Chương 30

Đáng tiếc, cô có muốn chạy thì cũng không chạy được……

“Mọi người đều là đồng chí cách mạng với nhau, chỉ có những người mưu mô mới sinh ra những ý nghĩ dơ bẩn ấy.” Giang Hoài yên lặng nhìn Diệp Ngưng Dao, trong giọng nói không thể không bá đạo hơn, trực tiếp ra lệnh: “Chúng ta đi thôi.”

Những người khác vừa nghe lời này nào còn dám có những suy nghĩ lung tung, lập tức từng người phân tổ chuẩn bị lên núi.

Nếu lại tiếp tục phản bác, mọi người nhất định sẽ cho rằng trong lòng cô có quỷ, Diệp Ngưng Dao mím chặt môi lôi kéo Mạc Tiểu Thanh lập tức một đường hướng lên trên núi đi lên.

Giang Hoài cùng Lâm Tử An đi theo phía sau bọn họ, một đường vẫn duy trì khoảng cách nhất định.

“Tôi nói này, có phải cậu cùng thanh niên trí thức Diệp có quen biết nhau hay không?” Làm bạn tốt, Lâm Tử An tự nhận là hiểu rõ tính tình của Giang Hoài, hắn cảm giác lúc tên tiểu tử này nhìn Diệp Ngưng Dao có chút khác thường, không giống với ánh mắt của người khác.



“……” Giang Hoài thu hồi suy nghĩ nhìn về phía nơi nào đó, thề thốt phủ nhận nói: “Do cậu suy nghĩ nhiều rồi, tôi và cô ấy không quen biết.”

“Tôi suy nghĩ nhiều? Lời này sao có chút giống câu lạy ông tôi ở bụi này vậy?”

Có câu càng nói nhiều càng dễ bị lộ, Giang Hoài nắm chặt tay lại, bên môi ho nhẹ một tiếng, “Tôi là người đã có đối tượng rồi, cậu hỏi như vậy đối với đồng chí Diệp ảnh hưởng không tốt đâu.”

“Có đối tượng ……” Lâm Tử An cười nhạo một tiếng, không nể tình mà tiếp tục nói: “Nếu không phải cái cô hoa khôi của thôn kia cố ý bẫy cậu, cậu sẽ cùng vị hôn thê của cậu chia tay sao? Cũng chỉ có cậu mới đem cô ta trở thành đối tượng, nếu thật sự cưới cái loại con gái ấy về nhà, sướиɠ khổ sau này do cậu tự chịu đấy.”

“Cô ấy cũng không đến nỗi như cậu nghĩ đâu.” Tuy rằng là câu phản bác, nhưng Giang Hoài rõ ràng vẫn không tự tin cho lắm: “Thời gian lâu rồi cậu sẽ phát hiện ra ưu điểm của cô ấy thôi.”