học sinh tiểu học viết văn, nhưng có nhiều trường hợp viết ra được bài văn kinh tài tuyệt diễm, ví dụ như mấy bài sau.”

Thực nhanh trên màn hình lớn xuất hiện mấy bài viết văn ngắn. Nội dung bài văn miêu tả thật rõ ràng đặc sắc của thời đại này. Ví dụ như chủ đề về mặt trời mọc, thế nhưng Lâm Vãn nhìn thấy nội dung bài viết không chỉ miêu tả về cảnh sắc tốt đẹp sau khi mặt trời mọc lên cao, mặt khác còn đề cập tới việc ánh nắng mặt trời có tác dụng sinh trưởng đối với thực vật....

Lâm Vãn cảm thấy mình thật sự không nên coi khinh anh hùng thiên hạ, thậm chí ngay cả học sinh tiểu học cũng không thể khinh thường, hài tử thông minh động não thật sự nhiều.

Nhìn lại trí lực của mình:

Trí nhớ ( 200 ): 124

Sức quan sát ( 200 ): 88

Lực chú ý ( 200 ): 102



Tư duy ( 200 ): 90

Sức tưởng tượng ( 200 ): 85

Bình quân giá trị trí lực: 97.8 ( trí lực của người bình thường 90-110 )

Trừ bỏ trí nhớ xuất sắc một chút, thật sự không có gì ưu tú. Gặp phải đề mục không cần tư duy thì còn làm được, đối với những đề mục cần sức tưởng tượng và năng lực tư duy quả thật kém xa so với những thiên tài chân chính.

Bất quá hiện tại hắn lại không dư thừa điểm năng lượng để thêm vào những mục khác. Thứ hắn thiếu nhất hiện giờ chính là thời gian, muốn học xong tất cả chương trình còn cần một khoảng thời gian. Vì vậy cho dù đạt được điểm năng lượng, cũng chỉ có thể thêm vào mục trí nhớ, trong thời gian nhanh nhất có được năng lực gặp qua là nhớ. Sau này đi học sẽ không khiến cho người khác hoài nghi. Hiện tại rất nhiều người khi xác định một ai đó có thông minh hay không, đa phần đều khảo nghiệm trí nhớ. Nếu không biểu hiện ra được năng lực gặp qua là nhớ, hắn ngượng ngùng nói chính mình là thiên tài. Hắn muốn giả vờ thì cũng phải giả vờ cho giống.

Không đúng, hắn hiện tại cũng không xem như giả vờ, tốt xấu cũng nhanh thành sự thật.

Ngẩng đầu nhìn số điểm trên màn hình, hắn quyết tâm tiếp tục học tập.

Thiên tài thật không dễ làm!

Mấy ngày nay Lưu Thắng Nam trôi qua quả thật quá nhẹ nhàng, không cần ra ruộng làm việc, mỗi ngày đều có thể ở nhà. Hoặc là nghỉ ngơi, hoặc là dạy con trai học.

Nhưng cô rất nhanh liền phát hiện chính mình theo không kịp tiến độ học tập của đứa con nhà mình. Có đôi khi ngủ xong một giấc, Lâm Vãn đã đọc xong một quyển sách.

Bởi vì Lâm Vãn hiện tại đã biết chữ, cho nên Lưu Thắng Nam không cảm thấy kỳ quái, người biết chữ đương nhiên sẽ đọc sách.

Nhưng là đối với tốc độ con trai cô tiếp thu tri thức, cô quả thực cảm thấy kinh hỉ.