Chương 17: Thì Dùng Tay

Vương Mỹ Quyên thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt, con vừa xuất viện, đúng là không thể làm bậy."

Thực ra tối qua Vương Mỹ Quyên đã lắng nghe động tĩnh bên phòng con gái, đến nửa đêm cũng không nghe thấy gì thì rất yên tâm.

Nhưng trai đơn gái chiếc chung một phòng, Tiểu Từ còn là lúc tuổi trẻ nhiệt huyết, cường tráng. Dù không làm chuyện đó thật thì cũng nên hôn rồi chứ.

"Nếu như Tiểu Từ thật sự muốn... thì... dùng tay làm cho nó..."

"Mẹ!!!"

Triệu Gia Lệ thẹn quá hóa giận quát to một tiếng.

Đừng nói Từ Thiên Thành không muốn, dù anh ta muốn thì cô cũng không để cho năm ngón tay quý báu của mình bị vấy bẩn.

Mười ngón tay nhỏ ngọc ngà này của mình không phải để dùng làm loại chuyện hèn mọn đó.

Vương Mỹ Quyền giật nảy mình:

"Kêu to như thế làm gì. Con nhỏ thối, mẹ không phải vì muốn tốt cho con sao! Vừa có thể thỏa mãn Tiểu Từ để bồi dưỡng tình cảm, lại không làm tổn thương con. Con chỉ cần đưa tay là nó biết rồi, đàn ông đều hiểu..."

Triệu Gia Lệ bịt tai lại, không nghe ko nghe, không nghe tên khốn tụng kinh.

"Mẹ đừng nói nữa, mau đi ăn sáng thôi!"

"Xấu hổ cái gì, cùng nhau ngủ một cái chăn thì sớm muộn chuyện đó cũng xảy ra. Trốn được mùng một không trốn được mười lăm."

"..."



Đây mà là lời một người mẹ có thể nói ra sao!!!

...

Nghe mẹ ruột nói những lời mang đầy hàm ý, lúc ăn cơm Triệu Gia Lệ đều cúi đầu không dám nhìn ai.

May mắn thay tất cả mọi người phải đi làm việc nên ăn uống nhanh hơn. Chưa đầy mười phút cô đã thoát khỏi cảnh khó xử.

Đại Nha thu dọn bát đũa đi rửa sạch sẽ, sau đó cho gà và lợn ăn...

"Cô út ơi, con muốn quay về trường học."

Đại Nha năm nay học năm hai trường trung học cơ sở của huyện, chị dâu chỉ có đưa con gái bảo bối này.

Để đưa nó đi học chị dâu đã nhờ bố chồng Triệu Đại Cường dùng quan hệ để cho ở nhờ nhà bạn bè, mỗi tháng phải trả tiền ăn ở.

Con bé vừa đi thì trước khi ngày mùa kết thúc, những công việc này trong nhà sẽ do Triệu Gia Lệ làm.

"Vậy trên đường cháu phải chú ý an toàn, tốt nhất là đi cùng bạn bè. Nếu như đi nhờ được xe của anh ba thì càng tốt."

"Dạ cháu biết rồi."

Triệu Gia Lệ còn rút năm hào đưa cho Đại Nha: "Muốn ăn cái gì thì tự mình mua nếm thử một chút nhé."

Các cô gái nông thôn ít trải chuyện đời, lại sống trong thị trần, cô lo lắng rằng con bé sẽ bị những người bất chính dụ dỗ rồi làm việc ngốc nghếch.

Dù sao nhà họ Triệu ngoại hình đều không tệ. Nhìn mặt mũi và hình thể của nguyên thân vô cùng xinh đẹp, nếu không phải cơ thể không tốt, không thể ra ngoài thì chắc chắn sẽ là hoa khôi của thôn.