Chương 28: Gặp gỡ Trần Dung

Chương 28: Gặp gỡ Trần Dung

Tác giả: Phong Nhã

Edit: Tử Đằng

Chiêm Đình đưa điện thoại cho Hách Nghị, bảo hắn tự mình báo số thẻ với người ở đầu dây bên kia, một lát sau nàng thu lại điện thoại: "Đã chuyển tiền, cậu có thể bảo bạn cậu kiểm tra."

Hách Nghị nói không cần, bảo Chiêm Đình dẫn đường cho hắn.

Không nghĩ tới Hách Nghị tín nhiệm mình như vậy, ấn tượng của cô đối với hắn tăng lên không ít: "Lên xe tôi đi."

Hách Nghị từ chối: "Tôi chạy theo phía sau là được."

Thấy Hách Nghị kiên trì, Chiêm Đình cũng không miễn cưỡng hắn, trực tiếp ngồi vào xe bảo tài xế rời đi, dẫn đường cho Hách Nghị.

Lần nữa chạy đến chỗ hắn cùng Đinh Hiên từng bán hàng, qua nhiều con đường, cuối cùng dừng lại trước một căn nhà to lớn.

Chiêm Đinh từ trên xe bước xuống, vẫy vẫy tay với Hách Nghị ở phía sau: "Cậu đi theo tôi."

Hách Nghị đi theo Chiêm Đình tiến vào nhà lớn Chiêm gia, người hầu nhìn thấy Chiêm Đình đều sẽ cung kình cúi chào hô lên một tiếng 'tiểu thư'.

"Bác gái tôi hai ngày nay khá hơn chút nào không?" Chiêm Đình hỏi thăm người hầu tình huống Chiêm phu nhân.

"Haiz, vẫn vậy thưa tiểu thư. Đại thiếu gia cùng nhị thiếu gia đều ở trong phòng trông nom phu nhân. Tam tiểu thư cũng xin nghỉ để bồi bà ấy."

Chiêm Đình vừa nghe sắc mặt lo lắng, cô nghiêng đầu nhìn Hách Nghị, nói: "Đi theo tôi."

Hách Nghị trầm mặc đi theo Chiêm Đình ra phía sau, sau đó lại tới cầu thang xoay tròn lên tầng hai, dừng lại trước cửa một căn phòng.

Chiêm Đình giơ tay gõ cửa.

Không lâu sau cửa phòng mở ra, một thân ảnh quen thuộc xuất hiện ngay cửa, là Chiêm Thanh.

Chiêm Thanh thấy Chiêm Đình đến, đang muốn cho nàng đi vào, kết quả phát hiện phía sau cô còn một người nữa, nhìn kỹ lại thì bị bất ngờ.

"Hách Nghị?" Chiêm Thanh nhận ra là Hách Nghị.

Lần đó mua cho Hách Nghị hai món đồ, anh có nghe qua sự tình của hắn, không nghĩ tới thật sự bị đuổi khỏi Hách gia. Với những lời đồn đại ác ý về Hách Nghị, anh lựa chọn không để ý đến. Đối với cách làm người của hắn, chính anh đã được nhận thức qua, cho nên không bao giờ nghe theo mấy tin đồn vớ vẩn đó.

"Cái gì? Hách Nghị? Cậu là Hách Nghị? Không phải là Hách Nghị nhà họ Hách đâu ha?" Vừa nghe Chiêm Thanh nói, Chiêm Đình lập tức kinh ngạc nhìn về phía Hách Nghị. Đối với những lời đồn đại về hắn, toàn bộ đô thành có ai chưa từng nghe qua chứ? Đó chính là một thiếu gia bại hoại, là khối u ác tính của Hách gia.

Chắc là chỉ trùng tên trùng họ thôi hen...

Nhưng mà Chiêm Đình biết một điều, không phải người Hách gia thì sẽ không mang họ Hách.

Hách Nghị bình tĩnh nhìn Chiêm Đình gật đầu, nói: "Đúng rồi, tôi là Hách Nghị trong lời đồn."

"Cậu! Này, chuyện này..." Cô là đem phiền phức về nhà rồi phải không? Tức thật, cô vậy mà cũng có lúc nhìn nhầm người.

"Còn muốn xem bệnh không?" Hách Nghị không giải thích, chỉ nhắc nhở Chiêm Đình còn muốn tiếp tục hay không.

Chiêm Đình do dự, phế vật trong lời đồn sao có thể hiểu y thuật? Năm mươi vạn của cô có lẽ là đổ sông đổ biển rồi.

"Hả? Cậu là đến xem bệnh cho mẹ tôi?" Chiêm Thanh nghe Hách Nghị hỏi, không khỏi giật mình.

Hách Nghị chỉ vào Chiêm Đình nói: "Là chị ta dẫn tôi tới, có muốn xem hay không mấy người quyết định nhanh đi."

Hách Nghị vừa nói xong một giọng nữ bén nhọn vang lên: "Hách Nghị! Sao mày ở đây?"

Ngữ khí vừa bất thiện vừa mang theo hiềm ác làm Hách Nghị khó chịu, hắn nói: "Ai ầm ĩ vậy?"

Hắn vừa nói vừa quay đầu lại, thấy một cô gái phấn trắng má hồng váy đỏ đứng cách hắn một mét, trong tay bưng một cái khay, trên đó là chén thuốc của Chiêm phu nhân.

Cô nàng này chính là Trần Dung. Thì ra hôm nay ả dù có tiết nhưng vẫn muốn ở bên cạnh Chiêm Bình bồi Chiêm phu nhân, làm vậy mới có nhiều thời gian ở cùng Chiêm Bình.

Nghe lời nói không chút khách khí nào của Hách Nghị, Chiêm Đình 'Ạch' một tiếng, ngón tay không khỏi đặt lên miệng cắn cắn, thầm nghĩ: "Hách Nghị tuyệt đối là người đầu tiên dám dùng ngữ khí này đối với Trần gia yêu kiều Trần đại tiểu thư Trần Dung."

Có điều, Trần Dung không phải người Hách Nghị si mê sao? Hơn nữa chuyện đó còn náo loạn toàn đô thành đều biết Hách Nghị muốn cưới Trần Dung. Bây giờ sao ánh mắt của hắn đối với Trần Dung giống như là người xa lạ vậy?

Chiêm Thanh rất có ý tứ mà nhìn Hách Nghị, anh cũng bị ngữ khí này của Hách Nghị làm cho giật mình.

Chương 29: Mang nhục trước mặt mọi người