Chương 24: Tu chân

"Được rồi, bỏ chuyện đó qua sang một bên đi. Các anh không tò mò về việc tu chân sau?" Sở Dao phấn khích nhìn những người khác.

Nhắc tới vấn đề này, những người còn lại liền hứng thú lên.

Nhìn ánh mắt đầy tò mò của họ, Sở Dao không khỏi đắc ý, bắt đầu nói lên những gì biết được từ đoạn tin tức lúc nãy.

"Con đường tu luyện bao gồm các gian đoạn: Luyện Khí - Trúc Cơ - Kim Đan - Nguyên Anh - Xuất Khiếu - Phân Thần - Hợp Thể - Đại Thừa - Độ Kiếp sau đó là phi thăng thành Tiên.

Giai đoạn đầu Luyện Khí bao gồm 12 tầng, sau Luyện Khí các cảnh giới còn lại phân chia theo sơ kỳ - trung kỳ - hậu kỳ - viên mãn. Chỉ cần có linh căn, người chăm chỉ đều có thể tu luyện đến cảnh giới Trúc Cơ, nhưng muốn tu luyện những cảnh giới còn lại phải dựa xem linh căn tốt hay xấu, linh đan dược liệu bổ trợ, vận khí, cơ duyên đặc biệt là phải có ngộ tính.

Theo tin tức mà vị tiền bối đó để lại có nói những người có linh căn cùng với ngộ tính tốt đều tu luyện rất dễ dàng. Linh căn càng ít tu luyện càng tốt, tốt nhất là đơn linh căn, tệ nhất là ngũ linh căn, ngoài những thuộc tính trong ngũ hành còn có những thuộc tính biến dị khác như: phong hệ, lôi hệ, không gian,..."

Nói xong, Sở Dao nhìn đám người Ôn Nhạc cười thần bí: "Các anh có muốn biết cách tu luyện không?"

Nhìn nụ cười giảo hoạt của cậu, Quý Tiêu cười nhẹ nhịn không được mà nhéo má cậu: "Em nha. Còn úp úp mở mở nữa, biết tụi anh muốn nghe rồi, em còn không mau nói."

Sở Dao tránh thoát bàn tay tội ác của hắn, ngạo kiều hừ nhẹ, không giấu giếm nữa nói thẳng: "Các anh có thấy cái cây treo những quả màu đỏ trồng trước cổng lúc nãy chúng ta đi ngang qua không? Còn có cái hồ nhỏ nước trong suốt bên trên có một đóa hoa sen có mùi thơm kia?"

"Thấy qua, làm sao vậy?" Lâm Khiếu Thần không khỏi tò mò, những thứ đó trong hơi kì lạ, nhưng cũng không thể sánh bằng những món đồ trong đây, chẳng lẽ nó còn có thể giúp tu tiên sao? Không đợi hắn nghĩ ngợi xong, Sở Dao liền nói: " Trước khi nguyên thần vị tiền bối đó biến mất, ngài ấy có nói cho em biết những quả màu đỏ đó có thể giúp chúng ta cải tạo linh căn và thể chất, sau khi ăn vào nó sẽ giúp ít rất nhiều cho chúng ta trên con đường tu luyện cũng như giúp loại bỏ một số loại linh căn pha tạp trong cơ thể. Nhưng trước khi ăn nó vào, chúng ta phải uống linh thủy là loại nước trong hồ kia, sau đó ngâm mình trong đó năm ngày để bài trừ độc tố trong cơ thể. Nếu không làm như vậy, thì khi trực tiếp ăn vào quả màu đỏ đó, cơ thể sẽ chịu không nỗi, sẽ nổ tan xác mà chết. Sau khi ăn nó xong, chúng ta có thể bắt đầu sử dụng quả cầu thủy tinh để trên bàn này để thí nghiệm linh căn, sau đó chọn công pháp thích hợp với thuộc tính của mình rồi bắt đầu nạp khí tu luyện."

