Chương 17: Ghen tị

EDIT: Dandan

»»»»»»»»

Chị Dư chính là ngồi canh trong phòng phát sóng trực tiếp xem nghệ sĩ nhà mình, lại lại lại cười nứt một tấm mặt nạ, chưa từng nghĩ tới hiệu quả tiết mục của Đoạn Tinh Dã tốt như vậy.

Trước kia cô đánh giá thấp cảm giác giải trí của Đoạn Tinh Dã, là bởi vì khi quay chụp những chương trình giải trí đó, Đoạn Tinh Dã đều không thích biểu hiện, ở trong các khách quý, y là người bị thường xuyên cắt rớt màn ảnh nhiều nhất.

Hiện tại đổi thành phát sóng trực tiếp toàn bộ hành trình, là người đều sẽ có lúc giữ không được biểu tình, huống hồ giữa Đoạn Tinh Dã cùng Thừa Độ Chu có loại phản ứng hoá học kỳ diệu, điều này đại khái bởi vì hai người là trúc mã, lại là phu phu, quá quen thuộc nên không có điều cố kỵ, dẫn tới nhân thiết thanh lãnh của Đoạn Tinh Dã liên tiếp lật xe.

Chị Dư mở ra Weibo, đề tài # Tập hợp khoảng khắc xã chết của Đoạn Tinh Dã # lại lần nữa bị đẩy lên hot search.

Thời điểm đoàn đội của nhà khác đều đang tiêu tiền mua hot search, nhà cô căn bản không cần làm tuyên truyền, chỉ dựa vào lưu lượng của người xem là có thể nghịch tập.

Một chữ, sảng!

Nơi cắm trại bên bờ biển, tổ chế tác an bài một chiếc nhà xe cho mỗi tổ khách quý, chỉ từ vẻ ngoài của chiếc xe là có thể nhìn ra sự chênh lệch về quy cách cùng cấp bậc.

Chiếc xe lớn nhất điệu thấp xa hoa, trần cao thân rộng, giống phòng nhỏ di động.

Chiếc xe nhỏ nhất tràn đầy tro bụi, vuông vức, là minibus.

Thông qua xác nhận của tổ tiết mục, Thừa Độ Chu cùng Đoạn Tinh Dã là tổ đầu tiên đến doanh địa.

Lại đợi gần mười phút, Giang Lị cùng Ngô Ân Kỳ lục tục tới rồi.

Hai tổ phu thê bởi vì thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, vui đến khóc, nhìn đến Thừa Độ Chu cùng Đoạn Tinh Dã, đã thiếu đi xa cách khi mới vừa gặp mặt, nhiệt tình tiến lên bắt chuyện, lại lần nữa cảm ơn bọn họ đã trợ giúp ở nhiệm vụ thứ nhất.

Khi Ngô Ân Kỳ kể khổ ở trước mặt mọi người, Giang Lị lặng lẽ chọc chọc Thừa Độ Chu, liếc mắt Đoạn Tinh Dã, nhịn cười: “ Tiên sinh của cậu thật đáng yêu, giống như mèo. ”

Thừa Độ Chu theo tầm mắt của cô nhìn qua.

Đoạn Tinh Dã ngồi trên ghế gấp bên gốc cây hải đường ở cách đó không xa, bàn tay thả lỏng mà buông xuống, gió đêm từ từ gợi lên những sợi tóc trắng của y, một nửa khuôn mặt minh diễm ẩn trong bóng đêm, chỉ lộ ra chiếc cằm xinh đẹp dưới ngọn lửa cam hồng, ngọn lửa kia đồng dạng nhảy vào đôi mắt trong sáng, đang nhìn Ngô Ân Kỳ không ngừng nói chuyện.

Y không tham dự với mọi người, không biết là không muốn vẫn là khinh thường, bóng đêm dần dần tăng lên che dấu biểu tình kiêu căng cùng mũi nhọn của y, tăng thêm vài phần ngoan ngoãn trì độn cho y, giống như một chú mèo ngồi trong góc, thăm đầu quan sát con người.

Giờ phút này một trận gió biển lướt qua, thổi mở cửa trái tim của Thừa Độ Chu, đem nhu tình dẫn vào cắm rễ.

Đoạn Tinh Dã ngồi nghỉ ngơi một mình ở một bên, đột nhiên, trước mắt treo một bó lông chim.

Lông chim màu trắng, bị dây thừng cột lại, là treo trên chuông gió ở cửa nhà xe, kỳ thật không có thanh âm, chỉ làm vật trang trí, một đầu khác cầm trong tay Thừa Độ Chu.

