Chương 6: Luyện khí kỳ tầng thứ ba

Phong Yên Nhiên chuẩn bị phòng cho hắn tuy không rộng lớn nhưng tất cả đều làm từ gỗ tinh sảo mộc mạc.

Tần Không yêu cầu cũng không cao, hài lòng gật đầu. Hắn ngồi ngay ngắn trên giường rồi lấy trong ngực mấy tờ giấy trắng ra cẩn thận nhìn lại.

Hắn là một người mê muội sự cường đại. Tuy không nói về mê võ nghệ nhưng gặp phải thứ có thể làm thực lực mình tăng cường lên ánh mắt sẽ lộ ra tinh quang. Dựa theo thứ tự hắn nhìn ba tờ giấy trắng. Tuy lúc đầu xem không hiểu nhưng dần dần mặt mày cũng là thả lỏng.

"Luyện Khí Kỳ được phân thành mười tầng. Mỗi một tầng dùng công pháp luyện khí đem linh khí dẫn vào trong cơ thể, thông qua phương pháp luyện khí giúp tăng cường bản thân thực lực. Ba tờ giấy trắng này là công pháp tu luyện đặc biệt của Phi Nguyên Tông tên là Phi Nguyên Luyện Khí Công."

Tần Không một bên suy nghĩ, một bên vuốt mấy tờ giấy trắng.

"Chất liệu tốt!"

Tần Không không khỏi cảm thán.

"Phi Nguyên Luyện Khí Công. . . Tầng thứ nhất, làm cho nhập vào cơ thể. . ."

Tần Không đang nói là khẩu quyết Phi Nguyên Luyện Khí Công tầng thứ nhất. Dựa theo phương pháp trên, chỉ cảm thấy linh khí xung quanh thoáng chốc tụ tập xung quanh mình.

Điều làm Tần Không cau mày chính là những linh khí này chỉ có một số tiến vào trong cơ thể hắn, nói cách khác là linh khí tụ tập xung quanh hắn nhiều nhưng có thể tiến vào trong cơ thể hắn thì ít càng thêm ít.

"Ta không cho rằng mình ngộ tính rất mạnh nhưng ta của cái thế giới kia ngộ tính cũng là rất cao. Ta sử dụng phương pháp giống với công pháp vì sao linh khí không thể toàn bộ dẫn vào trong cơ thể!"

Tần Không có chút nhức đầu không giải thích được.

"Phải. . . Cùng linh căn của tên này có liên quan!"

Tần Không một gõ đầu vài cái tỏ vẻ hiểu ra nhưng vẫn có chút nhức đầu.

Linh căn tại trong thế giới này là thứ phân hóa rõ ràng tư chất nhất gồm Cổ Linh Căn, Huyền Linh Căn, Khí Linh Căn. Tuy chỉ là một loại thuộc tính linh căn nhưng tốc độ tu luyện so với linh căn bình thường nhanh hơn mấy lần. Nghịch thiên nhất chính là không có tồn tại bình cảnh.

Cổ Linh Căn là linh căn mạnh nhất. Tiếp theo là Huyền Linh Căn, Khí Linh Căn. Huyền Linh Căn tư chất thuộc về trung đẳng. Còn về phần Khí Linh Căn chính là phế vật, tại tông môn tu tiên đó chính là đệ tử ngoại môn hoặc là bị đuổi trực tiếp ra ngoài cửa. Loại này linh căn không có cơ hội có hy vọng gì nhiều a . . .

Ngay cả cơ hội thực lực tiến vào Trúc Cơ Kỳ cũng không thể.

"Người có Khí Linh Căn là người mà trời đất cũng muốn vứt bỏ, tốc độ tu luyện cực kỳ chậm, trừ khi dùng linh thảo đan dược tích lũy dài theo thời gian, nếu không cơ bản không thể nào có thành tựu. Ngay cả là hai đời tích lũy thì tốc độ tu luyện vẫn là chậm tới cực điểm. . . Tiểu tử này lại là thuộc tính Khí Linh Căn."

