Chương 48: Một lần nữa nói đến chuyện video

Chương 48: Một lần nữa nói đến chuyện video

"Chúng tôi đã điều tra những nơi mà Mễ Sâm tiên sinh từng xuất hiện. Sau khi bọn họ ra khỏi thành phố liền mất tích, trong báo cáo không có ghi chép rằng Mễ Sâm tiên sinh đã quay về. Ngay cả những người Mễ Sâm tiên sinh mang theo cùng lái xe đều bặt vô âm tính. Chúng tôi hoài nghi Mễ Sâm tiên sinh có khả năng đã xảy ra chuyện."

"Cho người tiếp tục tìm kiếm! Sống phải thấy người, chết phải có xác!" Trần Phong vỗ bàn, tức giận nói.

"Vâng, thưa ngài!" Nói xong người kia nhanh chóng rời phỏi thư phòng của Trần Phong, tiếp tục mang người đi tìm Mễ Sâm.

"Ba, Mễ Sâm bọn họ không lẽ xảy ra chuyện thật?" Trần Dung vẻ mặt cứng nhắc hỏi.

Trần Phong trầm tư cau mày nói: "Rất có khả năng là thế. Ba vô cùng hiểu rõ con người Mễ Sâm, phong cách làm việc của gã là đánh nhanh thắng nhanh. Huống hồ Hách Nghị chỉ là tôm tép, đâu thể so với những nhiệm vụ phiền phức mà gã đã trải qua. Vả lại gã còn mang theo những thủ hạ thiện chiến của mình. Nhiêu đó chắc chắn có thể giáo huấn Hách Nghị đến kêu cha gọi mẹ. Nhưng mà hiện tại..."

Lúc này đột nhiên Trần Dung nghĩ đến đoạn video Trần Tuấn từng cho ả xem, đáy mắt lóe lên một vệt nghi hoặc. Ả nói với Trần Phong: "Ba, lẽ nào trước giờ Hách Nghị vẫn luôn che giấu thực lực của bản thân?"

Trần Phong quyết đoán lắc đầu phản bác: "Không có khả năng. Bị tên hồ ly Hách Kiến Thiên nhìn chằm chằm như vậy con thấy Hách Nghị có thể ngụy trang để thoát khỏi cặp mắt cú vọ của ông ta? Nếu nói tính cách kia của hắn là giả bộ ba con tin được, chứ nói hắn che giấu bản lĩnh ba thấy tuyệt đối không thể nào."

Hách Nghị mới bao lớn? Chẳng qua chỉ là một thằng nhóc mười bảy tuổi, chưa va chạm nhiều với đời, chi biết tiêu xài phá của, có thể có bản lĩnh gì? Trừ phi hắn giống đứa con Trần Kỳ của ông, được cao nhân mang đi huấn luyện đặc biệt từ khi còn nhỏ. Bằng không sao hắn có thể đối kháng trực diện với một lính đánh thuê từng lăn lộn chiến trường vào sinh ra tử như Mễ Sâm cùng thủ hạ của gã?

Theo hắn biết, Hách gia chưa từng giúp Hách Nghị tìm sư phụ dạy võ công, ngược lại đứa con cả của Hách Kiến Thiên là Hách Lập có một sư phụ rất lợi dạy dạy võ công cho.

Mà cho dù Hách Lập được học võ nghệ vẫn không thể là đối thủ của Mễ Sâm, huống hồ Hách Nghị cái gì cũng không biết.

Nghe Trần Phong nói vậy Trần Dung trầm mặc chốc lát, sau đó lại nói: "Ba, anh hai từng cho con xem một đoạn video, là sự việc đã xảy ra với Mộ Dung Bằng. Anh ta nói người trong đoạn video đó là Hách Nghị."

"Video?" Trần Phong tò mò.

"Gọi điện thoại kêu anh hai về là biết liền." Trần Dung trả lời.

Nửa giờ sau Trần Tuấn về đến nhà. Trước khi bước vào thư phòng của Trần Phong gã thu lại dáng điệu cà lơ phất phơ, vẻ mặt kiêu căng khó thuần, đổi lại thành một bộ dạng nghiêm túc chính trực.

"Ba, ba tìm con có chuyện gì hả?" Đối diện với cha của mình Trần Tuấn có chút sờ sợ. Trần Phong quản giáo gã nghiêm khắc đến nỗi nhân thần cộng phẫn. Là một gia chủ tương tai, đương nhiên Trần Phong sẽ không để Trần Tuấn muốn làm gì thì làm. Nếu không như thế thì sao Trần gia trong tay Trần Tuấn có thể mạnh mẽ vươn lên được?

"Tiểu Dung nói con có đoạn video liên quan đến Hách Nghị." Với đứa con cả này Trần Phong không có dịu dàng hiền hòa như khi nói chuyện với con gái. Ngược lại ông luôn lạnh lùng nghiêm khắc, giống như không phải đang nói chuyện với con mình vậy.

Trần Tuấn nhìn Trần Dung, tựa hồ không rõ video mà ba mình nói đến là video nào.

Trần Dung nói: "Chính là cái Mộ Dung Bằng cho anh xem rồi anh đem về cho em xem đó. Không phải Mộ Dung Bằng nói cái bóng trắng trong video đó là Hách Nghị sao?"

Sau khi được Trần Dung nhắc nhở Trần Tuấn mới nhớ ra, gã gật đầu nói: "Đúng là từng có, nhưng con đã xóa rồi. Để con gọi điện thoại hỏi Mộ Dung Bằng xem nó còn giữ hay không."

"Nhanh lên!" Trần Phong trực tiếp ra lệnh.

Trần Tuấn lấy điện thoại di động ra gọi cho Mộ Dung Bằng.

Hiện tại trời đã khuya, Mộ Dung Bằng đã sớm ngủ say. Điện thoại đổ chuông rất lâu mới có thể đem cái người đang ngủ ngon lành đó kéo khỏi mộng đẹp.

"Mợ nó! Trễ vậy rồi ai còn gọi quấy rầy lão tử mơ đẹp?"

"Là tôi, Trần Tuấn."

"Tuấn thiếu?" Giọng nói của Mộ Dung Bằng có chút thanh tỉnh, y nghiêng đầu nhìn đồng hồ báo thức ở đầu giường, giờ này là hai giờ sáng rồi đó nha.

Y ngồi dậy, híp mắt hỏi: "Có chuyện gì vậy Tuấn thiếu?"

"Đoạn video lần trước anh còn giữ không? Chính là đoạn video ở club Kim Minh anh nói bị Hách Nghị đánh đó."

Trần Tuấn nói ra mục đích của mình.