Chương 29

Tốt xấu là người đã đọc sách được mấy năm, Lưu Thắng Nam biết rằng tự mình đọc sách cũng không thể học được bao nhiêu, bằng không còn muốn cô giáo để làm gì?

Thế nhưng con trai cô lại có thể tự học, hiện tại đã học xong chương trình lớp 2. Hơn nữa còn đang bắt đầu học chương trình học của lớp 3.

Hoàn toàn không cần cô dạy.

Cô thật sự sinh được thần đồng. Trước kia luôn cảm thấy con mình ngốc, hiện tại xem ra, đây mới chân chính là đại trí giả ngu.

“Con trai, con đều xem hiểu phải không?”

Lâm Vãn gật đầu.

Hắn tình nguyện chính mình tự học cũng không muốn để mẹ hắn dạy, mỗi lần mẹ hắn ở bên cạnh đọc sách, thanh âm đều là hữu khí vô lực, hơn nữa tới cuối cùng lại lăn ra ngủ luôn một giấc, vô cùng ảnh hưởng tới tinh thần học tập của hắn.

“Mẹ, ít nhiều là do người dạy tốt, nên cơ sở của con mới tốt như vậy. Con nhận ra rằng những kiến thức mới này chính con cũng có thể tự học, mẹ người vất vả rồi, mau mau nghỉ ngơi đi.”

Lưu Thắng Nam tâm hoa nộ phóng, “Con nói xem nếu mẹ đi công xã tiểu học dạy học thì như thế nào.” Cô cảm thấy thiên phú này không thể lãng phí.

Lâm Vãn: “……” Đừng đi tai họa hài tử nhà khác. “Mẹ, mẹ vẫn nên nghỉ ngơi đi, đi công xã làm việc sẽ mệt lắm.”



“Chính là so với làm ruộng thì nhẹ nhàng thoải mái hơn. Con tranh thủ thời gian học đi, đến lúc đó lại nhìn xem mẹ con lợi hại như thế nào.” Lưu Thắng Nam vẻ mặt hưng phấn nói.

“……”

Lâm Vãn trong lòng liền bắt đầu lo lắng, vạn nhất mẹ hắn thật sự đi làm giáo viên thì phải làm sao, mẹ hắn đọc sách còn thể ngủ quên, có khả năng sẽ ngủ luôn trên bục giảng,

Ngẫm lại liền rất đáng sợ.

Lâm Vãn vô cùng lo lắng mẹ mình đi tai họa hài tử nhà khác, cố tình còn có người tự động đưa hài tử cho mẹ hắn tai họa.

Nhị bá nương Trương Thu Yến cân nhắc một vài ngày, rốt cuộc quyết định cho Lâm Hạ Sinh năm tuổi đi theo đồng chí Lưu Thắng Nam học tập.

Dù sao Lưu Thắng Nam hiện tại không đi làm, dạy một người cũng là dạy, dạy hai người cũng là dạy.

Buổi tối khi ăn cơm, Trương Thu Yến trực tiếp nói ra ý định này.

Lâm Hạ Sinh mờ mịt nhìn tam thẩm. Lưu Thắng Nam lại cẩn thận xem Lâm Hạ Sinh, “Vãn Sinh thiên tài như vậy, nếu cùng lúc dạy thêm Hạ Sinh nữa, e rằng có chút lao lực.”

Bà Lâm cảm thấy vợ lão nhị muốn làm chuyện xấu, lo lắng nhị phòng cũng muốn cho con đi học, liền nói, “Hạ Sinh còn nhỏ, học cái gì?”



Nghe được lời bà Lâm nói, Trương Thu Yến không cam lòng nói, “Mẹ, con chính là cảm thấy vợ lão tam đang ở nhà, dù sao đều có thể cùng lúc mà dạy, cũng không phải việc gì nặng nhọc.”

Bà Lâm không kiên nhẫn nói, “Vậy để vợ lão tam dạy.”

“Nhị tẩu, như vậy quá là vướng bận!” Lâm Quốc An lập tức nói, “Em kém văn hóa, nhưng còn biết rằng nếu phải phân tâm dạy thêm một người, có thể khiến cho thời điểm dạy Vãn Sinh không được tận tâm.”

Lo lắng lão tam lại làm ầm ĩ trong nhà, bà Lâm nói, “Chuyện Hạ Sinh đọc sách liền dừng tại đây, ai cũng không được nói tới nữa.”

Hai vợ chồng Lâm Quốc Cường có chút không cao hứng, con trai nhà lão tam có thể đi học, con cái nhà bọn họ lại không thể học cùng. Mẹ cũng quá bất công.

Bất quá hai vợ chồng cũng không dám cãi lời bà cụ. Nhà bọn họ có ba người con, trong đám huynh đệ là đông con nhất, nuôi dưỡng mấy đứa trẻ này đều dựa vào trong nhà, cho nên không đủ tự tin.

Lâm Quốc An nhìn nhìn mọi người, sau đó cười tủm tỉm nói, “Kỳ thật cũng không phải không thể dạy, tuy rằng có chút ảnh hưởng, nhưng chỉ cần khắc phục một chút, vẫn là có thể dạy.”

Lưu Thắng Nam cũng gật đầu, “Đúng vậy, chỉ cần khắc phục một chút là được.”

Nghe hai vợ chồng nói như vậy, người trong nhà đều nhìn bọn họ.

Thật đúng là mặt trời mọc từ hướng Tây, hai vợ chồng lão tam từ trước tới nay đều không để người khác chiếm tiện nghi.