Tần Không vỗ cái đầu.

Hắn có một loại cảm giác muốn hộc máu.

Hắn biết chủ nhân trước của thân thể này là phế vật nhưng không có nghĩ tới là phế vật tới cực điểm a.

Nếu như không phải là thân thể này là thiên tài tập võ hắn có chút thầm than xui xẻo.

"Thôi, trời cao đúng là công bằng, nếu ta đạt tới luyện khí tầng thứ ba. Nhìn thần sắc Yên Nhiên Tiên Tử là biết rõ linh căn của ta nhưng hơn phân nửa là cho rằng có linh thảo tồn tại nên khi ta đạt tới Luyện Khí Kỳ tầng thứ ba cũng không tính quá khó khăn. . ."

Tần Không tự an ủi bản thân một chút.

Mở cửa phòng đi ra ngoài cửa hắn hái mười mấy gốc linh thảo một lần rồi nhìn lại hai tay của mình, rồi lại nhìn Dược Viên. Hắn lại dùng sức hái mười mấy gốc nữa, Dược Viên trống trải một phần ba thì hắn mới gật đầu xem như là hài lòng.

"Những linh thảo này, nên dùng!"

Tần Không ôm một đống linh thảo chạy nhanh như chớp vào phòng của mình.

Nếu có người thấy chắc chắn sẽ hộc máu nhất là đệ tử ngoại môn. Đối với đệ tử ngoại môn không ai dám làm như vậy vì một gốc cây linh thảo đều là bảo bối. Đem những cây linh thảo cất giấu không dám làm cho người nào biết, sợ người khác có tâm tư xấu.

Ngay cả là đệ tử nội môn cũng không dám phung phí của trời như thế. Phút chốc dọn hết một phần ba linh thảo tại Dược Viên.

Nhưng Tần Không không biết điều đó, mà ý tứ của hắn cũng rõ ràng hết sức chính là chuẩn bị đem toàn bộ những linh thảo cho gϊếŧ chết, dựa theo ý nghĩ của hắn dạ, cái này linh thảo vị không sai, có thể. . .

Trở lại trong nhà, Tần Không đem linh thảo thả vào trên giường, trong lòng vận chuyển nổi lên luyện khí công pháp, sau đó cầm lấy một xấp dầy hiểu rõ linh thảo, hết thảy đặt ở trong miệng, cũng bất chấp tất cả, bất kể rốt cuộc bao nhiêu, đem những thứ này xanh biếc tươi mới linh thảo, hết thảy nhai nát, sau đó, ăn hết. . .

Một cảm giác mát mẻ sinh ra, Tần Không cảm giác thân thể mình xuất hiện rất nhiều chỗ khác lạ.

Lần này, hắn biết đây đều là linh khí từ linh thảo chui trực tiếp vào trong thân thể của hắn. Nghĩ tới đây hắn vận chuyển công pháp không ngừng để luyện khí đem linh khí luyện hóa thành thực lực của hắn.

Trong cơ thể linh khí đang luyện hóa, nhất thời xuất hiện cảm giác kỳ diệu.

Tần Không dựa theo miêu tả công pháp luyện khí từ từ luyện hóa. Dần dần, hắn tiến vào trạng thái ngưng đọng.

Thời gian tu luyện nói nhanh cũng không nhanh, nói chậm cũng không chậm, thoáng một cái đã là một ngày một đêm.

Một ngày một đêm sau, Tần Không từ từ mở mắt.

"Dựa theo trạng thái bây giờ trạng phân tích, ta giống như đã đạt đến Luyện Khí Kỳ tầng thứ ba. . ."

Tần Không ngẩn người, tự lẩm bẩm:

"Nhanh như vậy?"

Lời nói của hắn tuy đối với hắn là mang lại cảm giác buồn bực nhưng nếu như không ai biết chắc chắn sẽ tức hộc máu.

