Chương 18: Cảm giác nghi thức

EDIT: Dandan

»»»»»»»»

Người xem trực tiếp hóa thành gà gáy.

“ Thật ngọt!!! Lữ Dạ Thư Hoài, nhập cổ không lỗ!!! ”

“ Đã tiệt gif động đồ, weibo tự tải. ”

“ Thừa tổng giống như bị chứng nghiện tin tức tố, chỉ cần tới gần Đoạn lão sư liền không nhịn được. ”

“ Tuy rằng không đúng, nhưng tôi cũng hút mèo nhà tôi như vậy, lúc ấy liền cảm thấy thật thích, thích đến chết. ”

Trên môi băng băng lương lương, thực ướŧ áŧ, Đoạn Tinh Dã theo bản năng nhấp nhấp, nhanh chóng thoáng nhìn điện thoại phát sóng trực tiếp.

Mặc dù cách xa, nhưng vẫn có thể nhìn đến làn đạn đang spam với tốc độ kinh người.

Chính Đoạn Tinh Dã cũng không rõ là thẹn thùng vẫn là mất mặt, túm chặt Thừa Độ Chu, qua cửa nhỏ hẹp hòi chen vào buồng trong, “ Anh vào đây! ”

Cửa kéo “ Phanh ” khép lại.

Làn đạn: Đừng đi a! Có cái gì không thể nói trước mặt mọi người trong nhà!

Đoạn Tinh Dã đóng cửa lại, kéo rương hành lý của Thừa Độ Chu, mở ra.

Đối với nụ hôn thình lình xảy ra, Đoạn Tinh Dã rất không thói quen, Thừa Độ Chu chưa từng hôn y ở trước mặt người ngoài.

Nhưng y cũng không rối rắm, hai người cầm chứng buôn bán, vô luận ở trước màn ảnh làm ra hành động thân mật gì đều không cần đại kinh tiểu quái.

Y mở ra rương hành lý, tự mình lấy quần áo cho Thừa Độ Chu: “ Anh không biết có rất nhiều người đang xem anh sao? ”

Thừa Độ Chu đè lại khăn lông chậm rãi chà lau tóc, nhấc mắt nhìn khuôn mặt khó nén bực bội của Đoạn Tinh Dã, đáy lòng xúc động, chỉ cảm thấy vị chua bay đầy nhà xe.

“ Biết. ” Giọng hắn mang cảm giác sung sướиɠ mềm mại, hỏi, “ Em rất để ý? ”

“ Em đương nhiên để ý! ” Đoạn Tinh Dã mạnh mẽ rút ra một kiện áo sơmi màu cobalt từ đáy hòm, đưa qua, “ Tất cả người trong phòng phát sóng trực tiếp đều đang cười…… Cười…… Sách, sau lưng anh đều như vậy còn không biết xấu hổ mà không mặc quần áo sao? Đám người đó đều không đứng đắn, em không cần mặt mũi? ”

“ …… ”

Một mảnh nhiệt tình của Thừa Độ Chu chợt bị nước lạnh tưới diệt, thu liễm tất cả ý cười, đôi mắt đen nhánh lại lần nữa biến thành dáng vẻ không hiện cảm xúc.

Hắn nhìn Đoạn Tinh Dã, lại liếc mắt nhìn áo sơmi, không có duỗi tay tiếp, ngược lại đi đến mép giường ngồi xuống, gục xuống đầu xoa tóc, khăn lông che lại nửa khuôn mặt.

Sau một lúc lâu, lúng ta lúng túng nói:

“ Em căn bản không thèm để ý…… ”

“ ? ” Đoạn Tinh Dã không hiểu Thừa Độ Chu vì sao đột nhiên suy sút, đi qua đi, đem áo sơmi ném bên cạnh, cao quý lãnh diễm, “ Mặc xong rồi trở ra. ”

Đoạn Tinh Dã đang muốn ra cửa, nhưng lại nghĩ, đi ra ngoài còn phải một mình đối mặt với đám người đang làm ầm ĩ trong phòng phát sóng trực tiếp.

Y dứt khoát cũng ngồi xuống ở mép giường, chờ Thừa Độ Chu.

Trong không gian phòng ngủ nhỏ hẹp của nhà xe, trong lúc nhất thời chỉ còn lại có tiếng chà lau tóc tất tốt.

