Chương 38: Ngô hoàng vạn tuế (3)

Hễ là con người, không, hễ là một nam nhân bình thường, liền sẽ không liếc mắt thêm một cái.

Lâm Tầm đang chuẩn bị đem đồng phế thư ném qua một bên –—

[Hệ thống: Xin ký chủ chớ làm ra chuyện bôi nhọ sách, nghiêm túc đọc hết.]

Lâm Tầm, “Nếu không thì sao?”

[Hệ thống: Căn cứ vào việc ký chủ phải bồi thường gấp trăm lần giá mua.]

Sách dưới tay bị y nắm chặt, phát ra tiếng ‘kẽo kẹt, kẽo kẹt’, y hít một hơi thật sâu, duy trì nụ cười, chọn nơi có ánh nắng tươi sáng, hàng mi dài che khuất đáy mắt âm u của y.

Khoanh chân, mở sách ra, đọc.

Từ ngày trời mưa to hôm ấy, vài ngày liên tục đều là dạng thời tiết khô nóng.

Trong cung truyền ra một chuyện lớn, vài ngày nữa quận chúa Xương Nhiên phải gả cho hoàng đế Liên Quốc, nàng còn chưa đến hai mươi, lại phải gả cho một người so với đế vương nước này còn lớn hơn những ba mươi, có thể nghĩ đến là trong lòng vô cùng bi phẫn.

Mà lần đề nghị hòa thân này là quốc sư đưa ra.

“Nghe nói gì chưa, quận chúa sắp đi hòa thân.” Mấy hạ nhân ghé tai nhau thì thầm to nhỏ.

“Lại bàn luận chuyện của chủ tử, cẩn thận rơi đầu.”

Người vừa nói lời vừa rồi cẩn thận ngó xung quanh, không để ý đến, “Ta nghe nói Liên Quốc đại hạn, hòa thân chỉ là ngụy trang, còn không phải là vì muốn trợ cấp lương thực.”

Không chỉ có hạ nhân, sau khi lâm triều, Binh Bộ thị lang vội vàng gọi Thừa tướng lại, tấm tắc nói: “Ta nghe nói, Liên Quốc vậy mà muốn đưa một hoàng tử qua đây, nói là giao lưu văn hóa, nói trắng ra là chính là tới làm chất tử.....”

“Tôn huynh cẩn thận lời nói.” Thừa tướng nói.

“Quan hệ giữa chúng ta có gì phải sợ.” Binh Bộ thị lang nhỏ giọng nói: “Ngươi nói đối phương đưa một hoàng tử, hoàng đế lại gả một quận chúa, từ xưa cuộc hòa thân nào không phải là công chúa, lần này Liên Quốc chính là bị tát một cái vang dội.”

Giọng điệu của hắn có chút vui sướиɠ.

Thừa tướng thở dài, “Chiêu này của Quốc sư thật tàn nhẫn, An Bình Vương mấy năm nay có chút không quy củ, hắn liền muốn đưa nữ nhi sủng ái nhất của An Bình Vương đi hòa thân, về mặt khác, lại dương uy phong đất nước, sính lễ Liên Quốc đưa tới lần này cũng sẽ không ít, sau cùng Hoàng Thượng một tạo cái áp lực, có lẽ đều sẽ bị thu vào quốc khố.”

Binh Bộ thị lang còn chút sợ hãi trong lòng, “Năm nay đại hạn, cũng may mấy năm gần đây khởi công xây dựng thuỷ lợi, đào giếng trữ nước, dân gian thậm chí cưỡng chế sửa loại các loại nông cụ, nếu không lúc này đây chúng ta cũng phải đại nạn, bọn mọi rợ ngoại vực khẳng định sẽ ngo ngoe rục rịch”

Thừa tướng gật đầu, “Người giỏi thì quản nước tốt, sẽ biết nhìn xa trông rộng.”

Binh Bộ thị lang: “Không lâu sẽ có sứ thần Liên Quốc tới, mẫu phi Nhị hoàng tử chính là công chúa Liên Quốc, không biết lần này Hoàng Thượng nhớ tình cũ mà thả y ra hay không.”

