Chương 12

Quả nhiên, trên mạng vẫn chưa quản chế nghiêm khắc quá.

Bạch Duyệt Khê nhanh chóng chọn những tấm năng lượng mặt trời khác nhau và máy phát điện loại nhỏ để dự phòng.

Mấy thứ này chắc không bằng chất lượng thứ mình tìm cửa hàng chuyên để mua nhưng có thể mua được là đã tốt rồi.

Mấy phần mềm mua sắm khác nhau, chồng chất hàng trăm hàng ngàn đơn đặt hàng, Bạch Duyệt Khê không ngừng thêm rồi lại mua, thêm rồi lại mua, một hơi quét sạch.

Cô còn mua cả máy hút chân không, một số lượng túi nén lớn, kích cỡ khác nhau, nếu đυ.ng tới hoàn cảnh ẩm ướt thì quần áo và đồ ăn đều quan trọng như nhau.

Thực phẩm dự trữ phải là những thứ có hàm lượng calo cao dễ bảo quản.

Chocolate, bánh nén khô, đủ loại quả hạch không muối, loại mà người và động vật đều ăn được.

Canh rau khô ngâm nước là có thể bổ sung vitamin, mười thùng.

Thịt xông khói, khô bò, vịt muối mua thêm mấy chục túi, để bổ sung đạm.

Đồ dùng sinh hoạt hằng ngày, giấy, băng vệ sinh, đồ dùng tẩy rửa, sản phẩm để phòng lạnh chống nóng…

Rõ ràng không phải phố mua sắm nhưng giỏ hàng của cô lại tràn đầy, cuối cùng cô một hơi quét sạch giỏ hàng.

Chỉ mua đồ ăn thôi cũng không được, ăn nhiều sẽ chán.

Cô vào những shop online bán đồ ăn vặt có xếp hạng khá cao, mỗi cửa hàng đều mua mấy chục cân đồ ăn vặt, lặp lại quá trình thêm rồi mua, quét sạch hết cả, mãi cho đến khi các ứng dụng mua sắm đều +99.

Mua đồ ăn vậy nhưng việc bảo quản cũng vẫn là vấn đề.

Bạch Duyệt Khê liên hệ với trung tâm điện máy gần đó, đặt hai cái tủ lạnh lớn có công năng giữ tươi, buổi chiều sẽ đưa đến đây.

Mặc dù đã khống chế số lượng mua sắm nhưng Bạch Duyệt Khê cũng cảm giác cứ tiếp tục như vậy thì nhà kho của cô sẽ không đủ chỗ nên cô đã dọn sạch mấy phòng khác.

Nhà cô ba tầng, có tổng cộng mười phòng, ở tầng một thì có một nửa là gara, một nửa là phòng bếp và phòng khách.

Bây giờ ở gara ngoại trừ chỗ để xe thì đều có đầy thùng đựng nước, trong phòng khách cũng vậy, để các loại vật liệu xây dựng.

Yêu cầu lớn nhất của cô với cửa sổ chính là cách nhiệt, thông khí và chống trộm.

Cũng may từ lúc xây dựng thì khả năng chống động đất và giảm thiểu tác động của ngôi nhà đã rất tốt nên bây giờ đối với cô mà nói thì vấn đề quan trọng chính là việc chống trộm.

Sự kiện ở khu Bắc hôm nay coi như là một lời cảnh tỉnh cho cô.

Trước khi khu nhà bên này được khai phá thì xung quanh vốn có rất nhiều hộ gia đình ở vùng ngoại thành, tuy rằng sau khi phá bỏ và di dời họ đã sắp xếp nhà ở và một số tiền bồi thường lớn nhưng cũng có không ít người vẫn chọn ở lại, dùng tiền bồi thường cửa hàng để tiếp tục mở cửa.

Nhưng cũng chỉ ở mức tương đối, cũng có người ở ngay cạnh chỗ di dời nhưng lại không thể vớt vát được chút gì.

Bọn họ vẫn ở chỗ cũ vừa cũ vừa hoang tàn nhưng lại không nhận được tiền bù do di dời, nhìn thấy các cửa hàng xung quanh càng ngày càng xa hoa, giá hàng hóa cũng tăng lên rất nhanh.

Nhóm người cần cù chăm chỉ đi theo mấy hộ di dời mở cửa hàng buôn bán, đúng thật là có thể kiếm được tiền, cuối cùng cũng vui vui vẻ vẻ đi vào khu dân cư mua nhà, dọn khỏi khu lều trại.

Nhưng những người cả ngày chỉ chửi đổng sao việc phá bỏ di dời lại không ảnh hưởng đến nhà họ, sau đó lại oan trời than đất, không muốn làm việc kiếm tiền, cũng chỉ vì chút lợi nhỏ nhặt mà cãi nhau suốt ngày với hàng xóm xung quanh.

Những người này kinh thường những người mà họ cho là “giàu giả” đi đến khu vực xa xôi này mua biệt thự nhất.

Bên phía khu Bắc đã cúp điện nhưng không ít cửa hàng vẫn còn mở cửa, có điều kiện mua được máy phát điện, tốt xấu gì cũng có thể cung cấp điện cho tủ lạnh để bảo quản hàng tươi sống và các đồ linh tinh.

Nhà không có điều kiện thì chỉ có thể đóng cửa hoặc là dùng sạc dự phòng, vừa phe phẩy cái quạt, vừa nói chuyện phiếm với hàng xóm.

“Vốn thời tiết nóng nực đã làm ăn không tốt, giờ còn cắt điện nữa, thật là không còn đường sống.”

“Ít nhất thì chúng ta không cần phải trả tiền thuê nhà mà, nghe nói ở thành phố A bên cạnh, tiền thuê nhà gấp ba lần chúng ta đó, một ngôi nhà ở trung tâm thành phố gần trường học đã có thể mua được hai căn biệt thự ở chỗ chúng ta luôn.”

“Nhà đắt vậy còn không bằng ở vùng ngoại thành.”

“Ông thì biết cái gì, đó chính là trung tâm thành phố A đấy, điều kiện rất tốt, ít nhất sẽ không tự nhiên cắt điện. Ông xem thử chuyện hôm nay đi, vốn chỉ cần sửa mạch điện một chút là được rồi, sao lại phải kiểm tra tu sửa vào hôm nay chứ.”

“Tạm dừng hôm nay cũng được, tôi thấy năm nay thời tiết cứ càng ngày càng nóng như vậy thì sợ việc cung cấp điện mùa hè sẽ quá tải.”

Người nói chuyện chính là ông chủ bán thủy sản bên cạnh, dàn cung cấp oxy của ông ấy đã dừng lại, tổn thất lớn hơn rất nhiều so với siêu thị bên cạnh.