Chương 29: Mang nhục trước mặt mọi người

Chương 29: Mang nhục trước mặt mọi người

Trần Dung trước giờ chưa từng nghe qua ai dám đối với ả nói chuyện bằng giọng điệu đó. Vây quanh ả nếu không phải những kẻ nịnh nọt thì cũng là lấy lòng, ăn nói khép nép khiêm nhường, làm gì có ai vô lễ như vậy?

Cho nên hiện tại đối với ngữ khí ngông nghênh kia, Trần Dung nổi giận, điều làm cho ả tức hơn nữa chính là con cóc ghẻ Hách Nghị kia cư nhiên dám nói với ả như vậy. Ả không nhịn được, hướng Hách Nghị mắng: "Hách Nghị, sao mày dám dùng ngữ khí đó nói chuyện với tao? Không cưới được tao nên mày khó chịu, mày còn là đàn ông không? Có tin tao gϊếŧ mày không hả?"

Hách Nghị trực tiếp dời tầm mắt về phía Chiêm Thanh: "Có muốn tôi xem bệnh hay không? Không thì tôi đi, bất quá trước đó đã giao kèo rõ ràng, tiền chữa trị tôi lấy rồi thì sẽ không trả lại."

"Tiền chữa trị?" Chiêm Thanh không hiểu, Chiêm Đình cũng lười giải thích. Câu nói nói của Hách Nghị đối với Trần Dung mang ngữ khí khiến cô sung sướиɠ không thôi, cho nên khi nghe Hách Nghị hỏi có muốn xem bệnh hay không cô vội vàng nhường đường: "Xem! Tất nhiên là phải xem!"

Phải biết rằng cô rất ghét cái thái độ làm người hách dịch của Trần Dung Trần đại tiểu thư cao cao tại thượng. Ả đó không xem ai ra gì, không thèm để ai vào mắt. Nếu không phải anh họ Chiêm Bình của cô đang cùng ả nói chuyện yêu đương chắc chắn cô sẽ không giao thiệp với loại người như Trần Dung.

"Cái gì? Đình tỷ tỷ, chị để hắn xem bệnh cho dì sao? Hắn căn bản cái gì cũng không hiểu, chị còn cho hắn tiền chữa bệnh. Hắn là tên lừa đảo đó. Chị không biết giờ hắn thảm như thế nào đâu, thảm đến mức..."

"Ồn ào quá." Không chờ Trần Dung nói xong, Hách Nghị ở một bên đã cau mày, nhịn không được lên tiếng.

Trần Dung tức đến mức mặt mày tái mét. Cái con cóc ghẻ này hết lần này đến lần khác khiến ả khó chịu, sao ả nhịn được đây?

Thời điểm Hách Nghị muốn bước vào trong phòng, ả liền tiến lên một bước, dùng tay kéo áo Hách Nghị ý đồ ngăn cản hắn. Không ngờ cứ tưởng đã bắt được hắn ai dè trong nháy mắt tay ả lại chụp vào không khí, ngẩng đầu lên lại phát hiện Hách Nghị đã xoay người lại, dùng một loại ánh mắt lạnh lẽo đến cực điểm nhìn ả: "Tránh qua một bên đi! Đừng nghĩ tôi không dám động thủ với phụ nữ."

Đối với loại nữ nhân ngạo mạn không biết điều như thế này, đặc biệt là loại vừa nhìn đã biết tâm địa ác độc như ả này, Hách Nghị cũng sẽ không giữ thái độ thân sĩ mà đi thương hương tiếc ngọc đâu.

"Cái gì? Mày muốn động thủ với tao? Tao nói cho mày biết, nếu mày đυ.ng tới một sợi tóc của tao, Trần gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày."

Khuôn mặt của Trần Dung trở nên dữ tợn, vẻ đẹp thường ngày không còn nữa.

Nghe Trần Dung uy hϊếp, Hách Nghị kéo kéo khóe môi, cười lạnh: "Trần gia? Cô nghĩ tôi sợ?"

Trần Dung ngẩn ra. Biểu hiện này cùng với một kẻ không biết xấu hổ, hạ lưu đê tiện ở dĩ vãng hoàn toàn khác nhau. Trước mặt ả là một Hách Nghị hung hăng, ngông cuồng, một Hách Nghị khiến ả càng chán ghét hơn. Ngay cả Trần gia mà cũng không thèm để vào mắt, quả thực muốn chết.

"Còn nữa, cô phải biết rằng tôi vốn dĩ không định cưới cô. Lời thiếu niên vô tri tùy tiện nói ra mà cô cũng tưởng là thật sao?" Nói xong Hách Nghị tà tà cong môi, lộ ra một nụ cười mỉa mai.

Nữ nhân này tự đề cao bản thân mình quá rồi!

Trong kí ức Trần Dung đối với Hách Nghị trước khi như thế nào hắn không quản, nhưng khi ấy Đinh Hiên dùng thân phận thê tử Hách Nghị đi học ở Tư Mẫn bị Trần Dung gây khó khăn đủ đường. Ả cố tình gây khó dễ cậu, làm cậu bị mọi người bắt nạt, đem nỗi thống khổ của cậu làm niềm vui sướиɠ cho ả. Chỉ nhiêu đó thôi đã đủ khiến hắn không cách nào thân thiện với nữ nhân này được.

Mà đó là hắn chưa biết Trần Dung chính là kẻ đứng sau tính kế hắn, nếu biết thì hắn sẽ càng không khách khí.

Sắc mặt Trần Dung lúc này vô cùng đặc sắc, Hách Nghị không xem ả ra gì mà nói những lời đó khiến ả trước mặt người khác chịu nhục, ả nhịn hết nổi rồi.

Ả đem khay thuốc để lên bàn, ngón tay chỉ thẳng vào mặt Hách Nghị quát lớn: "Mày được lắm Hách Nghị, dám làm nhục tao. Tao sẽ cho mày biết kẻ đắc tội Trần gia có kết cục gì!!!"

Đương lúc ả còn muốn nói gì đó thì Chiêm Bình đi tới.

Tử Đằng: Các bạn thấy mình Trần Dung xưng hô vs Hách Nghị là mày - tao có ổn không? Cá nhân mình khi edit chương này đã thử kiểu anh - tôi nhưng như vậy lại không làm nổi bật được sự đanh đá và hách dịch của Trần Dung, nên thôi để mày - tao vậy.