Đoạn Tinh Dã lười nhác mà nâng lên mí mắt, nhìn một cái, lại như có như không mà nhìn về phía đám người.

Thừa Độ Chu lại như không biết mệt, xách theo chuông gió ở trước mặt Đoạn Tinh Dã lắc qua lắc lại.

Đoạn Tinh Dã hơi nhíu mày, nâng lên ánh mắt mất đi kiên nhẫn: “ Không nhàm chán. ”

Thừa Độ Chu ngượng ngùng, nga một tiếng, chính mình đùa nghịch lông chim, qua một lát, tùy tay treo trên cành cây hải đường.

Mọi người đều nói đến không sai biệt lắm.

Giang Lị hỏi tổ chế tác: “ Phòng đều định ra rồi, chúng tôi có thể đi vào không? ”

Tổng đạo diễn mặt lộ vẻ khó xử, nói: “ Còn có một tổ khách quý ở trên đường, bất quá sắp tới rồi, sau khi đủ người, thì cùng nhau tham quan phòng. ”

Đều nhìn ra được hai người kéo chân sau kia là ai, đại gia không thể nói cái gì nữa.

Thừa Độ Chu đi trở về, kết quả khi ngẩng đầu, liền thấy dưới tàng cây hải đường phía trước, thân thể Đoạn Tinh Dã ngửa ra sau dán lưng ghế, duỗi dài một cánh tay lên trên, muốn nắm lông chim màu trắng treo trên nhánh cây. Lông chim ở trong gió lay động, đong đưa, y nắm không được, lại duỗi thẳng đầu ngón tay tiếp tục nếm thử, qua nhiều lần, một người chơi đến vui vẻ vô cùng.

Thừa Độ Chu không nhịn được “ Phốc ” một tiếng, khóe môi giơ lên vòng cung to lớn.

Đầu tiên là camera chụp đến nụ cười Thừa Độ Chu vô pháp ức chế, lại chuyển đến nơi tầm mắt hắn nhìn đến.

Làn đạn nguyên bản đã có chút dừng lại lại lần nữa kích động đến lăn lộn.

“ Cảm giác Đoạn lão sư đang chơi gậy trêu mèo a! ”

“ Manh chết người! ”

“ Vì cái gì khi một người nhìn một người khác, chỉ là cười một cái đều ngọt như vậy? ”

“ Thừa tổng nhất định rất muốn đem mèo nhỏ giấu đi. ”

*****

Chờ đến trời tối hoàn toàn, Hoàng Lương cùng Đào Tử Dật rốt cuộc tới nơi cắm trại.

Người xem phát sóng trực tiếp ở các tổ khác sôi nổi vỗ tay.

“ Hoan nghênh não cường đại nhất ~ ”

“ Kể chuyện cười nè, bọn họ một lòng ra biển lang bạt, tổ tiết mục kéo đều kéo không trở lại, cuối cùng bị vây ở trên hoang đảo. ”

“ Cười chết tôi, vẫn là tổ tiết mục phái thuyền đi đón, mặt mũi thật lớn, cp Hoàng Đào mới là khách quý tổ tiết mục phủng đi? ”

“ Chính chủ nhà tôi không biết chuẩn bị hành lý, nhưng là tổ đầu tiên đến nơi cắm trại, chính chủ nhà mấy người ngưu bức như vậy, làm sao còn để tổ tiết mục đi vớt? ”

Có thể nói Hoàng Lương cùng Đào Tử Dật đã trải qua một buổi trưa khúc chiết, mặt xám mày tro mà xuống xe, đối mặt những người khác chờ ở bên bờ cát, cười đến vô cùng gượng ép.

Những người khác đều thúc giục đi tham quan nhà xe, muốn mau chóng vào ở.

Bắt đầu từ minibus số bốn, kéo cửa ra, tình trạng bên trong nhìn là hiểu ngay, chỉ có một túi ngủ.

Tương đương với chỉ có thể ngủ ở bên trong, tắm rửa hay WC đều phải đến nơi công cộng ven biển giải quyết.

Đào Tử Dật nhìn đến đây liền một tia cười cuối cùng đều không giữ được.

Đến nỗi nhà xe số hai và số ba, đầy đủ mọi công năng, chỉ khác nhau về khoảng không gian, đều có chút chen chúc.

