Chương 31-1: Năng lượng

Ứng Trầm Lâm không che giấu cánh tay cơ học nên các chiến sĩ cơ giáp xung quanh đều thấy rất rõ, đoạn cắt cụt của cánh tay lên đến tận bả vai.

Nhiều người không khỏi liếc nhìn Ứng Trầm Lâm, nhưng không ai nói gì, trong ánh mắt bọn họ đều mang theo sự khó hiểu và nghi hoặc. Không phải bọn họ kỳ thị, nhưng chiến sĩ cơ giáp gắn chi giả trong Liên minh thực sự rất hiếm, dù bây giờ công nghệ phát triển, máy móc mô phỏng chân thật đến mấy cũng không sánh được với tứ chi bình thường của con người, huống hồ bọn họ là chiến sĩ cơ giáp, trong thời khắc mấu chốt, chỉ cần phản ứng chậm 0,1 giây thôi cũng là chí mạng.

Chiến sĩ cơ giáp gắn chi giả, phần lớn đều không trụ được một năm đã từ bỏ con đường chuyên nghiệp, chuyển sang làm lính đánh thuê.

Mà bây giờ, trước mặt bọn họ lại xuất hiện một chiến sĩ cơ giáp gắn tay giả cơ học, hơn nữa người này còn… trẻ đến vậy.

Triệu Lạc Kiệt kinh ngạc: "Tay giả cơ học???"

Quý Thanh Phong liếc hắn một cái: "Sao, anh kỳ thị à?"

Triệu Lạc Kiệt phủ nhận: "Tôi không có ý đó, chỉ thấy hơi tiếc thôi."

Nhìn nhận từ thực tế, đối với chiến sĩ cơ giáp, nếu rơi vào tình trạng bắt buộc phải gắn tay giả cơ học thì không khác gì chấm dứt con đường đấu giải chuyên nghiệp. Hắn đột nhiên nhớ đến thao tác lúc xuất sắc, lúc bình thường của Ứng Trầm Lâm, cuối cùng cũng hiểu được nguyên nhân, tình huống như vậy, không thể tham gia thi đấu cơ giáp trong thời gian dài.

Ứng Trầm Lâm không biết đủ loại ánh mắt đang ghim sau lưng mình, sau khi vào kho năng lượng, cậu đứng trước thiết bị dự trữ, dùng quyền hạn Cục quản lý cấp cho mở đường ống dẫn.

Mỗi đường ống khác nhau sẽ dẫn truyền năng lượng khác nhau, là thợ bảo dưỡng, hiểu biết về năng lượng cơ giáp là kiến thức cơ bản trong cơ bản. Kỹ thuật cơ giáp hiện nay phần lớn đều bắt nguồn từ ngành công nghiệp máy móc của Tinh Minh. Cho nên những nơi có cơ sở lớn như khu phòng thủ, nhất định sẽ có đường ống vận chuyển năng lượng cung cấp cho máy móc thông minh, cơ giáp là một trong số đó.

Việc cậu cần làm là dùng công cụ làm rỗng đường ống này, đồng thời kiểm soát ngưỡng giá trị đầu ra, đem những năng lượng đã được lọc, vận chuyển đến cơ giáp.

Năng lượng trữ trong kho này rất dồi dào, nhưng các chiến sĩ cơ giáp rất ít khi để ý.

Các chiến sĩ cơ giáp khác mù tịt kỹ thuật, không dám làm phiền Ứng Trầm Lâm nên đứng bên ngoài, lực chú ý đều đặt trên bóng dáng cô độc đang bận rộn kia.

"Có được không đấy? Dẫn năng lượng từ kho đó ra dùng?"

"Tay cậu ấy nhìn rất khó thao tác."

"Không vướng cánh tay kia thì nó cũng đã rất khó rồi, chuyện này phải có dân chuyên nghiệp làm. Nhưng chỗ chúng ta lại không có thợ bảo dưỡng."

Trong đám người, anh Lưu đứng bên cạnh Hoắc Diễm, anh ta là người có thâm niên nhất trong số những chiến sĩ cơ giáp có mặt, cũng nắm giữ một ít kỹ thuật, anh ta nhíu mày nhìn động tác của thiếu niên trong kho năng lượng, lo lắng nói: "Độ khó kỹ thuật ở đây hơi cao, các cậu biết năng lượng chống đỡ cho cả khu phòng thủ có bao nhiêu loại không? Nơi này là bộ chuyển đổi trung tâm, đường ống lên đến cả trăm cái, có cái là năng lượng đơn, có cái là năng lượng hỗn hợp... Muốn dẫn năng lượng trong kho này ra, độ khó thực sự rất lớn, công nhân kỹ thuật bình thường còn không làm được, phải là thợ bảo dưỡng rất quen thuộc với máy móc cỡ lớn, ít nhất cũng phải là thợ bảo dưỡng cao cấp."

