Chương 21: Giúp Nữ Chính Làm Việc Còn Bị Ghét Bỏ

Tô Điềm Điềm bị Hàn Thầm mang ra khỏi chuồng bò, đi đến nơi làm việc.

Hôm nay trời nắng gắt, tuy thỉnh thoảng vẫn có vài cơn gió thổi qua, nhưng Tô Điềm Điềm cảm thấy thật nóng!

Cô tức giận trừng mắt nhìn Hàn Thầm, đều là hắn sai.

Lúc này không phải là thời điểm ngày mùa, nên mọi người đều vừa làm việc vừa nói chuyện phiếm.

Nhìn thấy Hàn Thầm nhàn nhã như vậy, không thể nói là không hâm mộ, nhưng đối với thanh niên mà nói muốn sống nhẹ nhàng thì công điểm sẽ ít, mà bọn họ không giống với Hàn Thầm là người trong thành tới.

Đại đội trưởng đứng trên bờ ruộng chỉ huy, Hàn Thầm không muốn cho tiểu ngưu xuống ruộng làm việc, nên kêu nó đứng ở bên cạnh chờ, còn mình đi tìm đại đội trưởng.

Tô Điềm Điềm cảm thấy rất nhàm chán, không có khoa học kỹ thuật hiện đại hoá đúng là không làm được việc gì.

( Kích phát nhiệm vụ hằng ngày: giúp Chu Nhị Nha nhổ cỏ, nhiệm vụ khen thưởng: 30 điểm giá trị khen ngợi )

"Mu mu!"

Tô Điềm Điềm thiếu chút nữa hít thở không thông, cúi đầu nhìn chân của mình, nổ lực nâng nó lên, cồng kềnh nặng nề như vậy làm sao mà nhổ cỏ?

Ngươi gặp qua còn trâu nào mà biết nhổ cỏ chưa hả?

"Ký chủ, yên tâm ký chủ không phải là một con trâu bình thường, chuyện này đối với trâu thần thì chỉ nhẹ nhàng như ăn một bữa sáng."

" Ký chủ chỉ cần lo nhổ cỏ là chính, nên đề cử cho ký chủ đổi lấy đá dày thịt béo."

Tô Điềm Điềm chấp nhận, chân của mình còn phải làm việc nặng nên không thể để bị thương, đặc biệt là sau này được Hàn Thầm chăm sóc, thân thể càng trở nên yếu ớt.

( Đổi thành công, giá trị khen ngợi hiện tại của ký chủ là: 144 điểm. )

Tô Điềm Điềm nhìn một vòng trong đám người cuối cùng cũng tìm được nữ chính, ở trong nguyên tác không có chuyện này.

Trong tiểu thuyết nữ chính được nam chính cứu, Lưu Đông Hoa thành công làm nam chính kết hôn cùng nữ chính, vì được Hàn Thầm chăm sóc, còn nhờ Chu Đại Nha múc nước chiếu cố cho nữ chính.

Hiện tại lại phải đi làm việc, nữ chính thật đáng thương.

Tô Điềm Điềm đang lo lắng không có cơ hội xoát độ hảo cảm của nữ chính, cô chậm rì rì đi đến bên người Chu Nhị Nha.

Hoàn toàn xem nhẹ lời dặn dò của Hàn Thầm, không cho chạy loạn. Nói như thế nào cũng là cô đang giúp tức phụ của hắn làm việc.

Chu Nhị Nha dùng đôi tay run rẩy để cắt cỏ, nhưng lại sợ làm cho tay của mình bị thương, trước đây công việc này ở hầu phủ là do đám hạ nhân thấp kém nhất mới làm, Chu Nhị Nha càng nghĩ càng khóc thương tâm.

Nữ chính không hổ là nữ chính, động tác làm việc cũng rất nhu nhược động lòng người.

Hơn nữa nữ chính là tiểu thư ở cổ đại, giơ tay nhấc chân đều có một loại khí chất khác người.

Có không ít thành niên trong đội đều nghĩ thầm muốn hỗ trợ, nhưng đều bị nữ chính cự tuyệt.

"Hồ Ly Tinh!"



Không biết ai nói một câu như vậy, trước kia Chu Nhị Nha luôn bị tóc che hết cả mặt, bình thường cũng không nói chuyện nên không có cảm giác tồn tại, không có ai nghĩ đến cô ta lớn lên lại thanh tú như vậy.

Tô Điềm Điềm "......"

Lúc Tô Điềm Điềm đi đến bên cạnh, mọi người nhìn thấy đều vây xem, nghi hoặc không biết sao nó lại chạy đến đây.

Sắc mặt của Chu Nhị Nha trắng bệch, nàng đối với khuôn mặt ngưu của Tô Điềm Điềm trong lòng còn sợ hãi, ánh mắt liền cảnh giác mà nhìn.

Tô Điềm Điềm nghĩ đến cảnh cứu nữ chính lúc trước, chột dạ mà giơ chân hướng nữ chính chào hỏi.

Chu Nhị Nha sợ tới mức lui về phía sau mấy bước.

Tô Điềm Điềm, nữ chính sợ cô như vậy, muốn lấy lòng nữ chính còn là gánh nặng đường xa.

Tô Điềm Điềm bất đắc dĩ, quyết định dùng hành động để bày tỏ tấm lòng của cô.

Mọi người đều cúi đầu nhìn trộm nó, nhìn nó nghiêm túc nhổ cỏ.