Đoạn Tinh Dã nâng ngón tay lên xem, hơi buồn rầu mà nói thầm: “ Thừa Độ Chu, móng tay em đâu có dài lắm đâu …… ”

Thừa Độ Chu nhìn tay Đoạn Tinh Dã.

Đoạn Tinh Dã chủ động duỗi tay đến trước mặt hắn.

Ngón tay Đoạn Tinh Dã phi thường đẹp, thon dài, làn da băng thanh ngọc khiết, móng tay nhợt nhạt mà dài qua đầu ngón tay, đều đã được tu bổ tinh xảo, độ cung mượt mà, giống một đám vỏ sò hồng nhạt hình trăng non.

Đối với nam nhân, móng tay như vậy cũng không dài. Nhưng là không chịu nổi Đoạn Tinh Dã xuống tay tàn nhẫn, mỗi lần lúc sướиɠ quá mức móng tay đều sẽ gắt gao cắm vào da, căn bản không màng cảm thụ của Thừa Độ Chu.

Thừa Độ Chu kéo khăn lông xuống, đạm thanh nói: “ Anh nhìn xem. ”

Đoạn Tinh Dã rất phối hợp mà lại duỗi tay đưa qua thêm một ít.

Thừa Độ Chu cúi đầu, há mồm, hàm răng ngậm lấy đầu ngón trỏ, dùng lực.

Trong phòng nhỏ, đột nhiên bùng nổ tiếng kêu kinh người của tiểu vương tử phổi sắt.

“ A ——!!! Thừa Độ Chu anh đừng cắn!!! ”

Làn đạn đình trệ 0.1 giây, lại lần nữa cao tốc quay cuồng.

“ FBI! Open the door! ”

“ Kinh! Cắn nơi nào? ”

“ Làn đạn đừng nghĩ oai, khẳng định không phải nơi đó. ”

Thừa Độ Chu cắn ngón trỏ Đoạn Tinh Dã, không nhả ra, nâng ánh mắt lạnh lẽo lên nhìn chằm chằm hắn.

Anh đều bị xem hết em cư nhiên không thèm để ý. Cắn chết em đi.

*****

7 giờ, tiệc tối bên bờ biển đúng giờ bắt đầu.

Cảnh tượng đêm nay từ toàn thể khách quý tham dự quay chụp, bởi vậy thời gian vừa đến, sở hữu phòng phát sóng trực tiếp thống nhất chuyển thành kênh chính của tổ chế tác.

Liền thấy trên bờ cát cách không xa nhà xe, bày một trương bàn dài, phía trên trải vải ăn trắng tinh, vải dệt buông xuống theo gió biển lay động, trên bàn đều là từng mâm từng mâm mỹ thực hải sản tinh xảo, trang trí xen kẽ ánh nến mộng ảo cùng với hoa hồng trắng.

Là một bữa tiệc tối tràn ngập phong tình lãng mạn của hải đảo.

Khán giả sôi nổi spam: Khóe miệng để lại nước mắt hâm mộ.

Kế tiếp mãi cho đến tiệc tối kết thúc, nội dung hình ảnh của bốn phòng phát sóng trực tiếp đều bảo trì nhất trí, ratings không hề có giá trị đối lập, cho nên tổ tiết mục mở ra đường link tặng hoa, thích biểu hiện của tổ khách quý nào, người xem có thể tặng hoa, cuối cùng tổ khách quý đạt được số hoa cao nhất, sau tiệc tối sẽ có được một phần lễ vật tinh mỹ từ tổ chương trình.

Trước khi mở màn, các khách quý có ý thức lau đi tro bụi một buổi trưa, thay đổi quần áo rực rỡ hơn khi làm nhiệm vụ bên ngoài.

Tổ chế tác rất biết tạo không khí, thông qua bộ đàm âm thầm dẫn đường từng tổ khách quý lên sân khấu.

Đầu tiên là Hoàng Lương cùng Đào Tử Dật.

Hai người cong eo từ minibus xuống dưới, lẫn nhau nâng đỡ mà đứng vững vàng trên mặt cát. Bọn họ đều mặc tây trang trắng, biểu tình đã không còn quẫn bách khi vừa đến doanh địa.