Lời vừa dứt, đã thấy thiếu niên kia thiết lập gì đó trước bàn thao tác, ánh sáng trong cả kho năng lượng lập tức tối sầm lại.

“Gì đấy?”

“Đừng có làm hỏng đường ống khác của khu phòng thủ nha em trai, ô nhiễm bên ngoài cao tới 6000 đấy!”

Giữa những lời bàn tán, Du Tố vẫn điềm tĩnh đứng ngoài đám đông.

Anh khoanh tay, mắt luôn dõi theo người đang đi lại trong kho năng lượng. Không lâu sau, thiếu niên dùng một tay leo lên thiết bị chuyển đổi, động tác thuần thục nhảy lên chỗ cao, cậu lấy dụng cụ từ ba lô, nhảy sang đường ống bên cạnh, trong lúc nhảy còn thuận tay điều chỉnh công tắc đĩa xoay treo trên cao.

Theo hỏi: “Cậu ấy thực sự có thể lấy ra năng lượng à?”

Du Tố tỏ vẻ không sao cả, đáp trong đầu: “Có thể đấy.”

Theo ấm ức nói: “Có phải cậu muốn trộm năng lượng của tớ nữa không!”

“Không cần đến cậu.” Hai mắt Du Tố vẫn dõi theo người kia: "Người có thể tiện tay sửa được độ chính xác của linh kiện, cậu nghĩ vài trăm cái ống này có thể làm khó được cậu ấy sao?”

Du Tố không hiểu kiến thức bảo dưỡng, nhưng đã xem qua bản vẽ kỹ thuật của linh kiện, một linh kiện cơ giáp to cỡ nắm tay, trong đó có hàng vạn đường vân khắc. thời gian vừa rồi, hầu hết linh kiện của KID đều được Ứng Trầm Lâm cải tạo, người có thể dùng tinh thần lực sửa chữa cấu trúc linh kiện, muốn phân biệt năng lượng trong vài trăm đường ống còn đơn giản hơn cả uống nước.

Nửa tiếng trôi qua, Triệu Lạc Kiệt nghe tiếng bàn luận xôn xao của người khác, trong lòng càng thêm lo lắng.

Cậu em kia có thể biến ra năng lượng cho bọn họ không vậy?

Lúc này, Ứng Trầm Lâm đang ở trên cao nhảy xuống, hướng về phía cửa nói: “Xong rồi.”

Xong rồi? Các chiến sĩ cơ giáp đang xem không hiểu gì, hai mắt nhìn nhau.

Ứng Trầm Lâm đeo ba lô đi ra ngoài: "Em đã nối năng lượng cần thiết đến phòng xử lý bên bãi đỗ cơ giáp, mọi người đến đó lấy năng lượng là được. Không thể dùng chìa khóa để nạp năng lượng, chỉ có thể kéo dây nạp.”

Quý Thanh Phong: “Anh có dây nạp năng lượng.”

Một nhóm người theo Ứng Trầm Lâm quay lại bãi đỗ cơ giáp, sân nhỏ của khu phòng thủ thứ hai lúc này đã chất đầy cơ giáp đủ loại, Quý Thanh Phong dẫn một dây năng lượng từ khoang chứa cơ giáp, kéo đến phòng xử lý, lúc này Ứng Trầm Lâm đã mở ổ cắm dưới bàn điều khiển.

“Ê khoan đã, không cần thử trước một chút sao?”

“Đúng vậy, lỡ như năng lượng không tương thích với cơ giáp chẳng phải sẽ làm hỏng luôn số năng lượng còn lại sao?”

Quý Thanh Phong tặc lưỡi: “Có nạp là vui rồi, còn phân vân quái gì.”

Các chiến sĩ cơ giáp khác mỗi người một câu nêu ý kiến.

“Thử cái gì mà thử, dù sao chúng ta cũng cạn sạch năng lượng, thay vì đợi tiếp viện, không bằng tự lực cánh sinh!”

“Tôi có thể nạp không? Cơ giáp của tôi chỉ còn 10% năng lượng.”

Hoắc Diễm nhìn về phía Ứng Trầm Lâm: “Năng lượng còn lại đủ dùng không?”

Ứng Trầm Lâm gật đầu: “Đủ dùng, anh cứ thoải mái đi, năng lượng của khu phòng thủ thứ hai này rất dồi dào.”