Chương 1-3: Sống lại

Thời gian kiểm tra không dài, Tuân Bảo tưởng rằng kiểm tra xong là có thể đi, ai ngờ bác sĩ gọi họ lại, nói rằng phải đợi kết quả.

Tuân Bảo đi ra khỏi phòng khám, khi vào phòng bệnh tạm thời thì thấy Ứng Trầm Lâm đang cầm não quang tìm kiếm thứ gì đó, còn robot bên cạnh đang rất tận tụy quét tình trạng chân cho cậu.

Hắn thấy sắc mặt Ứng Trầm Lâm tái nhợt, tưởng cậu căng thẳng vì tình huống đột ngột phát sinh này: "Cậu đừng lo, đợi bác sĩ kiểm tra lại chút thôi, có thể do kết nối thần kinh khoang cơ giáp có vấn đề, trước đây cũng có chiến sĩ cơ giáp gặp phải tình huống này."

Ứng Trầm Lâm nhìn Tuân Bảo, giọng khàn khàn hỏi: "Hôm nay cậu không về cửa hàng sao?"

Tuân Bảo là chủ một cửa hàng tư nhân chuyên về cơ giáp, thường bán một số linh kiện cơ giáp, kinh doanh nhỏ lẻ.

Ứng Trầm Lâm là hàng xóm của hắn, hai người cách nhau bốn tuổi, nhưng quan hệ vẫn rất tốt.

"Cậu quên rồi sao? Dạo này cửa hàng tớ đang sửa chữa mà." Tuân Bảo kỳ quái nhìn cậu: "Hay để bác sĩ kiểm tra lại lần nữa, tớ thấy trí nhớ của cậu cũng có vấn đề đấy. Tình trạng của cậu không được rồi, bây giờ cậu đang nổi tiếng, dạo này có khá nhiều Chiến Đội đến, muốn đàm phán hợp đồng với cậu, cậu mà ở trạng thái này thì dễ bị lừa lắm!”

Hợp đồng... Ứng Trầm Lâm liếc mắt nhìn thấy dấu chấm đỏ nhấp nháy ở thanh thông báo trong quang não*, từng chút một hồi tưởng lại những chuyện xảy ra khi cậu 18 tuổi. Năm nay cậu giành được chức vô địch giải đấu đơn, chưa ký hợp đồng tự do nên đã nhận được lời mời từ nhiều đội mạnh. Theo quỹ đạo phát triển trong tương lai, cậu sẽ ký hợp đồng với Chiến Đội, tiếp tục hoạt động trên đấu trường đánh đơn của giái đấu cơ giáp, giành được nhiều cúp vô địch

*Quang não; Thiết bị truy cập internet và liên lạc ở tinh tế

Cho đến năm cậu 20 tuổi.

Ánh mắt Ứng Trầm Lâm lướt qua mọi thứ xung quanh, cuối cùng dừng lại ở quang não, trên đó là thông tin mạng mà cậu tìm kiếm, bây giờ là năm 1245, mấy ngày trước vừa kết thúc mùa giải thứ 7 hạng mục đấu đơn cơ giáp, cứ đến cuối mỗi mùa giải, cậu đều đến trung tâm y tế để kiểm tra sức khỏe định kỳ dành cho chiến sĩ cơ giáp.

Tuân Bảo nghi hoặc nhìn Ứng Trầm Lâm, hắn luôn cảm thấy tâm trạng của cậu hôm nay có chút kỳ lạ.

Ứng Trầm Lâm nhìn thời gian: "Kết quả xét nghiệm gen đã có chưa?"

Tuân Bảo nghe vậy nói: "Sắp có rồi, hôm nay trung tâm y tế không có nhiều người."

Hắn còn chưa nói hết câu, cửa phòng bệnh đã bị gõ, sắc mặt bác sĩ vô cùng nghiêm trọng, cầm bảng y tế sải bước đến, giọng nghiêm túc nói: "Kết quả xét nghiệm gen đã có, tay phải của cậu có chút vấn đề."

Tuân Bảo nghe vậy thì ngẩn ra: "Không phải là vấn đề ở chân sao? Sao lại thành tay rồi?"

"Chân không bị gì đâu." Bác sĩ dừng lại một chút, sau đó nghiêm túc nói: "Chúng tôi đã kiểm tra và xác minh nhiều lần, phát hiện ra bệnh biến đổi gen ở cánh tay phải của bệnh nhân."

Tuân Bảo định lát nữa kiểm tra xong sẽ đi ăn mừng một bữa với Ứng Trầm Lâm, nghe câu này nhất thời không phản ứng kịp, hắn miễn cưỡng nói: "Bác sĩ nói rõ ràng một chút, đừng dọa bọn em chứ, bạn em là chiến sĩ cơ giáp, bệnh về gen các thứ không thể nói bừa được đâu ạ."

"Tôi nói sai cái này được chắc." Bác sĩ đưa bảng y tế cho Ứng Trầm Lâm: "Chúng tôi nghi ngờ có thể cậu mắc bệnh gen."

Sắc mặt Tuân Bảo cứng đờ: "Đùa gì vậy?"

Bệnh gen là một loại bệnh mà Tinh Minh hiện nay vẫn chưa thể chữa khỏi hoàn toàn.

