Chương 14: Không đi

Khi Jeon JungKook đi tìm Ji Yoo, đúng lúc cô ấy đã làm xong liệu trình, đang nghe đoạn ghi âm cậu gửi.

"Tôi cảm thấy mình không thê thảm lắm, dù gì... tôi cũng từng có anh ta, còn cô... dâng đến tận miệng còn bị phũ..."

Nghe thấy tiếng bước chân, Ji Yoo tắt luôn đoạn ghi âm, hỏi Jeon JungKook: "Chuyện gì thế?"

"Không có gì cả, tình cờ gặp Kyung-Hu, ăn chùa cô ta một bữa trà chiều..."

"Nghe đoạn ghi âm em gửi, lại gây sự với cô ta à? Hai người đúng là oan gia, đều ngứa mắt nhau, lại còn không chịu tha, lần nào gặp không móc mỉa cho chết thì không thôi..."

"Nhưng cái cô Kyung-Hu này cũng thú vị đấy, rõ ràng không đấu lại được em mà hết lần này đến lần khác lại vẫn cứng đầu lao vào tường đồng vách sắt..."

Bị Ji Yoo ví von thế, Jeon JungKook bật cười: "Nói thật ra, em cũng không ghét Kyung-Hu lắm, cô ta cứ xây dựng hình tượng trong sáng, nhưng trong cái giới này, ai mà không xây dựng hình tượng, so với người khác, cô ta cũng không mưu trí mấy, ít nhất cô ta còn thể hiện ra mặt là không thích em, còn người khác..."

Jeon JungKook lắc đầu: "Là người hay ma, không biết được."

Ji Yoo: "Cũng đúng."

Hai người nói chuyện câu được câu chăng một hồi, rồi trở về nhà. Jeon JungKook nhàm chán nghịch điện thoại. Trong lúc ấy, có người trong nhóm chat tag cậu.

Cũng do không biết làm gì, cậu bèn ấn vào xem.

Nhóm chat này được thành lập lúc nào cậu còn chẳng biết, chứ đừng hỏi cậu vào nhóm chat này hồi nào.

Trong nhóm chat đều là người ngoài giới, cũng là những người bạn cậu quen từ trước, hoặc kết bạn khi mới đến Seoul.

Có Yoongi, Jimin... và mấy người cậu không biết tên... Cậu lướt lên trên, từ mùa đông năm ngoái đến bây giờ, trong nhóm chat cũng chẳng có ai gợi chuyện tám nhảm, thảo nào cậu không để ý đến nhóm này.

Jimin tag tất cả mọi người: "Tôi về nước rồi, sáng mai bay đến Busan, tối nay mọi người thời gian không, muốn tụ tập một bữa không?"

Trong nhóm có năm, sáu người cũng ở Seoul, mọi người đều nhắn lại đồng ý. Có lẽ do Jeon JungKook không xuất hiện, Jimin lại tag cậu thêm lần nữa: "Jeon Geun?"

Một tiếng gọi "Jeon Geun" suýt nữa đã kéo Jeon JungKook về khoảng thời gian năm năm trước. Mối quan hệ giữa cậu và Jimin hồi ấy thật sự rất thân thiết. Jeon JungKook nghĩ tối nay mình cũng không bận gì, bèn trả lời: "Đã đặt chỗ chưa?"

...

Cao ốc Daegu.

Chưa đến bảy giờ, Yoongi đã tắt máy tính. Kim Taehyung ngòi kế bèn quay đầu nhìn anh ta.

Min Yoongi: "Tối nay anh không tăng ca, Jimin về nước rồi."

Kim Taehyung không nói gì, ánh mắt chậm rãi quay trở về màn hình máy tính.

Min Yoongi vừa thu dọn đồ đạc vừa nói: "Jeon JungKook cũng ở đấy."

Kim Taehyung: "Không đi."

...

Mười phút sau, Min Yoongi ngồi trên xe Kim Taehyung, đến nơi Park Jimin đã đặt trước.

...

Ji Yoo có một thói quen, buổi tối mỗi ngày 16 hàng tháng nhất định sẽ cho mình nghỉ ngơi.

"Nghỉ ngơi" chính là cắt đứt liên lạc với bên ngoài, như thể bốc hơi khỏi thế gian, không ai biết cô đi đâu, cũng không ai liên lạc được.

Nên mỗi khi đến ngày hàng tháng, ngoài những lúc có chương trình bắt buộc, cô sẽ sắp xếp người đi theo Jeon JungKook, còn không sẽ bắt cậu ngoan ngoãn ở nhà.

Hôm nay vừa đến ngày 16, sau khi nghe lịch trình buổi tối của Jeon JungKook, Ji Yoo không cần nghĩ đã phản đối.

Jeon JungKook năn nỉ mãi, khiến Ji Yoo suýt nhồi máu cơ tim.

"Jeon JungKook, chị chỉ muốn tốt cho em thôi, nhỡ em đến bữa cơm đó rồi sảy ra vấn đề thì sao? Đúng em tin tưởng Jimin, nhưng chị không tin được. Em là người nổi tiếng, vả lại ở đó không chỉ có mình Park Jimin, còn những người khác nữa. Em rất dễ nóng máu, không cẩn thận sẽ xảy ra chuyện."

"Gì mà nóng máu chứ, ai đυ.ng đến em, em mới bật lại họ chứ bộ!"

Ji Yoo đau đầu: "Cậu Jeon, xin hỏi đây có phải trọng điểm không? Chúng ta đang nói chuyện họp mặt. Ok?"

Jeon JungKook nói năng hùng hồn: "Chị dùng từ đó để nói về tính cách của đại thiếu gia là em đây, đúng là tội ác to lớn! Nếu đây không phải là điểm quan trọng thì chị nói xem điểm nào mới là quan trọng?"

Ji Yoo day huyệt thái dương đang giần giật đau, nghĩ đến cái tính cứng đầu của cậu, đến nay cô vẫn chưa gặp được ai hơn Jeon JungKook, vì vậy cô đành đổi cách khác, khuyển nhủ hết nước hết cái: "JungKook, chị chỉ sợ em tham gia buổi tụ họp đó sẽ bị người ta chụp lén, rồi cắt ghép chế biến đưa lên mạng..."

Mười phút sau, Ji Yoo khuyên nhủ rát cả cổ họng thấy Jeon JungKook đã hạ quyết tâm, tức đến nỗi tim gan phèo phổi đau nhức.

Tức thì tức, đau thì đau, nhưng nghệ sĩ là của mình, vẫn phải chịu đựng.

"... Chỉ lần này thôi , duy nhất lần này... chị nói trước, không uống rượu, đừng nói là uống, đến ly rượu cũng cấm được chạm vào. Nhớ kĩ ngoài Park Jimin, không được để người khác đưa em về. Điều quan trọng nhất, đừng để người ngoài chụp được."

Trên đường đưa Jeon JungKook đến chỗ Park Jimin, Ji Yoo dặn dò thêm hai lần nữa.

Jeon JungKook nghe đến thuộc lòng, mất kiên nhẫn: "Ji Yoo chị chẳng khác gì mà mẹ già cả."

Ji Yoo: "Hừ hừ, tôi mà có đứa con như cậu, tôi sẽ đánh chết nó!"

Jeon JungKook: "..."