Chương 23: Như Thánh Như Ma

"Cái gì? Hổ Yêu thật sự là Đặng Thiết Kiếm?"

Trong phòng giam, Trương tú tài và Hoàng Phú Quý lộ vẻ kinh ngạc, mặt đầy vẻ khó tin.

"Đúng vậy! Con yêu ma Hắc Hổ đó là Đặng Thiết Kiếm nhập ma biến thành, đêm đó các ngươi đã đại chiến với ông ta cả đêm, ông ta trọng thương sắp chết, sau khi khôi phục hình người vội vàng trở về Quảng Uyên thôn, giữa đường được dân binh anh dũng của thôn phát hiện và đã chết trên đường trở về thôn..."

Từ huyện lệnh nói đại khái chuyện đã xảy ra, sau đó chậm rãi nói:

"Đặng Thiết Kiếm đích thực đã chết trong tay các ngươi, có điều tối qua các ngươi cũng đích xác là phụng mệnh trảm yêu trừ ma, các ngươi không có lỗi lầm gì. Bổn quan dùng thân phận quan phụ mẫu Tân An tới đón các ngươi ra ngoài. Hy vọng các ngươi không vì chuyện lần này mà có mối băn khoăn trong lòng, ngày sau chuyên tâm trảm yêu trừ ma, bảo cảnh an dân và đừng quên ý định ban đầu."

Nói xong, Từ huyện lệnh lần lượt vỗ vỗ vai Sở Trần, Trương tú tài và Hoàng Phú Quý để thể hiện sự khích lệ.

"Đa tạ Huyện tôn!"

Ba người vội vàng chắp tay cảm tạ sự khích lệ của Từ huyện lệnh.

Có điều, ba người vẫn có chút mơ hồ, không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Nhất là hai người Trương tú tài và Hoàng Phú Quý, trong lòng lại càng kinh ngạc vạn phần.

Kết quả lại giống hệt như những gì Sở Trần đã nói - Đặng Thiết Kiếm chính là yêu ma Hắc Hổ.

Cuối cùng thì chuyện gì đã xảy ra?

Trương tú tài và Hoàng Phú Quý cảm thấy đầu mình không đủ thực dụng.

Đặng Thiết Kiếm nhập ma đã ngộ sát hai đứa con trai nhà mình?

Thông thường, tu sĩ nhập ma luôn gϊếŧ người bừa bãi.

Đặng Thiết Kiếm này thì hay rồi, nhập ma gϊếŧ chết con ruột của mình. Đây là đạo lý gì?

Hai người có lòng muốn hỏi ngọn ngành, đập tan nồi đất hỏi đến cùng.

Tiếc là, Từ huyện lệnh không hứng thú lắm, cũng không muốn nói thêm, sau khi khích lệ xong, lướt qua một dạo liền vội vã rời đi.

Sau khi Từ huyện lệnh rời đi, trong nha môn Quỷ Thần Ti đều là người mình, nói chuyện cũng không cần quá kiêng dè.

Thế là, Hoàng Phú Quý mở miệng hỏi:

"Hứa đô quản, Liễu Không đại sư, Nhị thúc, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Đã tìm thấy hồn ma của Đặng Thiết Kiếm rồi à? Ông ta nói thế nào? Tại sao Từ huyện lệnh nói chuyện lại có vẻ che đậy..."

"Một chút năng lực phân biệt cũng không có!"

Hoàng Mi tức giận liếc cháu trai nhà mình, chậm rãi nói: "Chuyện này có hơi phức tạp."

Ngay sau đó, đám người Hứa Bình đạo trưởng và Hoàng Mi đã giải thích rõ tình tiết vụ án.

Đặng Thiết Kiếm nhập ngũ thời niên thiếu, lúc theo Thanh Châu quân xuất chinh Đại Hoang từng gϊếŧ một con Hổ Yêu, lấy máu Hắc Hổ Yêu tẩy luyện thể xác, thực lực tăng nhiều, nhưng cũng vì vậy mà để lại mối nguy tiềm ẩn khó nói.

