Chương 43

“Ông cụ ơi, ông lấy cái này ở đâu ra vậy? Là của lão sư phụ nổi tiếng nào rời núi làm ra ư, nó thật sự rất ngon.”

Thẩm Ái Quốc nghe thấy em gái nói, bưng một mâm đồ ăn từ trong phòng bếp đi ra, “Có cái gì ăn ngon vậy?”

Thẩm Ái Cầm cầm lấy hai miếng, một miếng đưa cho anh trai nếm thử, một miếng khác cầm vào phòng bếp.

“Chị dâu ơi, chị vất vả nãy giờ rồi, nếm thử bánh ngọt mà ông cụ mang về đi ạ, thật sự tuyệt vời lắm luôn.”

Hứa Trác bởi vì tay đang bận việc nên chỉ có thể há miệng ngậm vào, nhưng khi ăn vào trong miệng vẫn khiến cô ngạc nhiên không thôi.

“Ăn ngon thật đấy, đồ ăn bố chúng ta mang về đúng là không tầm thường.”

Bốn người một nhà cùng ngồi ăn cơm, ông cụ Thẩm còn đem chia trà ủ lạnh cho tất cả mọi người.

“Cho nên bố đã mời người ta ngày kia tới nhà chúng ta nấu cơm rồi, chờ buổi tối đem thực đơn đã định gửi cho người ta, nguyên liệu và đồ dùng cần thiết cần chuẩn bị cho tốt, đừng gây rắc rối cho người ta.”

Thẩm Ái Cầm cảm thấy vô cùng vui vẻ, “Ông cụ à, đợi đến khi con trở về thủ đô phải mang thêm mấy hộp bánh như này nữa, đem chia cho đồng nghiệp, còn cho người bạn trai ngoại quốc kia của con nữa, anh ấy đặc biệt yêu thích các loại bánh ngọt của chúng ta.”

Từ Tiểu Khê bây giờ đang ở nhà làm hộp đóng gói, làm bánh cũng không quá khó, trà ủ lạnh cũng pha đủ rồi.

Ngày hôm sau, hơn năm giờ sáng Từ Tiểu Khê đã đến cửa hàng, trước khi đi cô đã để lại tiền và giấy ghi chú lại cho hai đứa cháu ở nhà.

Việc đầu tiên cần làm là nhồi bột mì, chưa đến sáu giờ, chị dâu Chu Ngân đã mang ba con cá tới quán. Cô như thường lệ xử lý chúng kĩ càng sau đó lại đem một bình trà ủ lạnh lớn bỏ vào tủ lạnh, giờ chỉ cần hấp bánh ngọt nữa là xong. Hôm nay 9 giờ mới mở quán, và cũng sẽ mở bán đồ ăn mang đi.

Từ Tiểu Khê không ngờ rằng mình vừa mở app bán đồ ăn mang đi liền có rất nhiều đơn đặt hàng tràn vào.

Thầy Lưu đã sớm bị bọn họ gợi lên hứng thú, khi nhìn thấy một phần bánh quế hoa cùng trà ủ lạnh bán năm mươi đồng, ông cảm thấy thật sự rất thích, người lớn tuổi thường thích uống trà, thật ra ông ở nhà cũng từng pha trà ủ lạnh, nhưng uống vào cũng không được ngon cho lắm, thậm chí còn có điểm đắng đắng.

Các thầy cô khác cũng đều đặt một đơn, bọn họ cũng muốn nếm thử một lần xem sao.

Từ Tiểu Khê đang ở trong quán ăn đóng gói cho mọi người, tay cán bột, canh cá viên cũng được đặt hàng liên tục, bánh ngọt làm không ít nhưng cũng không có nhiều người lựa chọn thử món này cho lắm, một là bởi vì giá cả tương đối cao, hai là do bọn họ chưa ăn qua cũng chưa từng thử qua tay nghề của cô.

Trần Tư sau khi tốt nghiệp đại học đã trở về quê thi công chức, cha mẹ trả giúp cho cô mười mấy vạn để mua một căn hộ nhỏ có hai phòng, hiện tại cô đang làm một chân chạy vặt ở cục thuế vụ. Mấy ngày nay cô cảm thấy mệt mỏi nên xin nghỉ phép ở nhà nghỉ ngơi, thời tiết bên ngoài quá nóng mà cô cũng không muốn nấu cơm nên tùy tiện lướt dạo trên phần mềm giao hàng, nhìn thấy quán ăn Từ gia, phía trên còn có dấu nhãn hiệu là nhà hàng mới, nhấn vào phần bình luận đọc thấy bình luận rất thú vị, nằm ở trên giường đều cười ra tiếng. Lại nhìn thấy trong quán ăn có bày bán nhiều món, cô cảm thấy hơi bối rối.

Cô cũng không suy nghĩ quá nhiều liền gọi một phần mì cán tay với một suất bánh quế hoa và trà ủ lạnh, không được giảm giá hoàn toàn, chỉ có phiếu giảm giá cô tự mua trên app, toàn bộ đơn hàng hết sáu mươi bảy mươi đồng, tuy rất đau lòng nhưng cô thấy cũng nên tự khao bản thân mình một bữa ra trò.

Từ Tiểu Khê vẫn ở trong quán ăn đóng gói các đơn hàng như cũ.