Chương 13: Miệng lưỡi sắc bén

Kyung-hu vén lọn tóc rơi xuống bên tai: "Đúng là tình cờ thật, nếu hôm qua cậu đến thì chẳng gặp được tôi rồi."

Jeon JungKook biết Kyung-Hu đang chờ câu hỏi "tại sao" của mình, sau đó sẽ là một tràng dài huênh hoang khoe mẽ. Bởi vậy, cậu cố tình bơ Kyung-Hu, cầm nĩa lên, thưởng thức bánh ngọt và hoa quả mà cô ta gọi.

Kyung-Hu nhìn Jeon JungKook thong thả ăn bánh mà mình chưa kịp đăng khoe với fan, lòng đau nhói.

Để Jeon JungKook cũng phải đau lòng giống mình, cô ta mỉm cười tủm tỉm, mở miệng: "... Sáng nay tôi vừa bay từ Milan về, bay đường dài mệt muốn chết! Mấy hôm ở đó, tham gia sự kiện của các nhãn hàng nổi tiếng, tôi gần như không có thời gian nghỉ ngơi, lại còn phải gặp mấy vị đạo diễn trong nước, bàn chuyện hợp tác sau này nữa... Tối trước khi lên máy bay, tôi còn ăn cơm với một đạo diễn Hollywood, suýt chút nữa không kịp chuyến bay."

"Hôm qua tôi có chụp hình, nhân viên cũng giúp tôi đăng, còn lên cả hot-search nữa, không cần nói chắc cậu cũng biết ha?"

Jeon JungKook bảo nhân viên phục vụ rót nước vào cốc của mình, ung dung thưởng thức: "Tôi không biết!"

Ngực Kyung-Hu càng đau hơn: "..."

Nhưng tình giao chiến với nhau nhiều lần với Jeon JungKook, Kyung-Hu đã "miễn nhiễm": "Cậu không biết cũng bình thường, dù gì gần đây cậu bị mắng suốt, đám fan của cậu cũng chẳng được việc gì, lên mạng cũng thấy cậu gặp phiền phức suốt..."

Jeon JungKook thấy Kyung-Hu còn nhắc đến fan của mình: "À, tôi không thấy cũng phải, tôi đây bận quay show còn phải quay MV cho bài hát mới. Louis Vuitton, SamSung, FiLa... mấy nhãn hàng đó cứ dồn dập tìm tới tôi làm đại ngôn. Từ chối lại không phải phép. Bài hát của tôi còn lên bảng xếp hạng BillBoard danh tiếng chín tuần liên tiếp đó. Ôi thôi chết, tôi quên mất, cô Kyung đây làm gì biết đến mấy cái đó... Mà cái hot-search của cô đứng ở xó nào vậy? Tôi tìm mãi chẳng thấy..."

Kyung-Hu chẳng biết nói gì để quật lại Jeon JungKook, bèn đổ thêm dầu vào lửa: "Thực ra tôi cũng rất muốn biết, cậu bị bạn trai cũ đá sẽ có cảm giác thế nào nhỉ? Lại còn bị bạn trai cũ trả lời với phóng viên sẽ không tái hợp bằng nét mặt căm ghét, liệu đằng ấy có cảm xúc thế nào?"

"Jeon JungKook, bị bạn trai đá, và năm năm sau bị chính người đã từng đá mình căm ghét, hai cái này... cái nào cay cú hơn?"

Jeon JungKook bình thản cầm nĩa bạc nếm thử một lượt bánh ngọt và hoa quả, sau đó ăn lại mỗi cái một lần nữa mới buông nĩa xuống, nhìn Kyung-Hu: "Thưa cô Kyung-Hu, nếu tôi nhớ không nhầm, năm năm trước, lúc chúng ta quay phim một lần, cô đã nhờ nhân viên trong đoàn lén đưa cho anh ta một cái thẻ phòng đúng không?"

Kyung-Hu bất ngờ bị đào lại nỗi đau năm ấy, nụ cười "chị em thân thiết" dần méo xệch.

"So với cô, tôi cảm thấy mình không thê thảm lắm, dù gì... tôi cũng từng có anh ta, còn cô... dâng đến tận miệng còn bị phũ."

Jeon JungKook lắc đầu, "chậc chậc" mấy tiếng, sau đó đột nhiên ghé vào tai Kyung-Hu bằng giọng nói đủ để hai người nghe: "Dù sao trong bảy tháng cặp kè với Kim Taehyung, chuyện gì cần làm tôi cũng đã làm, bảy tháng... cũng đủ để ông đây ngủ với tên chó ấy đến phát ngán rồi!"

Kyung-Hu ôm l*иg ngực đau nhói của mình: "... Sao cậu có thể vô liêm sỉ thế hả?"

"Khuôn mặt này của tôi đã đủ đẹp rồi, còn cần mặt khác nữa ư*?" Jeon JungKook nở nụ cười quyến rũ độc quyền trước mặt cô ta, rồi đưa điện thoại đến trước mặt cô ta, mở đoạn ghi âm cậu vừa gửi cho Ji Yoo.

*Nghĩa đen của "vô liêm sỉ" là không cần mặt.

Chính là cuộc đối thoại vừa nãy của cậu và Kyung-Hu.

Kyung-Hu luôn tỏ ra ngây thơ nhút nhát với người ngoài, song những lời đanh đá ghê gớm cô ta vừa nói ra, đúng là sụp đổ hết hình tượng.

Kyung-Hu vô thức vươn tay ra.

Một giây trước khi cô ta định cướp điện thoại, Jeon JungKook đã nhanh tay cầm điện thoại về: "Cô Kyung-Hu, tôi khuyên cô đừng lấy cuộc gặp mặt hôm nay của chúng ta ra để biên sớ khóc lóc trên mạng, nếu không tôi sẽ đăng đoạn ghi âm này lên, để mọi người thấy thế nào là "tiểu bạch hoa*" đang nổi tiếng bây giờ."

*Chỉ người bề ngoài ngây thơ nhưng bản chất bên trong xấu xa.

Ngắm nhìn gương mặt Kyung-Hu thoáng chốc biến sắc, Jeon JungKook đứng dậy. Cậu đi về phía cửa nhà hàng, đi được nửa bước thì dừng lại: "À, đúng rồi, cảm ơn cô Kyung-Hu đã mời tôi bánh ngọt và hoa quả. Lần sau đừng uống hồng trà, gọi sữa chuối để kiểm soát huyết áp nhé. Tôi nghĩ huyết áp của cô hôm nay sẽ lên xuống thất thường đấy."

Nói đoạn, Jeon JungKook tặng Kyung-Hu một nụ hôn gió, rồi sải bước trên đôi Timberlands đi thẳng ra ngoài, không ngoảnh đầu lại lấy một lần.

Kyung-Hu trợn tròn mắt, suýt đột quỵ tại chỗ. Cô ta ôm ngực xoa một lúc lâu, sắc mặt mới dịu xuống.

Cảm ơn? Ai thèm lời cảm ơn của cậu!