“Thánh tâm khó dò,” Thừa tướng lắc đầu, nhớ tới Liên phi ngày xưa phong quang vô hạn, thở dài một tiếng: “Thánh tâm khó dò!”

“Đại nhân, Triệu đại nhân dừng bước!” Có người vội vã bước tới, “Tốt quá rồi, Tôn đại nhân cũng ở đây.”

“Hóa ra là Lý công công.” Tuy rằng đối phương chỉ là một thái giám, nhưng Lý công công chính là người từng hầu hạ qua hai đời hoàng đế, là tâm phúc của hoàng thượng, bọn họ cũng không dám tùy tiện đắc tội.

“Hai vị đại nhân, Hoàng Thượng cho mời.”

Thừa tướng cùng Binh Bộ thị lang liếc nhau một cái, một lần nữa đi về hướng đại điện.

“Vi thần tham kiến Hoàng Thượng.” Hai người hành lễ.

Sắc mặt Thần Hàn không tốt lên bao nhiêu, vẫn trắng như cũ không có huyết sắc, “Miễn lễ, bình thân.”

Thừa tướng tiến lên một bước, “Không biết Hoàng Thượng triệu chúng thần tới là vì......”

Thần Hàn: “Trẫm thu được tin tức, ba ngày sau sứ giả Liên Quốc sẽ tới.”

“Ba ngày?” Thừa tướng kinh ngạc, “Trước đó không phải nói là còn có bảy ngày sao?”

Hắn nhanh chóng liền hiểu được, tình hình Liên Quốc hiện tại sợ là giống như nước sôi lửa bỏng, chịu không nổi việc chậm trễ, đại hạn còn dễ nói, chính là sợ người ngoại vực nhân cơ hội tấn công, trên thực tế, nếu không phải sợ Thần Quốc ngồi ngư ông đắc lợi, bọn họ sớm đã không chịu nổi.

“Đến lúc đó hoàng cung sẽ mở tiệc chiêu đãi, theo cách nhìn của hai ngươi, yến hội có nên cho Nhị hoàng tử tham dự hay không?”

Thừa tướng cẩn thận quan sát một chút sắc mặt Thần Hàn, thật sự nhìn không ra điều gì, chọn một cách nói trung lập: “Vài ngày trước đó còn nghe nói lời nói việc làm của Nhị hoàng tử có sai xót, Hoàng Thượng lén kiểm tra một phen, nếu là sửa tốt rồi, tham gia cũng không làm mất thể diện, nếu là còn đang thay đổi, học tập ở chỗ quốc sư vài ngày cũng có thể.”

Ngụ ý, vẫn nên đem quyền lựa chọn giao cho Thần Hàn.

Tầm mắt Thần Hàn hơi dừng lại trên người hắn, tựa hồ xem thấu chút tâm tư này: “Nếu như thế, hai người các ngươi theo ta đi xem một cái.”

Thừa tướng nhăn mặt, hắn không nghĩ muốn tranh vũng nước đυ.c này, nãy đã chọn cách nói uyển chuyển, kết quả vẫn là phải đi một chuyển.

Trong lòng Binh Bộ thị lang cũng kêu khổ, nhưng thánh thượng có lệnh, không thể không nghe theo.

Hai người một đường đi theo, khoảng cách càng gần, xung quanh càng an tĩnh.

Quốc sư ngày thường đều thanh tu, không thích bị người khác quấy rầy, cho nên chỗ ở cũng là nơi yên tĩnh nhất trong hoàng cung.

Một người ôn nhu nho nhã, lại không có ai dám khinh thị, chính là nam tử nhìn qua vô hại này, không lâu trước đó mới một tay không lâu trước đó mới một tay tạo ra sự kiện hòa thân của quận chúa.

Làm nhân vật duy nhất trong cung có quyền diện thánh không cần hành lễ, bọn họ cũng không quá kinh ngạc với vị quốc sư này.