Không thể không nói, chuyện này đúng là kỳ quái, nhổ một phát liền trúng, nhổ một phát liền trúng, bởi vì trên người cho thêm kỹ năng da dày thịt béo, nên Tô Điềm Điềm nhổ cỏ không tốn sức chút nào.

Tô Điềm Điềm nghiêm túc làm việc làm mọi người xung quanh càng thêm hồ đồ, trâu của đại đội họ còn có thể nhổ cỏ.

Tự véo chính mình một cái, lại có cảm giác đau.

"Ta muốn nói, con trâu này của chúng ta đúng là trâu thần, biết cứu người còn biết nhổ cỏ…."

( Chúc mừng ký chủ nhận được 4 điểm giá trị khen ngợi, số điểm hiện tại của ký chủ là 148 điểm. )

"Đây là do ông trời phù hộ đại đội của chúng ta."

Đám người càng nói càng lớn, nói cũng càng ngày càng thái quá.

Tô Điềm Điềm làm một lúc thì càng thuần thục, tốc độ nhổ càng lúc càng nhanh, không đến một lát thì nhổ xong rồi.

( Chúc mừng ký chủ nhận được 30 điểm giá trị khen ngợi, hiện tại giá trị khen ngợi của ký chủ là 178 điểm. )

Mọi người "......" Bọn họ cũng muốn được giúp đỡ nhổ cỏ.

Ánh mắt mọi người nhìn Chu Nhị Nha đều mang theo ghen ghét.

Không rõ cô ta có cái gì tốt, mà được tiểu ngưu coi trọng.

Chu Nhị Nha cảm thấy kỳ quái, ánh mắt nhìn Tô Điềm Điềm mang theo tìm tòi nghiên cứu.

"Mu mu ~"

Tô Điềm Điềm chạy về phía nữ chính, cọ cọ lên người nữ chính, còn kêu lên giống như đang làm nũng.

Chu Nhị Nha ngẩn người, thật là bẩn!

Tô Điềm Điềm vừa mới nhổ cỏ xong, trên lông toàn là đất. Chu Nhị Nha giơ tay đem nó đẩy ra.



Trước đây nha đầu, bà tử bên cạnh nàng người nào mà không phải rửa tay sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi rồi mới được tiến lên hầu hạ.

Thế nhưng con súc sinh này lại dám chạm vào người nàng, thật là dơ bẩn!

Mu…..Mu

Tô điềm điềm chớp chớp mắt, nghĩ nữ chính đây là ghét bỏ cô? Hàn Thầm không phải rất thích chính mình làm nũng, cọ cọ vào người hắn sao.

Mọi người xung cũng nhìn không được, tiểu ngưu ủy khuất làm mọi người đều đau lòng, càng nhìn nó lâu lạicàng thấy thích.

"Nha đầu này, tiểu ngưu giúp ngươi nhổ cỏ, ngươi không cảm ơn thì thôi, lại còn đẩy nó."

"Đúng vậy, nó làm tốt như vậy, nếu mà nó giúp ta làm việc, ta sẽ rất vui vẻ mà chăm sóc nó."

………..

( Chúc mừng ký chủ đã đạt 4×10 giá trị khen. Ngợi, hiện tại ký chỉ có 219 điểm giá trị khen ngợi )

( Kích phát nhiệm vụ hằng ngày: tiếp thu yêu cầu mãnh liệt của người trong đại đội, muốn trâu thần giúp đỡ nhổ cỏ, giúp được một người sẽ thưởng 10 điểm giá trị khen ngợi)

Tự nhiên trên bầu trời rơi xuống điểm giá trị khen ngợi. Tô Điềm Điềm đôi mắt sáng đến dọa người, sáng lấp lánh mà nhìn mọi người xung quanh.

"Ta cảm thấy tiểu ngưu này có chút không thích hợp a, ánh mắt này, giống như muốn ăn thịt chúng ta vậy."

Tô Điềm Điềm nghiêm túc làm việc, dưới cái nhìn trợn mắt há mồm của mọi người mà nhổ xong cỏ của một mẫu đất chỉ trong một lát, mà còn không cần lưỡi hái, không cần dùng tay để nhổ cỏ.

Này, đây là……

Tất cả thế giới quan của mọi người trong đại đội Hồng Dương đều bị thay đổi, trâu biết làm việc đúng là chưa từng được thấy.

( Chúc mừng ký chủ đạt được giá trị khen ngợi 10×2×3×4……)

Chưa bao giờ mà Tô Điềm Điềm lại vui vẻ như lúc này.

Hàn Thầm vừa nói chuyện xong quay về tìm tiểu ngưu, liền nhìn thấy tiểu ngưu đang nỗ lực nhổ cỏ.

Nhìn cỏ đã được xếp thành một ngọn núi nhỏ, trong lòng không nhịn được bốc lên hoả khí.

Mặt Hàn Thầm không có chút biểu tình gì hô lên "Tiểu ngưu!"

Tô Điềm Điềm ngẩng đầu lên, sắc mặt của sạn phân quan thật khó coi.

"Thanh niên trí thức Hàn ngươi hung dữ với trâu làm cái gì?"

"Thật không biết tốt xấu a!"

Hàn Thầm nhanh chân đi qua, nâng chân của Tô Điềm Điềm lên cẩn thận xem xét, xem có bị trầy da không.

Tô Điềm Điềm biết mình đuối lý, "Mu mu" hướng hắn làm nũng.