Tới khi mở ra nhà xe số 1, các tổ khác đều phát ra tiếng tán thưởng “ Oa ~ ", không gian bên trong so với các nhà xe khác không chỉ lớn hơn những gấp đôi, giống người cao như Thừa Độ Chu đi vào đều không cần khom lưng, đặc biệt là phòng tắm, phi thường rộng mở, cảm giác hạnh phúc lập tức tăng lên, phong cách trang hoàng tinh tế mà đơn giản, cứ như căn phòng nhỏ xa hoa.

Dưới ánh mắt cực kỳ hâm mộ của mọi người, Thừa Độ Chu cùng Đoạn Tinh Dã lên xe.

Tổ tiết mục tỏ vẻ sẽ làm tiệc tối trên bờ biển, cho đại gia một giờ để nghỉ ngơi, sau đó lại tập hợp.

Bởi vì tiểu đạo diễn của từng tổ đều không vào trong nhà xe, cho nên các khách quý mở ra di động phát sóng trực tiếp, để sau khi lên xe còn có thể tiếp tục giao lưu cùng người xem.

Chỉ có tổ Đào Tử Dật là ngoại lệ. Bên trong xe của họ không chia ra từng phòng, thay quần áo đều không có phương tiện, vì thế giá di động đặt ở bên ngoài xe.

Đào Tử Dật lên minibus liền nằm thẳng, nhìn chằm chằm nóc xe loang lổ bằng da nhân tạo, hồi lâu, căm giận đấm túi ngủ dưới thân. “ Tôi đã nói dọc theo đường đi tại sao cũng chưa thấy đám Đoạn Tinh Dã đuổi theo! ”

Sau khi Đoạn Tinh Dã cùng Thừa Độ Chu lên bờ trinh thám dự đoán đến đạo lý rõ ràng, kết quả gã tin, nhưng đôi phu phu kia căn bản không nghĩ tới muốn thực hành.

Lúc tổ bọn họ ở trên hoang đảo chờ thuyền đánh cá trải qua, chật vật bất kham, nhiệt độ trong phòng phát sóng trực tiếp thẳng tắp trượt xuống, trái lại tổ của Đoạn Tinh Dã, ratings trước sau đứng đầu, chỉ trong một buổi chiều liền bạo hai hot search.

# Ngày kỷ niệm kết hôn #

# Trúc mã song mối tình đầu #

Càng ngày càng nhiều người nhập hố.

Trước khi phát sóng, Đào Tử Dật cùng Hoàng Lương mới là cp được xem trọng nhất, hiện tại gã lại bị đối thủ một mất một còn ép tới không thể phiên thân.

“ Bọn họ thắng liền thắng ở biết diễn kịch. ” Đào Tử Dật hồi tưởng lại video hot search gã xem trên đường đến đây, không cam lòng nói, “ Liền viết ra ngày kỷ niệm kết hôn đều không giống nhau, thuyết minh bọn họ trước giờ cũng chưa từng cùng nhau trải qua ngày kỷ niệm, tuyệt đối là phu phu giả! Ở trước máy quay diễn đến ân ái, vạch trần ra tất cả đều là lỗ hổng! ”

Hoàng Lương rất tin tưởng phán đoán của phu phu đối diện, cuối cùng lại bị chơi, một bụng tức giận: “ Âm lịch dương lịch cái gì, tôi xem là bản thân Thừa Độ Chu đều nhớ không rõ, cuối cùng vận khí tốt, mèo mù gặp chuột chết. ”

Hai người cùng chung kẻ địch, tính toán, quyết định trong tiệc tối hôm nay, tìm cơ hội chỉ ra Thừa Độ Chu cùng Đoạn Tinh Dã chưa bao giờ trải qua ngày kỷ niệm kết hôn, lại phát một bài weibo, tuyệt đối có thể làm hình tượng của bọn họ ở trong lòng người xem giảm mạnh.

***

Đoạn Tinh Dã đi bộ dưới trời nắng nguyên buổi trưa, ra nhiều mồ hôi, chuẩn bị nhân lúc nghỉ ngơi mà tắm rửa.

Y ở trong phòng nhỏ tại nhà xe, mở ra rương hành lý, mới phát hiện trong rương nhét đến sắp tràn ra ngoài.

Thừa Độ Chu chỉ là mang theo khăn lông cho y, liền có từ khăn mặt đến khăn tắm toàn thân lớn nhỏ không ngừng bốn loại.

Quần áo mang theo ba bộ, một bộ trong đó hiển nhiên là dự phòng.

Đồ vật hằng ngày y hay dùng ở nhà, ở trong rương đều có thể nhìn đến.

Đoạn Tinh Dã còn nhìn thấy hộp trang sức.