Đối mặt với máy quay, Đào Tử Dật khoác tay Hoàng Lương, tươi cười vẫy tay với người xem.

Các fan lập tức hưng phấn, một đám cầu vồng thí thổi phồng.

“ Hoàng Đào cp mới là ngọt nhất! ”

“ Mặc tây trang trắng tham gia tiệc tối, quá có cảm giác nghi thức, Hoàng Đào đối lẫn nhau vẫn luôn đều dụng tâm như vậy. ”

“ Toàn bộ hoa hoa đều tặng cho hai người! ”

“ Cảm giác Hoàng Đào vừa ra tràng liền chiến thắng. ”

Một đám nhân viên công tác hoặc ngồi hoặc đứng sau màn ảnh, vỗ tay cho khách quý lên sân khấu, tô đậm không khí hiện trường.

Kế tiếp là nhà xe số ba.

Tiểu hoa Ngô Ân Kỳ cùng trượng phu Võ Hạo lóe sáng lên sân khấu, liền thấy thê tử ăn mặc váy vàng xoã tung, tuổi trẻ nghịch ngợm, trượng phu ở sau lưng đắp kiện áo lông, nhẹ nhàng hưu nhàn, bọn họ đồng dạng đạt được nhiệt liệt vỗ tay.

Phía trước nhà xe số 2, thị hậu Giang Lị một thân váy dài màu trắng đen, đơn giản ưu nhã lại không mất phong độ. Trượng phu của cô Tiêu Gia Huy là doanh nhân nổi danh, tươi cười lộ ra hòa khí sinh tài. Tổ hợp lão phu lão thê có được đông đảo fan cp, thanh âm đánh call vì bọn họ trong lúc nhất thời chiếm trọn làn đạn.

Một tổ cuối cùng màn ảnh chuyển đến nhà xe số 1 siêu xa hoa.

Trên đất trống an tĩnh mấy giây.

Cửa xe mở ra.

Đoạn Tinh Dã xuống xe trước, Thừa Độ Chu đi theo phía sau.

Khoảng khắc bọn họ lên sân khấu, làn đạn trực tiếp điên cuồng.

Khuôn mặt cùng vẻ ngoài thanh thấu của Đoạn Tinh Dã đem phong cách chương trình kéo cao một cấp bậc, bên trong y xuyên kiện áo sơmi màu vàng lá khô, có thể là sợ lạnh, bên ngoài khoác thêm kiện áo khoác thông khí, cổ tay áo chỉ lộ ra đầu ngón tay, cả người phát ra cảm giác quý công tử tinh xảo, lại toát ra tùy ý gãi đúng chỗ ngứa.

Áo sơmi màu xanh cobalt của Thừa Độ Chu rất nâng màu da, lại cùng biển rộng thâm trầm ở phía sau lẫn nhau làm nổi bật, vạt áo sơmi thúc ở lưng quần, càng thêm có vẻ người cao chân dài. Logo chính giữa dây lưng nạm vòng chỉ bạc, cùng với cài áo màu bạch kim có tạo hình đơn giản trên áo sơmi, lại lóe sáng lại điệu thấp.

Lão phấn đều nhìn ra được, nhan sắc tao bao cùng phối sức như vậy không phải là phong cách trước giờ của Thừa Độ Chu, nhưng không thể không nói, Thừa Độ Chu áp được phân ngả ngớn này, làm người cảm thấy trước mắt sáng ngời thanh tân thoải mái.

Phong cách ăn mặc của phu phu hai người đều là cực tốt, không có cố tình đón ý nói hùa cách ăn mặc của đối phương, nhưng màu sắc áo sơmi đều là đồng dạng lóe sáng, khí chất là đồng dạng quý khí bức người, khi đứng cùng một chỗ lại hình thành thân cao kém, một lần cùng khung khiến cho nhóm fan cp ngày càng lớn mạnh ship lên.

