Chương 3.1: Sau ót anh ta có một cái lưỡi

Đứng phía sau ông ta là một chàng trai trẻ, có chút ghê tởm nhìn gàu rơi xuống vì hành động của người đàn ông.

Sau đó lại thấy người đàn ông này gãi càng lúc càng dữ dội, chàng trai trẻ cảm thấy có chút kỳ lạ, người bình thường bị ngứa đầu gãi một cái là ổn rồi, gãi như vậy không phải sẽ gãi rách da đầu sao?

Đúng lúc định nhắc nhở một chút, anh ta đã nhìn thấy có máu tươi chảy ra từ kẽ tay ở sau đầu người đàn ông.

Nhưng người đàn ông vẫn điên cuồng gãi giống như không hề nhận ra.

"Ngứa quá... Ngứa quá."

Chàng trai trẻ sợ hãi lùi lại hai bước, sau đó nói với giọng run rẩy.

"Bác sĩ! Bác sĩ! Ở đây có một ông chú hình như đang... Bị bệnh."

Một số bác sĩ vẫn đang kiểm tra cơ thể nghe thấy lời này, vội vàng chạy tới.

Hai nhân viên y tá nam nắm lấy bàn tay đang gãi của người đàn ông, một nữ bác sĩ chiếu đèn pin, đeo găng tay nhẹ nhàng vén tóc người đàn ông lên.

Tùy Ninh cũng bước lại gần để xem chuyện gì đang xảy ra.

Kết quả là giây tiếp theo, Tùy Ninh nhìn thấy nữ bác sĩ đang kề sát vào kiểm tra từ từ ngã về phía sau, ngã thẳng xuống đất, những người xung quanh hét lên né tránh.

Tùy Ninh cách người đàn ông đó cũng không xa, cô chen lên phía trước vài bước, cuối cùng cũng nhìn rõ tình hình của nữ bác sĩ.

Trên trán nữ bác sĩ xuất hiện một lỗ máu, hai mắt trợn tròn, đã sớm tử vong.

Nhìn người đàn ông vẫn đang bị hai nhân viên y tế nam choáng váng đỡ dậy như trước, một thứ giống như đầu lưỡi đang dần rút về sau đầu ông ta.

Nó trông nhớp nháp và trơn trượt, khiến Tùy Ninh có chút ghê tởm.

Sau đầu của người đàn ông kia mọc ra một cái miệng, nữ bác sĩ bị chiếc lưỡi đột nhiên thò ra từ trong đó xuyên thủng đầu.

Lúc nữ bác sĩ ngã xuống, mặc dù những người xung quanh vô cùng sợ hãi nhưng đầu óc vẫn chưa kịp phản ứng.

Hơn nữa cộng với những chuyện gần đây, khiến cho tất cả mọi người rất muốn làm rõ xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.

Mặc dù rất nhiều người la hét chói tai tránh né, nhưng cũng không đi xa, vẫn chen chúc vào trong đám đông để nhìn, giống như việc ở trong đám đông có thể khiến người ta an tâm.

Động tác của Tùy Ninh rất nhanh, nên đã nhìn thấy rõ chuyện xảy ra trước mọi người một bước.

Mặc dù cô đã sớm xem video, nhưng vẫn bị sốc khi nhìn thấy một cảnh tượng kinh hoàng như vậy hiện ra trước mắt mình.

Mùi máu tanh nồng nặc xộc thẳng vào mũi khiến cô tỉnh táo, cô tự véo mình thật mạnh, quay người bỏ chạy.

Sau khi cô chạy được vài bước, những tiếng hét kinh thiên động địa mới từ từ vang lên từ trong đám đông.

Tiếng chạy và tiếng hét xen lẫn trong tai, chấn động đến mức khiến Tùy Ninh bị đau đầu.

Tùy Ninh nắm bắt được thời gian chênh lệch mấy giây, chạy vào tòa nhà chung cư trước, cô không dám đi thang máy nên xoay người đi vào thang bộ.

Lúc Tùy Ninh thở hổn hển chạy vào nhà, cô vẫn còn đang suy nghĩ, cũng may là mua nhà ở tận tầng năm, nếu cao hơn nữa chắc cô sẽ chết mất.

Tùy Ninh thở hổn hển đóng cửa lại, lắp chốt cửa như thường lệ rồi cẩn thận đi đến cửa sổ nhìn ra ngoài.

Nơi họ xếp hàng lúc trước đã không còn ai.

Nói không còn ai thì cũng không đúng lắm, bởi vì ông chú với cái lưỡi mọc ra sau đầu vẫn còn ở đó, dưới chân ông ta ngoại trừ nữ bác sĩ ra còn có vài xác chết.

Nhìn người đàn ông ngồi xổm xuống bên cạnh xác chết để ăn, Tùy Ninh kìm nén cảm giác buồn nôn trong ngực và tiếp tục quan sát.

Mười phút sau, người đàn ông bị cảnh sát đến bắn vào đầu.

Tùy Ninh không còn hứng thú với phần xử lý còn lại, cô hồn xiêu phách lạc ngồi trên ghế sofa bật TV lên.

Tivi vẫn bình yên, dường như chỉ là một bệnh cúm thông thường thôi.

Nếu không phải lúc nãy Tùy Ninh tận mắt chứng kiến, cũng khó có thể tin được ở thế kỷ hai mươi lăm lại có thể có chuyện điên rồ như vậy xảy ra.

Sóng mạng lại được khôi phục, Tùy Ninh còn chưa kịp chia sẻ với Giang An An những gì mình vừa nhìn thấy thì điện thoại đã tràn ngập tin nhắn trong nhóm.

Trong nhóm chung cư đã rối loạn, tất cả mọi người đều đang hỏi đó là thứ gì.

Cũng có người muốn cộng đồng cấp thẻ, ai cũng muốn rời khỏi nơi quỷ quái này ngay bây giờ.

Tùy Ninh nhìn số điện thoại được phát trên TV và gọi cho tổ chức y tế trước.

Bận.

Lại gọi cục cảnh sát.

Bận.