Tinh Minh phát triển đến ngày nay, thể chất và tinh thần lực của con người quyết định tố chất cơ thể của người đó, còn bệnh gen là thứ có thể phá hủy thể chất và tinh thần lực.

Phát hiện ra bệnh biến đổi gen, vị trí phát bệnh hoàn toàn không thể kiểm soát, nghiêm trọng thì sẽ ảnh hưởng đến toàn thân, cuối cùng gây ra tình trạng xấu cho cả cơ thể.

Loại bệnh biến đổi gen này không thể dùng cách chữa bệnh gen thông thường để giải quyết, việc tối ưu hóa thể chất và tinh thần lực của con người ở thời đại Tinh Minh khiến mức độ nghiêm trọng của loại bệnh này được nâng cao hơn rất nhiều. Cho dù họ đã nghiên cứu gen của con người rất kỹ, nhưng vẫn không thể chữa khỏi vấn đề biến đổi gen nguồn này, cuối cùng chỉ có thể áp dụng biện pháp cực đoan để kiểm soát.

Bác sĩ: "Trước khi xác định hoàn toàn, chúng tôi sẽ tiến hành sàng lọc nhiều lần, bệnh gen không phải là bệnh nhỏ, chân không phát hiện vấn đề, tình trạng phát bệnh ở cánh tay phải chúng tôi cũng chỉ tình cờ phát hiện khi sàng lọc sâu hơn."

Ứng Trầm Lâm cúi đầu nhìn cánh tay phải của mình, thầm nghĩ hóa ra năm 18 tuổi đã có dấu hiệu.

Kiếp trước, sau hai năm nữa cậu mới phát hiện mình bị bệnh biến đổi gen, hậu quả là cậu thua trong một trận đấu quan trọng, cùng với cơ giáp của mình rơi vỡ nát, khi được đưa đến trung tâm y tế cấp cứu mới phát hiện ra các triệu chứng biến đổi gen đã ở giai đoạn giữa và cuối.

Lúc đó vị trí phát bệnh không chỉ có cánh tay phải, tình trạng bệnh nghiêm trọng khiến cả hai chân và cánh tay phải bị tàn phế, hơn nữa do thời gian điều trị quá muộn, cho dù cắt bỏ vị trí phát bệnh để lắp chi giả, thì hai chân của cậu cũng không thể kết nối thần kinh với chi giả cơ học, cuối cùng phải ngồi xe lăn mười năm.

Cơn đau trên người, khoản bồi thường vi phạm hợp đồng khổng lồ... và con đường sự nghiệp bị cắt đứt.

Ứng Trầm Lâm nghe tiếng thảo luận của hai người, nhìn cánh tay của mình, da thịt không tì vết, kẽ ngón tay vẫn còn vết chai mỏng do cậu luyện tập cơ giáp nhiều năm, cậu nhìn xuống, dưới ống quần là đôi chân chưa bị cắt cụt.

Cậu nhắm mắt lại, trong cơ thể là luồng tinh thần lực sung mãn chảy khắp tứ chi...

Kể từ khi tàn tật, đã lâu rồi cậu không cảm nhận được tinh thần lực như vậy.

Đây là thời điểm đỉnh cao của cậu.

Tuân Bảo vẫn đang thảo luận với bác sĩ, bệnh biến đổi gen ở chiến sĩ cơ giáp không phải chuyện nhỏ, hơn nữa, cơ thể ứng Trầm Lâm bình thường rất tốt, sao đột nhiên lại xảy ra vấn đề này.

Đúng lúc Tuân Bảo và bác sĩ đang nói về việc cần kiểm tra lần hai, ứng Trầm Lâm im lặng nãy giờ bỗng lên tiếng:

"Nếu là bệnh gen, ở giai đoạn này em phải chữa thế nào?"

Bác sĩ nghe vậy nhìn về phía chàng trai trên giường bệnh, chàng trai mặc đồ thoải mái, cánh tay để lộ bên ngoài có thể thấy được đường cong cơ bắp mỏng manh, thắt lưng thẳng tắp cho thấy tố chất thân thể vượt trội của đối phương.

Quanh năm kiểm tra cho chiến sĩ cơ giáp, bác sĩ biết bọn họ rất coi trọng cơ thể của mình, đặc biệt là bệnh tật, đối với chiến sĩ cơ giáp, chỉ cần sơ sẩy một chút là có thể hủy hoại sự nghiệp.

"Cách điều trị đơn giản nhất là cắt bỏ phần biến đổi gen nhanh nhất có thể, kết hợp với thuốc để tiến hành kiểm soát tình trạng bệnh."

"Chúng tôi cần lấy mẫu mô cánh tay phải của cậu để kiểm tra thêm, chậm nhất là ba tiếng sẽ có kết quả."

Bác sĩ do dự, trong phòng bệnh không khí nặng nề, nói ra câu tiếp theo:

"Nếu xác định là cánh tay phải biến đổi gen, với tình hình hiện tại, chúng tôi chỉ có thể đưa ra một phương án điều trị duy nhất."

"Chúng tôi sẽ đề nghị cậu phẫu thuật sửa chữa gen, cắt cụt cánh tay phải, thay thế bằng tay giả cơ học."