Nghe vậy, đám người Ôn Nhạc không khỏi may mắn chọn vào trong tòa nhà này tìm hiểu trước, nếu không thì tự ý sử dụng đồ trông đây thật nguy hiểm.

Nghe tiếng thở dài nhẹ nhõm của họ, Sở Dao không khỏi cười nhẹ: "Đúng rồi, quên nói cho các anh biết, không gian này sau khi thăng cấp tới thời điểm nhất định có thể khống chế tốc độ thời gian chảy của nó, chẳng hạn như điều chỉnh với tỉ lệ 3:1 có nghĩa là ba giờ trong không gian bằng với một giờ ở ngoài hiện thực, càng thăng cấp càng có thể khống chế tốc độ chảy của nó càng lâu."

"Hơizz!! Đáng tiếc, bây giờ chúng ta không thể khống chế được, thời gian của hai nơi đều bằng nhau cả." Sở Dao không cấm ủ rủ.

Quý Tiêu cười nhẹ, xoa đầu cậu: "Được rồi, em đừng lòng tham nữa, bấy nhiêu đó đã may mắn lắm rồi. Không phải lúc sau còn thăng cấp nữa sao?"

Sở Dao bĩu môi: "Em chỉ nói vậy thôi, có không gian này chúng ta có thể thu thập vật tư thoải mái rồi." nghĩ đến đây, cậu không cấm cười vui vẻ.

"À, đúng rồi! Không gian này sẽ nhận chủ, chỉ cần nhỏ máu của mình lên đóa sen giữa hồ kia nó sẽ trở thành vật sỡ hữu của người đó, người khác sẽ không cướp được trừ khi chủ nhân của nó từ bỏ hoặc bị người có pháp thuật cao hơn tróc đi ấn kí. Nhưng các anh yên tâm đi, tiền bối có nói, ở thế giới của ngài ấy có rất nhiều người có thể luyện pháp bảo tương tự như vậy, cho nên rất ít người có thu vi cáo thâm sẽ lấy đi nó, trừ khi chúng ta tiếc lộ bí mật có thể khống chế tốc độ chảy của thời gian và có thể đưa vật sống vào bên trong của nó. Chỉ cần chúng ta cẩn thận, nhưng người tu chân khác chỉ sẽ nghĩ là một túi không gian bình thường mà thôi, sẽ không ai điều tra ra sự tồn tại của nó kể cả cao thủ có tu vi cao thâm trừ khi chúng ta lộ ra."

Tống Hoài không khỏi trầm tư, thanh âm trầm thấp nói: "Không biết vị tiền bối đó có lai lịch như thế nào, sao ngài ấy lại có thể luyện ra một bảo bối như vậy?"

Nghiêm Tử Duệ nhẹ nhàng vuốt ve đầu Sở Dao, giọng nói lạnh nhạt không chút để ý nói: "Mặc kệ ngài ấy có lai lịch thế nào, ít nhất có thể đoán được tu vi của ngài ấy trên Độ Kiếp kì thậm chí đã phi thăng thành Tiên không chừng." Tống Hoài không nói nữa, coi như chấp nhận sự giải thích đó.

Thấy mọi người im lặng không lên tiếng, Sở Dao không khỏi sốt ruột lên tiếng thúc giục: " Được rồi, các anh đừng nghĩ những vấn đề phức tạp đó nữa, chúng ta bắt đầu thảo luận xem ai là chủ nhân của cái không gian này đi, nhanh lên chúng ta còn bắt đầu tu tiên nữa."

Thấy cậu hưng phấn vừa nôn nóng thúc giục, Lâm Khiếu Thần không cấm cười khẽ: "Còn cần phải suy nghĩ nữa sao, chẳng phải có người được chọn rồi sao. Anh nghĩ suy nghĩ của bọn anh đều như nhau cả."

Nhìn ánh mắt trêu chọn của Lâm Khiếu Thần, Sở Dao không tức giận mà hứng thú tò mò hỏi lại: "Các anh thật sự giao cho em bảo quản vật này sao? Các anh không sợ, em đem theo nó bỏ trốn tìm người khác sao?"