Linh thảo nhiều như vậy thì ngay cả là một con heo có công pháp luyện khí cũng có thể đạt tới Luyện Khí Kỳ tầng thứ ba a.

Tác dụng của linh thảo chính là trực tiếp đem linh khí tiến vào trong cơ thể. Với một cái hiệu suất như thế chỉ cần công pháp luyện khí không sai thì sẽ tiến vào tầng thứ ba rất dễ dàng.

Bộ dáng Tần Không thẫn thờ.

"Nhưng mà giống như cũng không có nơi nào trở nên mạnh mẻ a. Không bằng công pháp võ đạo của cái thế giới kia."

Tần Không mặc dù cảm giác trong cơ thể có biến hóa nhưng không rõ ràng. Nếu là hắn trong thế giới kia, võ đạo mỗi một bước tiến bộ đều là tiến bộ lớn.

"Bây giờ ta đã hoàn thành nhưng cũng không gấp gáp đi tìm Phong Yên Nhiên. Chẳng bằng trước tu luyện một cái công pháp võ đạo, sau này cũng tăng thêm một phần đảm bảo, hơn nữa. . ."

Tần Không liếʍ liếʍ môi rồi nói:

"Ta cũng muốn nhìn một chút, đến tột cùng cái thế giới này tu tiên lợi hại hay là cái thế giới kia võ đạo lợi hại!"

Tần Không hết sức mong đợi, hắn mong đợi võ đạo của mình có thể ở trên thế giới này tràn đầy ánh sáng, cũng có thể cùng thế giới tu tiên không phân cao thấp.

Thời gian ngắn, hắn đối với tu tiên cũng bắt đầu hiểu rõ. Mặc dù hiểu rõ không nhiều lắm nhưng vừa đủ.

Bởi vì như thế nên hắn muốn đem võ đạo cùng tu tiên đến phân cao thấp. Giờ phút này hắn tĩnh tâm hai mắt nhắm lại lục lọi trong trí nhớ của hắn.

"Muốn luyện tập võ đạo nhất định phải dành thời gian lớn để tôi luyện bản thân. Tại động phủ này không được. . ."

Tần Không nhíu mày.

Hắn lo lắng Phong Yên Nhiên phát hiện vì vậy phải đi xa mới có thể tu luyện một số võ đạo của mình.

Hắn đi ra khỏi phòng của mình, ngoảnh đầu lại nhìn Phong Yên Nhiên trong căn phong nơi xa.

Hắn hạ quyết tâm, ngay khi bước được hai bước thì hắn lại xoay người chạy về phía dược viên hái tới mười mấy gốc linh thảo rồi nhìn lại tay cầm một nắm dược thảo mới hài lòng gật đầu rồi tiếp tục cất bước đi ra khỏi động phủ.

"Những thứ này chỉ là đồ dự bị!"

Tần Không đi ra khỏi động phủ, đi tới hành lang động phủ rồi rời khỏi động phủ Phong Yên Nhiên.

Lúc đi ra, từng ngọn núi cao hùng vĩ trải đầy khắp nơi linh thảo cùng linh mộc.

Những linh thảo này cùng so sánh với linh thảo trong động phủ Phong Yên Nhiên chênh lệch một trời một vực. Trước kia hắn chưa rõ, nhưng sau khi có kiến thức hắn cũng hiểu rõ một chút.

Những linh thảo này là tự nhiên sinh trưởng hoặc nói là linh thảo hoang dại hấp thu linh khí trời đất trong một thời gian dài rồi biến thành linh thảo.

Nhưng linh thảo trong động phủ của Phong Yên Nhiên cũng trải qua nhân công bồi dưỡng hấp thu lượng lớn linh khí nên ở giữa chênh lệch rất rõ ràng.

Tần Không hít một hơi thật sâu rồi đánh giá bốn phía sau đó nhanh chóng rời đi nơi này.