“ Lữ Dạ Thư Hoài thật xứng! ”

“ Nếu hai người bọn họ cùng nhau dạo hộp đêm, nhất định có thể tạc tràng. ”

“ Ha ha ha ha ha, đối lập như vậy, Đào Tử Dật cùng Hoàng Lương giống như hai người phục vụ của khách sạn. ”

“ Hành lý của Thừa tổng là Đoạn lão sư hỗ trợ chuẩn bị, nói cách khác một thân quần áo này là Đoạn lão sư chọn. ”

“ Tôi liền nói sao Thừa tổng hôm nay có điểm quái, quái đẹp. ”

“ Cho nên bọn họ hiện tại mặc quần áo đều là dáng vẻ đối phương thích, quá ngọt lạp! ”

Hoa trong phòng phát sóng trực tiếp [ Lữ Dạ Thư Hoài ] một đợt tăng nhanh.

Trên bờ cát, tổ tiết mục vỗ tay nhiệt liệt kéo dài, thậm chí còn có người hướng phu phu hai người huýt sáo.

Vừa thấy chính là trong nhân viên công tác có ẩn giấu fan CP.

Sau khi kết thúc màn biểu diễn lên sân khấu, đại gia đi đến bàn dài trắng tinh, một tổ phu thê, một tổ phu phu ngồi xen kẽ nhau.

......

Tiệc tối vừa mới bắt đầu, đại gia trước dùng món khai vị.

Ngay lúc này tổ chương trình đẩy lên một đài TV LCD, chiếu lại những đoạn video mà các tổ khách quý quay vào buổi chiều, cung cấp đề tài nói chuyện cho đại gia khi dùng cơm.

Những đoạn video này đều đã được cắt nối biên tập qua, làm mọi người xem đều cười vui vẻ.

Rất nhanh, video liền chiếu đến khảo nghiệm độ ăn ý ở điểm nhiệm vụ đầu tiên của Thừa Độ Chu cùng Đoạn Tinh Dã.

Đoạn Tinh Dã buông đũa, thu liễm biểu tình.

Xem video của tổ khác sẽ cảm thấy buồn cười, nhưng xem video của chính mình vẫn luôn là có chút xấu hổ.

Trên TV, xuất hiện câu hỏi: 【 Ngày kỷ niệm kết hôn là ngày nào? 】

Giang Lị cúi người về trước vô cùng hứng thú nói: “ Quá đơn giản, không có người sẽ đáp sai a? ”

Bảng trắng quay ra, lại là hai ngày kém khá xa nhau.

“ Ai nha! Mấy cậu đây là sao? ” Giang Lị vỗ bàn, tiếc hận nói, “ Ngày quan trọng như vậy đều có thể nhớ sai! ”

Ngay sau đó.

—— “ Không có sai, chúng tôi nói chính là cùng một ngày. Ngày 3 tháng 2 năm 2021, đối ứng ngày 15 tháng 3 dương lịch. ”

—— “ Thật sao? ”

—— “ …… Ngày 3 tháng 2 kết hôn, là anh hỏi sinh thần bát tự từ chỗ ông ngoại em để tính ra tới. ”

“ Nga ~~~ ”

Thấy sự tình xoay ngược lại, hai nữ nhân đều phát ra thanh âm ái muội.

“ Được nha, Thừa tổng, rất tinh tế. ” Giang Lị khen xong bên kia, lại tát một cái vào tay trượng phu mình, “ Anh xem anh đi, năm đó khi chúng ta chọn ngày kết hôn, vẫn là mẹ em đuổi theo anh hỏi bát tự, anh còn ghét bỏ là mê tín, đó là mê tín sao? Đó là chúc phúc mỹ mãn cho hôn nhân chúng ta, người trẻ tuổi người ta đều biết tính bát tự trước khi kết hôn. ”

Tiêu Gia Huy xin tha mà nói liền mấy từ “ Phải ”.

Ngô Ân Kỳ ôm mặt, khi nhìn Thừa Độ Chu cùng Đoạn Tinh Dã, trong ánh mắt phảng phất muốn tràn ra bong bóng màu hồng: “ Các anh còn chọn ngày thích hợp để kết hôn, về sau nhất định sẽ trường trường cửu cửu. ”

Làn đạn nhìn ra manh mối:

“ Ngô Ân Kỳ cũng ship cp sao? ”

“ Hahahaha, không ai có thể chống cự mị lực của Lữ Dạ Thư Hoài! ”

Thừa Độ Chu xuất phát từ lễ phép, nói tiếng cảm ơn.

Đoạn Tinh Dã lại biết rõ còn không đến ba tháng nữa bọn họ liền ly hôn, nên không nói chuyện.