Tống Hoài nâng lên mí mắt nhìn cậu, ngữ khí âm trầm làm cho người ta sợ hãi, nhẹ giọng nói: "Em dám sao?"

Nghe vậy Sở Dao không cấm rùng mình, lắc đầu lia lịa cơ thể co rụt dựa sát vào Nghiêm Tử Duệ.

Ôn Nhạc thấy vậy, nhịn không không được ngắt nhẹ mũi cậu, ngữ khí tràn đầy sủng nịch: "Em nha, nói như vậy làm gì, rồi bây giờ biết sợ."

Lâm Khiếu Thần sợ cho thiên hạ không loạn, cũng tham gia vào đội ngũ trêu chọc cậu: " Bảo bối lâu ngày không ăn đòn, cho nên hôm nay mới da ngứa như vậy, xem ra tối hôm nay phải trừng phạt em ấy nặng hơn mới được, có phải không bảo bối?"

Cảm nhận được ánh mắt như sói đói từ tám phương tám hướng nhìn chăm chú vào mình, Sở Dao vội vàng lắc đầu lia lịa vừa không quên hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Khiếu Thần.

Thấy cậu không ngừng rút sâu vào lòng mình, Nghiêm Tử Duệ đành lên tiếng giải vây: "Được rồi, đừng chọc em ấy nữa. Bây giờ thời gian trong này với ngoại giới là bằng nhau, chúng ta không thể nào cùng nhau biến mất năm ngày được, ít nhất phải có hai người lưu thủ bên ngoài để mua sắm vật tư với ứng đối với người khác khi hỏi đến nữa. Ai bằng lòng tu luyện sau thì giơ tay lên."

Những người khác nhìn nhau, cuối cùng Quý Tiêu giơ tay: "Tôi đợi sau vậy, có vài người bệnh đang chờ tôi."

Tiếp theo Tống Hoài cũng giơ tay: "Tôi đang liên hệ mấy đơn hàng, mấy ngày này chắc sẽ không rãnh."

Sở Dao quay đầu nhìn người này đến người kia, sau đó nhẹ nhắc tay lên: "Nếu không em đợi đợt sau với các anh."

"Không..." Quý Tiêu vừa định nói không cần, Nghiêm Tử Duệ đã lên tiếng: "Được."

Nghe vậy, những người khác trong phút chốc không hiểu ra sao, nhìn ánh mắt tò mò của họ, Nghiêm Tử Duệ từ từ nói: "Không biết sẽ xảy ra chuyện gì trong năm ngày này, chúng ta thí nghiệm trước, nếu an toàn thì đến lượt em ấy."

Những người khác bừng tĩnh, liền gật đầu đồng ý cũng không quan tâm bản thân phải làm chuột bạch thử trước. Còn Sở Dao nghe thấy vậy, không khỏi cảm động vì hành động truy kỉ của hắn, ngẵng đầu hôn nhẹ lên môi hắn lấy cảm ơn.

Nhìn thấy cảnh này, Lâm Tử Duệ cười cười không nói, Tống Hoài mặt hắc hơn, Quý Tiêu không tỏ ý kiến gương mặt vẫn bình thản, Ôn Nhạc tươi cười sủng nịch, nhìn những gương mặt này không ai biết trong lòng họ chua lòm đến mức nào.

------

2 tuần sau.

Giọng điệu Sở Dao nhảy nhót vang lên: "Được rồi, chúng ta điều thực hiện theo lời chỉ dẫn của tiền bối rồi, bây giờ chỉ cần xét nghiệm linh căn cùng với chọn công pháp là có thể bắt đầu tu luyện rồi. Các anh ai trước đây?"

Nhìn thấy không ai động trước, Tống Hoài bước đến bên cạnh đưa tay chạm vào quả cầu thủy tinh. Nhìn thấy hành động của hắn, Sở Dao cùng những người khác không khỏi căn thẳng, chờ mong.