Mỗi khi đến ngày rằm, Yêu Huyết bên trong thân thể sôi trào, toàn thân nóng rang.

Thực ra, căn bệnh hắc ám này chẳng là gì đối với một tướng sĩ trong quân ngũ có ý chí võ đạo mạnh mẽ.

Khi đó, cho dù là vị tướng lĩnh trong quân đó, hay là bản thân Đặng Thiết Kiếm đều không để ý đến.

Nhiều năm qua, vẫn luôn bình an vô sự, cho đến khi Đặng Thiết Kiếm giải ngũ trở về Quảng Uyên thôn và trở thành thôn trưởng.

Kiếp nạn của ông ta đã đến.

Không cần phải nói, kiếp của ông ta là hai người con trai, Đặng đại lang và Đặng nhị lang.

Hai người này khét tiếng cả trong và ngoài thôn, hương thân bách tính vừa nhắc tới, đều là nước miếng văng tung tóe, oán niệm sâu đậm.

Đặng Thiết Kiếm khá phiền muộn vì điều này, bản thân quang minh lỗi lạc một đời, đi đến đâu đều thẳng lưng làm người, vô cùng kiêu hãnh.

Nhưng vì hai người con trai khốn nạn và không có ý chí phấn đấu này, ông ta hết lần này tới lần khác lại mặt dày tới nhà người ta tạ lỗi, mất hết cả thể diện.

Kỳ thực, đây cũng coi như xong.

Hai người con trai tuy là có hơi phóng đãng và hơi khốn nạn, nhưng dù sao cũng chưa làm chuyện gì thương thiên hại lý.

Nhưng sau đó, Đặng Thiết Kiếm kinh hoàng phát hiện, hai người con trai nhà mình vụиɠ ŧяộʍ vô pháp vô thiên, cưỡng bức đàn bà con gái lăng nhục trút du͙© vọиɠ, cấu kết với bàng môn tà đạo mưu hại thương khách qua đường, ức hϊếp và cưỡиɠ ɧϊếp góa phụ... từng việc từng chuyện, nhìn thấy mà giật mình.

Nếu người khác ở Quảng Uyên thôn phạm phải đại tội như vậy, với tính khí nóng nảy của Đặng Thiết Kiếm, đã sớm một đao chém chết.

truyện sắc

Nhưng mà... Đặng đại và Đặng nhị là giống nòi duy trì hương hỏa của Đặng gia ông ta.

Đặng gia nhất mạch đơn truyền, ông ta lại mất đi khả năng sinh con, nếu thiết diện vô tư mà chấp pháp theo lẽ công bằng, Đặng gia họ sẽ tuyệt hậu.

Dưới sự khổ sở van nài của mẹ già và người vợ đồng cam cộng khổ, Đặng Thiết Kiếm đã lung lay niềm tin và cuối cùng không lựa chọn vì đại nghĩa diệt thân.

Điều này đã chôn giấu mối nguy hiểm tiềm ẩn nhập ma cho ông ta.

Đặng Thiết Kiếm đã vi phạm bản tâm và tín nhiệm, sầu não uất hận, thần sắc ủ rũ, ý chí võ đạo rớt xuống ngàn trượng, dần dần để cho tâm ma có cơ hội lợi dụng.

Bản tâm công nghĩa và trói buộc tình cảm đã tạo thành mâu thuẫn cực lớn, mỗi ngày đều giày vò Đặng Thiết Kiếm, khiến ông ta rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan và sa vào vũng lầy.

Đặng Thiết Kiếm giờ phút này đang trong trạng thái có thể nhập ma bất cứ lúc nào.

Đặng đại và Đặng nhị bắt nạt góa phụ của đồng đội, lập tức trở thành cơ hội khiến Đặng Thiết Kiếm nhập ma.

Hôm đó, sau khi Đặng Thiết Kiếm nhiều lần dò hỏi góa phụ, góa phụ trầm lặng không nói đã nói ra sự tình.