Đúng lúc này.

“ Mọi người ăn mừng ngày kỷ niệm kết hôn như thế nào? ”

Đào Tử Dật đột nhiên khởi xướng đề tài.

Giang Lị cười cười, nói: “ Tôi cùng lão Tiêu đã kết hôn nhiều năm, về sau càng ngày càng lười, đều không có cảm giác nghi thức như khi còn trẻ, nhưng mỗi năm một bó hoa vẫn là có. ”

Ngô Ân Kỳ nói: “ Tôi mới vừa kết hôn không lâu, còn chưa tới ngày kỷ niệm đâu. ”

Đào Tử Dật đưa mắt nhìn về phía Đoạn Tinh Dã cùng Thừa Độ Chu.

Hai người lại không tiếp chuyện, đều cúi đầu dùng cơm.

Đào Tử Dật ý vị không rõ mà cười.

Liền người xem đều nhìn ra vấn đề.

“ Thừa Độ Chu cùng Đoạn Tinh Dã không ăn mừng ngày kỷ niệm kết hôn sao? ”

“ Tuy rằng rất nhiều cặp bạn lữ cũng không ăn mừng ngày kỷ niệm kết hôn, nhưng là Lữ Dạ Thư Hoài thích tú ân ái như vậy, không nên đi? ”

“ Cười chết, fan CP nhà ai đó mỗi ngày đều thổi là thật sự, kết quả chính chủ liền ngày kỷ niệm đều không ăn mừng, mặt có đau hay không a? ”

Lúc này, Đào Tử Dật từ từ nói: “ Mỗi năm tới ngày kỷ niệm lão công của tôi đều thực dụng tâm, lễ vật một lần so một lần càng quý trọng, tôi nói không cần, hắn đều không nghe. ”

Giang Lị vuốt tóc, rũ mắt che giấu đi tia không thú vị trong mắt, nghe ra ý khoe khoang trong lời nói của Đào Tử Dật.

“ Mọi người đừng nhìn hắn mặt ngoài thành thật, kỳ thật trong xương cốt vẫn là có sự lãng mạn của nghệ thuật gia, ngày kỷ niệm năm trước, liền phát sinh một việc thực điên cuồng. ” Đào Tử Dật say sưa nói, “ Hắn nhìn trúng một chiếc đồng hồ hạn lượng toàn cầu, toàn thế giới chỉ có một chiếc duy nhất, hơn nữa chỉ đưa ra đấu giá giữa các hội viên trong câu lạc bộ, chỉ vì gia nhập câu lạc bộ, mà hắn bỏ ra mấy chục vạn, những việc này đều là về sau tôi mới biết được, lại còn giấu tôi giao 600 vạn tiền đặt cọc, sau khi tôi biết thật là phải bị hắn làm tức chết rồi. Nhưng cuối cùng chiếc đồng hồ kia bị một người nước ngoài mua đi rồi, lão công tôi bởi vì việc này mà buồn rất lâu, cảm thấy chưa cho tôi lễ vật tốt nhất. ”

Giang Lị vì hiệu quả chương trình, đúng lúc mở lời nói: “ Là chiếc đồng hồ nào? Quý như vậy? ”

“ Để tôi cho mọi người xem. ” Đào Tử Dật móc ra di động, thao tác hai lần, đem hình ảnh chuyển đến màn hình TV LCD, “ Chính là chiếc này, màu nâu ngọc bích. ”

Ngô Ân Kỳ phát ra kinh ngạc cảm thán: “ Oa ~ thật xinh đẹp. ”

Đoạn Tinh Dã nhìn về phía TV, biểu tình cứng đờ.

Đào Tử Dật càng nói càng hăng hái: “ Tổng giá trị gần một ngàn hai trăm vạn, mọi người nói Hoàng Lương có điên không chứ? Cơ hồ phải lấy ra toàn bộ giá trị con người mua chiếc đồng hồ cho tôi? ”

Đoạn Tinh Dã yên lặng nhìn Thừa Độ Chu bên cạnh.

Thừa Độ Chu đang lột tôm tích, không để ý đến y.

