Chương 5.3: Hotboy trong truyền thuyết

Hoàn cảnh gia đình Bùi Nhiên không tốt, nhưng cô rất hiểu chuyện và cũng rất cố gắng so với con sâu gạo như Quyên Tử cô đây còn mạnh mẽ hơn biết bao lần.

Quyên Tử tranh công lãnh thưởng đưa tới trước mặt cô một tờ địa chỉ: "Đây là một người đàn anh khóa trước để lại, đồ tốt giá rẻ, may là mình đã nhờ anh trai ra mặt, nếu không thì đã bị người ta cướp mất từ lâu rồi. Tiểu Nhiên, mình là công thần đấy, cậu xem... phải báo đáp mình thế nào đây?"

Mọi người đều nói căn nhà này cực tốt, Bùi Nhiên vẫn luôn chú ý tới nó, không ngờ Quyên Tử lại âm thầm giải quyết xong xuôi giúp cô, có một người chị em như vậy thì còn gì bằng nữa!

"Đại gia, ra cái giá đi?"

"Hiến thân đi."

"Hiến thân mình á?" Không phải Quyên Tử chỉ có hứng thú với trai đẹp thôi sao?

"Hiến thân anh trai của cậu đấy." Cô ấy đã nhòm ngó Phương Tri Mặc từ rất lâu rồi.

"Được, để mình gọi cho anh ấy giúp cậu."

Nói xong, Bùi Nhiên giả vờ bấm điện thoại, cái tên lúc nói thì nói rõ to, đến lúc làm thì lại chạy mất dép này lập tức nhào tới: "Này này này, đợi đã, mình đùa thôi! Hay là để mình xem tối nay chúng ta đi đâu chơi đi."

"Được thôi." Bùi Nhiên cũng không thể làm được gì, người ta là công thần, dù thế nào cũng không tiện từ chối.

"Nhìn cậu mặt mày ủ rũ kìa, mình cũng đâu có rủ cậu đi phóng hỏa gϊếŧ người." Sau khi ngăn cản hành động của Bùi Nhiên, Quyên Tử gian xảo lại bắt đầu lục lọi khắp nơi.

Thế mà trên đời này lại có một người phụ nữ kỳ diệu như vậy, cô ấy yêu nam sắc, nhưng lại không có cảm giác tình yêu, lúc ấy Bùi Nhiên thường nghĩ, sau này rốt cuộc Quyên Tử sẽ yêu ai nhỉ?

Tối đến, anh trai gọi điện thoại cho cô.

"Tiểu Nhiên, tối nay em rảnh không?"

"Có."

"8 giờ anh đứng dưới lầu đón em, hôm nay anh trai đưa em đi chơi."

"Được ạ, à nhưng..." Bùi Nhiên mặt mày hớn hở, bỗng nhiên lại nhớ tới cuộc hẹn với Quyên Tử, sắc mặt hào hứng mới đó đã biến mất tăm, vừa định nói gì đó thì điện thoại trong tay đã bị Quyên Tử cướp mất, trong khoảnh khắc đó, Bùi Nhiên chắc chắn mình đã nhìn thấy cả bầu trời sao trong mắt Quyên Tử.

"Dạ chào anh, mỹ... anh Phương, em là Quyên Tử, bạn thân của Tiểu Nhiên, anh trai đã nói với em chuyện tụ tập từ trước đó rồi, tối nay em sẽ trang điểm cho Tiểu Nhiên thật xinh đẹp, sau đó đi cùng cậu ấy xuống lầu đợi anh."

"Ồ, cảm ơn."

"Không có gì không có gì, anh trai em và anh là bạn thân, em và Tiểu Nhiên cũng là bạn thân, ahaha, chúng ta có duyên thật đấy, thật sự rất mong đợi buổi tụ tập tối nay." Quyên Tử nằng nặc quấn lấy anh trai mình, đòi anh ấy đồng ý cho mọi người dẫn theo người nhà đến buổi tụ tập, nếu không thì còn lâu cái tên Phương Tri Mặc giữ em gái như giữ vàng kia mới chịu đưa Tiểu Nhiên ra ngoài chơi.

Bùi Nhiên len lén lau mồ hôi, ngay khi Quyên Tử khởi động cái máy hát, bắt đầu ba hoa chích chòe, cuối cùng Phương Tri Mặc nhẫn nhịn suốt ba phút hai giây cũng nói được tiếng tạm biệt.

"Ngầu quá, đúng là người đẹp lạnh lùng." Quyên Tử mê mẩn cầm chặt điện thoại của Bùi Nhiên như thể chiếc điện thoại đó chính là Phương Tri Mặc vậy.