Hóa ra, Đặng đại và Đặng nhị không phải là lần đầu tiên ra tay, nàng ta đã bị làm nhục và hành hạ từ lâu, nếu không phải vì ấu nữ đáng thương, góa phụ đã sớm không muốn sống.

Năm đó đồng đội chết trận, Đặng Thiết Kiếm có trách nhiệm rất lớn, trong lòng vốn đã áy náy.

Giờ khắc này, cảm xúc dồn nén trong lòng bấy lâu nay lập tức bộc phát.

Ông ta đã nhập ma.

Ông ta hóa thành một con yêu ma Hắc Hổ, đuổi theo Đặng đại lang và Đặng nhị lang, một chưởng đánh chết hai người.

Sau khi đánh chết, ma chướng trong lòng Đặng Thiết Kiếm tiêu hết, lại khôi phục lại bản tôn chi thân.

Trong tiềm thức bản tôn của Đặng Thiết Kiếm, là một con Hổ Yêu đã gϊếŧ hai con trai của ông ta, không liên quan gì đến ông ta.

Mà đêm qua, trăng sáng treo cao, Đặng Thiết Kiếm dẫn đầu dân binh anh dũng của thôn đi tìm Hổ Yêu, trong lúc vô tình nghe được cuộc thảo luận của thuộc hạ nói về Đặng đại và Đặng nhị, ai nấy lòng đầy căm phẫn liệt kê những chuyện thương thiên hại lý mà hai đứa con trai đã làm.

Có một số chuyện lại chỉ mới xảy ra gần đây.

Đặng Thiết Kiếm nghe thấy điều này, trong lòng lập tức cảm thấy áy náy vạn phần và xấu hổ không mặt mũi nào.

Kết quả là Đặng Thiết Kiếm lại nhập ma, hóa thành yêu ma Hắc Hổ, trốn chạy bán sống bán chết và cuối cùng gặp phải ba người Sở Trần ở gò núi Tiếu Nguyệt...

...

Nghe xong đám người Hứa Bình đạo trưởng và Liễu Không thiền sư kể lại, Sở Trần, Trương tú tài và Hoàng Phú Quý không khỏi lộ rõ vẻ phức tạp trên khuôn mặt.

Hoàng Phú Quý thở dài: "Đặng thôn trưởng, thật đáng tiếc!"

Sở Trần cũng có chút xúc động: "Nếu không phải người lòng mang chính nghĩa và công đạo, chắc chắn sẽ không thể nào nhập ma. Chuyện thế gian đúng là khó mà diễn tả bằng lời, nhập ma lại bởi vì một trái tim chính trực và không vụ lợi."

Trương tú tài cũng thở dài theo đó: "Như ma như thánh, Đặng Thiết Kiếm thật đúng là một trượng phu thực sự!"

Trong chốc lát, mọi người trong phòng có chút yên lặng.

Hứa Bình đạo trưởng và Liễu Không thiền sư cũng rơi vào trầm ngâm.

"Chư vị Đô quản, vậy Đặng Thiết Kiếm sau khi hóa thành hồn ma xử trí thế nào?"

Hoàng Phú Quý hỏi ra câu hỏi mà mọi người quan tâm nhất.

"A Di Đà Phật ~" Liễu Không thiền sư di chuyển chuỗi hạt Phật, nói:

"Đặng thí chủ không phải yêu ma, Phật có mắt nhìn. Đây là hành động đại từ đại bi! Ông ta tự nhiên sẽ có nơi để đi, các ngươi không cần phải lo lắng!"

Sở Trần, Trương tú tài và Hoàng Phú Quý khẽ gật đầu, cũng không tiếp tục truy hỏi.

Tiếp đó, ba người Sở Trần rời khỏi Quỷ Thần Ti.

Để xoa dịu tâm hồn bị tổn thương của ba người, Quỷ Thần Ti quyết định cho ba người nghỉ hai ngày, để họ trở về thư giãn.

Điều này khiến ba người khá vui, họ hẹn nhau ngày mai cùng du ngoạn huyện thành.

"Tú tài, Phú Quý, vậy ngày mai gặp!"

"Sở huynh, ngày mai gặp!"