“ …… ”

Hoàng Lương uống lên ngụm bia, nắm tay Đào Tử Dật: “ Tử Dật, đừng nói nữa, anh liền phải cho em thứ tốt nhất, độc nhất vô nhị trên toàn thế giới, năm trước chỉ là anh ra tay chậm, không mua được, hối hận đã lâu, nhưng em yên tâm, sinh thời, anh nhất định phải đem chiếc đồng hồ kia mua trở về cho em! ”

“ Anh thật là…… ” Đào Tử Dật hợp với tình hình mà đỏ hốc mắt, thở dài một hơi, nói tiếp, “ Sau lại, vào ngày kỷ niệm hắn tặng tôi một chiếc đồng hồ khác, cũng rất quý, nhưng tôi cảm thấy tâm ý giấu bên trong càng quý trọng hơn giá trị của bản thân đồ vật. ”

Nhóm fan cp Hoàng Đào đều kích động.

“ Hoàng Lương đối Đào Tử Dật thật sự quá tốt rồi. ”

“ Thật lãng mạn a, khăng khăng muốn mua đồ vật độc nhất vô nhị trên toàn thế giới, bởi vì như vậy mới có thể xứng đôi với người độc nhất vô nhị. ”

“ Là tôi hoa mắt sao? Đây không phải là đồng hồ của Đoạn lão sư sao? ”

“ ??? Fans nhà ai kia đừng có chọc cười. ”

“ Đồng hồ ở trong tay người nước ngoài, nghe không hiểu? ”

Đào Tử Dật cọ đuôi mắt, kết thúc lừa tình, ánh mắt thẳng tắp mà nhìn về phía Đoạn Tinh Dã: “ Còn sư đệ? Các cậu ăn mừng ngày kỷ niệm kết hôn như thế nào? ”

Đoạn Tinh Dã đang xuất thần, đột nhiên bị điểm danh, nhìn qua, đối thượng ánh mắt đầy hứng thú của Đào Tử Dật, lập tức ngầm hiểu.

Đào Tử Dật muốn xem y lật xe.

“ Chúng tôi không ăn mừng. ”

Đoạn Tinh Dã lời ít mà ý nhiều.

Xung quanh yên tĩnh trong nháy mắt.

Sau khi Đào Tử Dật kinh ngạc vì y trực tiếp thừa nhận, trong lòng liền vui vẻ, đang muốn nói gì đó.

Đoạn Tinh Dã thẳng eo, nói: “ Đối với chúng tôi mỗi ngày đều là ngày kỷ niệm, ăn mừng hay không ăn mừng đều không khác gì nhau. ”

“ …… ”

Làn đạn: Phốc ——!!!

Đào Tử Dật vội vàng phản bác: “ Không thể nào, phải có cảm giác nghi thức mới kêu ngày kỷ niệm. ”

Đoạn Tinh Dã nói: “ Cảm giác nghi thức của Thừa Độ Chu vẫn luôn rất mạnh. ”

Đào Tử Dật rõ ràng không tin: “ Nga? Phải không? ”

Đoạn Tinh Dã không trả lời, tựa hồ ngại nóng, một tay đem cổ tay áo quá dài của áo khoác đẩy đến khuỷu tay, chìa tay về phía Thừa Độ Chu.

“ Lấy giúp em ly nước dừa. ”

Ánh mắt mọi người đều di chuyển theo một đạo ánh sáng lộng lẫy, dừng lại trên cổ tay trắng sáng của Đoạn Tinh Dã.

Liền thấy chỗ đó treo một chiếc đồng hồ nạm thủy tinh màu nâu ngọc bích, vô cùng hấp dẫn ánh mắt người khác.

Mấu chốt là cùng chiếc đồng hồ trên màn hình TV giống nhau như đúc!

Đôi mắt Đào Tử Dật đều nhìn chằm chằm.

Đoạn Tinh Dã nhận thấy được tầm mắt, nhìn đồng hồ, lại nhìn về phía Đào Tử Dật, chớp mắt thắng lợi: “ Ngượng ngùng, là lão công của tôi xuống tay trước. ”

Thừa Độ Chu không cầm chắc nước dừa, thiếu chút nữa rời tay, nghiêng đầu xem Đoạn Tinh Dã.

“ …… ”

*********

Tác giả muốn nói:

Thừa tổng: Y kêu tôi là lão công.