“Tô đại nhân.” Hai người chào hỏi.

Tô Tần hơi hơi gật đầu, “Triệu đại nhân, Tôn đại nhân.” Xem như đáp lại.

“An Yến dạo này như thế nào?” Thần Hàn hỏi.

Thần An Yến, đó là tên của chủ nhân thân thể mà Lâm Tầm sở hữu này.

Vui vẻ an bình, đáng tiếc nhân sinh của hắn cùng cái tên này hoàn toàn tương phản.

“Đọc sách.”

Tô Tần nói đọc sách, vậy khẳng định thật sự là đang đọc sách.

Thừa tướng nhướng mày, Nhị hoàng tử này lúc trước không học vấn không nghề nghiệp, lần này vậy mà có thể bỏ xuống tính tình, xem ra quốc sư quả nhiên có thủ đoạn.

Những người này được Tô Tần dẫn xuống dưới đến Tàng Thư Các, Binh Bộ thị lang cảm thán nói: “Đã sớm nghe nói Tô đại nhân có vô số thư tịch, thậm chí có mấy cuốn binh pháp thất truyền, thật là khiến cho người đỏ mắt.”

Tô Tần: “Vật chết mà thôi, có thể tham khảo, nếu ẩu tả, không bằng không xem.”

Binh Bộ thị lang gật đầu, “Trái lại cũng đúng.”

Đẩy cửa ra, liếc mắt một cái liền nhìn thấy thiếu niên ngồi trên mặt đất, ôm sách đọc, lộ ra sườn mặt đẹp đẽ.

Đối với người tới bên ngoài, một chút phản ứng y cũng không có, làm như đọc đến mê mẩn.

Đến gần vài bước, mới phát hiện người này đang nhắm mắt.

Lâm Tầm bị tiếng bước chân đánh thức, mở mắt ra, ngẩng đầu thấy một đôi mắt như hàn đàm.

Chỉ gặp qua một lần nhưng ấn tượng lại khắc sâu.

Y đứng dậy, hành lễ.

Thần Hàn: “Học như thế nào rồi?”

Lâm Tầm, “Nơi này của Quốc sư có rất nhiều sách, hắn để hài nhi đọc chút sách về tu thân dưỡng tính, hài nhi được lợi không ít.”

Thần Hàn: “Nói một chút nghe xem.”

Lâm Tầm: “Mọi việc cần phải coi trọng quy củ, con người tự ý thức về bản thân, phù hợp mà không nghiêng không lệch, về đạo đức cũng phải chuẩn mực hợp lễ.”

Thần Hàn gật đầu, “Xem ra ngươi học được không ít.”

Lâm Tầm: “May mà có quốc sư dạy dỗ."

Tô Tần nhìn Lâm Tầm nhiều thêm vài lần, hắn vậy mà không nhớ rõ mình từng có dạy dỗ.

Thần Hàn nhìn cuốn sách bị mở ra bên cạnh, “Sách có thể sinh ra ảnh hưởng với ngươi, vậy hẳn là có nội dung không đơn giản, lấy tới cùng trẫm xem một cái.”

Lâm Tầm ngẩn ra, biểu tình có chút cổ quái, “Đều là chút sách không có thanh nhã, phụ hoàng chính vụ bận rộn, vẫn là không nên dùng nhiều thời giờ ở mấy việc này.”

Thần Hàn chỉ vươn tay, đứng tại chỗ, không nói.

Lâm Tầm cứng đờ mà cười một chút, cúi xuống cầm lấy cuốn sách, gấp lại, lật ra mặt sau, không cho bìa sách lộ ra, căng da đầu đưa qua.

Thần Hàn lật sách, đọc nhanh như gió, dần dần phát hiện ra điều cổ quái, hắn gấp sách lại nhìn tên sách, biểu tình khó có được mà thay đổi một chút.

Thấy thế, Thừa tướng cùng Binh Bộ thị lang cũng tò mò mà liếc mắt nhìn một cái, một lát sau, sắc mặt đều không đúng, ánh mắt nhìn Tô Tần cũng rất có thâm ý.

