Chương 31: Con gái ngoan, ba xin con đừng vào bếp (1)

Trong các bộ phim tình cảm thời kỳ này, phần lớn là tìm kiếm sự an ủi tinh thần, hai người yêu nhau hẹn hò, chủ yếu là tản bộ nắm nắm tay nhau gì gì đó.

Chẳng qua đến phần giữa, nam nữ chính trong phim đã có lần tiếp xúc thân mật đầu tiên, hôn nhau.

"A a a, hôn rồi hôn rồi!"

"Trời ơi, cái này mà cũng có thể quay được à!"

"Kí©h thí©ɧ quá, tôi đã nói mà, trong phim này có cảnh hôn môi đó!"

Bốn phía vang vọng tiếng bàn tán, còn có rất nhiều cô gái thấy xấu hổ, che mặt không dám nhìn.

Trong thời đại này, cảnh hôn nhau trên phim tình cảm đã là cảnh quay táo bạo nhất, hơn nữa không phải bộ phim nào cũng dám dùng cảnh này.

Xung quanh có khá nhiều người kêu la om sòm.

Bạch Vi nhìn quanh đầy vô vị, kết quả cô vừa quay đầu lại, đã thấy Lục Tư Đình cũng mới quay đầu nhìn sang cô.

Không biết bắt đầu từ lúc nào, hai người đã ngồi rất gần, nhìn thẳng vào nhau như thế, tựa như trở lại khoảnh khắc chụp ảnh buổi sáng nay vậy.

Mặt Bạch Vi lại đỏ bừng lên, trong bóng tối, anh không nhìn thấy, mà khi Lục Tư Đình nhìn cô, mặt cũng đỏ lên.

Bạch Vi à Bạch Vi, mới nãy mày còn bảo xem phim mà la lối om sòm vì cảnh hôn là chuyện bé xé ra to đó, bây giờ chỉ liếc mắt nhìn Lục Tư Đình một cái, đã ngại ngùng như vậy rồi sao?

Không được, phải cố gắng lên chứ!

Bạch Vi vội vã quay đầu tiếp tục xem phim, ra vẻ như chẳng có chuyện gì xảy ra.

Lục Tư Đình cũng thu tầm mắt lại, chẳng qua, anh xem phần còn lại của bộ phim với trạng thái có chút mơ màng không tập trung.

Xem phim xong đã là bốn rưỡi chiều.

Bên ngoài thời tiết rất nóng bức, Bạch Vi cảm thấy hơi mệt.

Lục Tư Đình bèn nói: "Tối nay anh phải trở lại doanh trại, hay là, anh đưa em về nhà trước nhé?"

"Được thôi."

Bạch Vi gật đầu liên tục.

Sau khi về đến nhà, Bạch Vi lập tức mở quạt máy ngay, nằm thẳng trên giường.

Trong nhà rất yên tĩnh, dường như cha mẹ đều không có ở nhà.

Bạch Vi thấy hơi lạ, hôm nay Bạch Diệu Thiên cũng không phải đi làm mà, vậy thì sao ông với bà Thẩm Quyên lại không ở nhà nhỉ?

Cô chưa kịp nghĩ gì nhiều thì đã nghe thấy tiếng động bên ngoài, là Thẩm Quyên và Bạch Diệu Thiên về.

"Anh thấy ti vi cũng được, có cái là hơi đắt, mà nghe bảo dùng còn không được bền nữa."

"Mua ti vi làm gì, nghe radio không được à? Em thấy không bằng mua cái tủ lạnh, tủ lạnh thiết thực hơn mà lại dùng được lâu. Mùa hè con gái sợ nóng, có cái tủ lạnh là hợp lý nhất."

"Vậy thì chắc cũng phải mua thêm cái quạt nữa chứ? Nếu mua thì mua cái nào tốt tốt, sử dụng được nhiều năm ấy."

"Đương nhiên rồi, quạt thì phải mua loại tốt, cũng đâu có tốn nhiều tiền lắm."

Hai vợ chồng vừa đi vừa nói chuyện với nhau, tiếng nói không hề nhỏ.

Bạch Vi nghe như sắp cãi nhau đến nơi vậy, vội vàng bước ra ngay: "Cha mẹ, hôm nay là cuối tuần, cha mẹ cũng ra ngoài hẹn hò à?"

"Đôi vợ chồng già còn đi hẹn hò cái gì, con sắp cưới rồi, cha mẹ phải đi xem sổ tiết kiệm còn bao nhiêu tiền, sau đó còn tới cửa hàng bách hoá xem thử một chút."

Thẩm Quyên kéo Bạch Vi ngồi xuống, nói tiếp: "Người nhà Tiểu Lục có vẻ rất chân thành thật lòng với con, của hồi môn khá lắm, cha mẹ con cũng nào phải kiểu người keo kiệt gì, cha mẹ chỉ có một đứa con gái thôi, sau này cha mẹ đi rồi, không phải đồ đạc vẫn là của con sao?"