Đợi vài phút sau, vẫn không thấy phản ứng gì cả, Tống Hoài không khỏi nhướng mày, vô tội nhìn Sở Dao: "Quả cầu này có phải bị hư rồi không?"

"Sao có thể! Nó làm sao bị hư cho được! " Sở Dao nhanh chóng phản bác, bắt đầu suy nghĩ lên, cậu không tin một người như Tống Hoài lại không có linh căn, chắc là sai lầm hay thiếu sót ở phân đoạn nào đó.

Đúng lúc này, Lâm Khiếu Thần lên tiếng: "Trong tiểu thuyết không phải có viết, chỉ cần tập trung tinh thần lại sau đó chạm tay vào thủy tinh cầu, tỉnh thần chú ý đến không khí xung quanh sao?" vừa nói vừa đi đến, từ từ nhắm mắt lại chạm vào thủy tinh cầu, vài giây sau thủy tinh cầu bắt đầu đầu tỏa ra một màu vàng ánh kim sáng lóa.

Sở Dao nhịn không được cười vui vẻ: "Chúc mừng anh Khiếu Thần, đó là kim linh căn."

Lâm Khiếu Thần mở mắt ra, nhìn quả cầu dưới lòng bàn tay đang sáng lên, nhịn không được mà cong khóe miệng, sau đó từ từ bỏ tay ra đi đến trước mặt Sở Dao: "Thế nào, nhìn chồng em có giỏi không?"

Sở Dao không bủn xỉn mà gật đầu khen ngợi: "Chồng em thật giỏi!"

Nhìn hai người kẻ tung người hứng, những người khác không khỏi vô ngữ, bắt đầu từng người thí nghiệm.

Kết quả cuối cùng, có lẽ may mắn hoặc ánh mắt của Sở Dao không tồi, đám người Ôn Nhạc cùng Sở Dao sau khi ăn loại quả kia xong đều biểu hiện là đơn linh căn, phân biệt là: Tống Hoài lôi linh căn, Quý Tiêu mộc linh căn, Nghiêm Tử Duệ băng linh căn, Ôn Nhạc phong linh căn, Lâm Khiếu Thần kim linh căn cuối cùng là Sở Dao thủy linh căn.

Sau khi thí nghiệm linh căn xong, bọn họ bắt đầu lựa chọn công pháp, công pháp chia thành: Nhân giai, Hoàng giai, Huyền giai, Địa giai, Thiên giai, Tiên giai, Thần giai.

Theo như ghi chép của vị tiền bối kia để lại, ở thế giới tu chân, công pháp Địa giai rất khó có được, càng đừng nói đến Thiên giai trở lên. Những công pháp Địa giai, Thiên giai phần lớn đều nắm giữ ở những môn phái, gia tộc lớn. Tiên giai, Thần giai đều là những công pháp trong truyền thuyết kể lại, chưa người nào gặp qua nó.

Nhưng không biết vị tiền bối này có lai lịch thế nào hoặc bằng cách nào mà trong kho công pháp của ngài ấy có chứa một bộ Thần giai công pháp cùng với mấy chục bộ công pháp Tiên giai, mà bộ Thần giai này cũng chính là bộ công pháp ngài ấy đã tu luyện. Nhìn thấy chúng nó, đám người Sở Dao không khỏi kinh ngạc, họ không ngần ngại mà điều cùng nhau chọn bộ công pháp Thần giai này tu luyện.

Bộ này có tên "Thiên Địa Thần Quyết" , cuốn công pháp Thần gia này có thể nói là cốt lõi của quá trình tu luyện sau này, nó giúp người luyện hấp thu linh khí nhanh hơn gấp trăm lần công pháp Thiên giai bình thường, giúp luyện hóa linh đan dược liệu nhanh hơn,...vv

Sau khi chọn xong, bọn họ bắt đầu chọn những công pháp khác phù hợp với linh căn của mình rồi bắt đầu thay phiên nhau tu luyện.

--------

Tác giả: Không rành phần tu chân cho lắm, cho nên chỉ viết sơ sơ về nó, mong mn bỏ qua.