Không thể tưởng được quốc sư ngày thường yêu thích dốc lòng nghiên cứu Phật học còn có loại sách này.

Lúc đầu cũng không để ý, cảm nhận được ba tầm mắt dừng trên người, Tô Tần bèn tùy ý quét mắt một cái, thân thể bỗng nhiên cứng còng, “Đây là cái gì?”

Lâm Tầm nhấp môi nghiêng mặt đi, “Tam tòng tứ đức, tu thân dưỡng tính, lễ nghi phép tắc.”

“Sách này cũng…”

Lâm Tầm giành trước một bước đánh gãy lời hắn, “Quốc sư yên tâm, các loại sách ta đều đọc như nhau.”

Thần Hàn liếc nhìn Tô Tần, thấy sắc mặt hắn không tốt, không có ai nhắc lại chuyện này, “Quyển sách này không thích hợp với ngươi.”

Lâm Tầm, “Hài nhi nghe dạy bảo.”

“Ba ngày sau sứ thần Liên Quốc sẽ tới.” Lúc nói câu này, Thần Hàn gắt gao nhìn thẳng vào Lâm Tầm, không bỏ qua bất cứ biểu tình biến hóa nào của y.

Cùng mới vừa nãy cũng không có gì khác nhau, không vui không buồn.

“Ngươi có muốn đi không?”

Lâm Tầm, “Loại náo nhiệt này nhi thần không muốn góp vui.”

Binh Bộ thị lang đứng bên cạnh không hiểu ra sao, đây chính là một cơ hội tốt, nói không chừng lúc đó tâm tình hoàng đế tốt lên, sẽ khôi phục thân phận hoàng tử này, thế mà lại cự tuyệt, thật sự là không tưởng tượng nổi.

“Ngươi đã có chủ ý, vậy thì theo ý ngươi vậy.”

Lâm Tầm hành lễ, “Đa tạ phụ hoàng.”

Trước khi đi, Thần Hàn bỗng nhiên nói với quốc sư một câu, “Ngày thường...... Dạy y chút đạo lý thông thường, một chút kiến thức khác cũng được, loại sách «Liệt nữ truyện» linh tinh này đừng để y đọc nữa.”

Sau khi ba người rời đi, Tô Tần nhìn Lâm Tầm, người sau như không có việc gì chỉnh lại đống sách, đặt ở trên kệ sách, giống như ban đầu lấy ra.

“Nơi này có 300 quyển kinh Phật, mười cuốn binh pháp, ngoài ra có 500 cuốn truyện ký về nhân vật lịch sử, còn có một vài cuốn truyện kỳ quái.”

Lâm Tầm: “Ồ.”

Tô Tần: “Tất cả các loại sách lớn nhỏ trên vạn cuốn, lại chưa từng có mấy cuốn như «Nữ giới» «Nữ huấn».”

Lâm Tầm: “Ồ?”

Tô Tần: “Càng miễn bàn đến «Liệt nữ truyện» mà dân gian đã dần không đọc nữa, vậy từ đâu mà đến.”

Lâm Tầm: “Ồ.” Ngoài một chữ này, y không tìm được câu nào để trả lời đối phương nữa.

Tô Tần:......

Ngày hôm sau, chuyện quốc sư giấu sách về quy tắc nữ giới làm sách riêng bị truyền khắp ngóc ngách trong cung.

“Không thể tưởng được, quả thật là không thể tưởng được.”

“Cũng không phải, nghe nói còn đưa cho Nhị hoàng tử đọc.”

“Tuy rằng tình cảnh hiện giờ của Nhị hoàng tử kham ưu, nhưng dù sao cũng là huyết mạch Hoàng Thượng, điều này cũng quá, quá......”

Trong đống tin đồn nhảm nhí này, đa số là đồng tình với Lâm Tầm, một hoàng tử bị ép xem «Nữ giới», cũng rất đáng thương.