Y mở hộp ra, bên trong là chiếc đồng hồ ngọc bích màu nâu, nhìn chính là hàng hiệu, chỉ là y không nghe nói qua tên, trên mạng cũng không có tin tức, là năm trước Thừa Độ Chu đưa cho y, tựa hồ là nhận lỗi vì sự kiện nào đó. Cụ thể là sự kiện nào, y cũng đã quên.

Đoạn Tinh Dã chưa từng đeo lần nào, đơn thuần cảm thấy không cần mang lễ vật Thừa Độ Chu đưa cho y, bởi vậy ngày thường chiếc đồng hồ này đều đặt trên kệ thủy tinh ở phòng thay quần áo.

Lần này Thừa Độ Chu giúp y mang lại đây, hẳn là suy xét đến ngày thường y mặc quần áo đều phải phối với trang sức.

Đoạn Tinh Dã nhìn đồng hồ, đột nhiên nghĩ đến cái gì, lấy ra di động —— sau khi hoàn thành nhiệm vụ, tổ tiết mục liền trả lại.

Y có một tài khoản ins, địa chỉ ip ở ngoài nước, tên là loạn mã, kêu “ Uriensdkgm ”, là tiểu hào xã giao của y, rất điệu thấp, không chú ý không cho xem, đóng bình luận, rất ít xem tin nhắn.

Đoạn Tinh Dã ngẫu nhiên sẽ ở mặt trên chia sẻ hình ảnh, trong đó liền có chiếc đồng hồ này.

Y lướt ngược lên trên, tìm được bài liên quan, nhìn ngày tháng.

Ngày 5 tháng 3 đăng lên, cũng chính là ngày y thu được lễ vật.

Đoạn Tinh Dã mở ra lịch, tra tìm ngày 5 tháng 3 năm trước.

Đầu ngón tay lướt dọc theo các con số, dừng lại.

Ngày 5 tháng 3 năm 2022, là ngày 3 tháng 2 âm lịch.

Ngày kỷ niệm kết hôn của bọn họ.

Đoạn Tinh Dã cúi đầu ngồi tại chỗ, môi chạm chạm đầu gối, đôi mắt hơi kiều nhìn chằm chằm chiếc đồng hồ ngọc bích màu nâu kia.

Liền bảo trì tư thế như vậy qua một hồi lâu, y từ rương hành lý lấy ra một kiện áo sơ mi màu vàng lá khô.

Chính thích hợp để phối với đồng hồ.

……

Sau khi Đoạn Tinh Dã tắm rửa xong, Thừa Độ Chu cũng đi vào tắm rửa.

Đoạn Tinh Dã đi vào sảnh nhỏ trong nhà xe, ngồi trên ghế dựa bên cửa sổ, cắm máy sấy thổi tóc.

Máy sấy cũng là Thừa Độ Chu mang đến từ trong nhà.

Dưới sự càn quét của gió nóng, Đoạn Tinh Dã nghiêng đầu vỗ về chơi đùa các sợi tóc, khi giơ tay, đồng hồ đá quý màu nâu trên cổ tay trái từ trong ống tay áo lộ ra ngoài, phản chiếu ánh trăng lập lòe trên mặt biển thâm lam ngoài cửa sổ.

Di động phát sóng trực tiếp liền đặt bên cạnh y.

“ Má ơi! Đoạn lão sư của tôi tùy tiện sấy tóc đều đẹp như tranh! ”

“ Giống như quảng cáo hàng hiệu xa xỉ nga, đồng hồ thật xinh đẹp. ”

“ Chưa gặp Đoạn lão sư mang bao giờ? ”

“ Mau nói giá tiền làm tôi hết hy vọng! ”

“ Dùng hình ảnh đều tìm không thấy, Đoạn lão sư mua đồng hồ ở đâu? Cầu link. ”

“ Cả gan suy đoán, đồng hồ này hẳn là không phải có thể thông qua link mà mua được. ”

Đoạn Tinh Dã chuyên chú sấy tóc, không quan tâm làn đạn thảo luận nhiệt liệt bên cạnh.

Chờ y sấy tóc khô tám phần, dừng lại, lại bắt đầu chơi di động.

Mặc kệ người xem như thế nào kêu gọi y đều không đáp lại.

Làn đạn rơi lệ: Chủ bá nhan sắc chính là tùy hứng như vậy.

Còn có mười phút là tới lúc tập hợp, Thừa Độ Chu rốt cuộc từ trong phòng ra tới.

Đoạn Tinh Dã theo động tĩnh ngẩng đầu, ánh mắt thoáng ngưng.

Thừa Độ Chu không có mặc áo trên, đang lấy khăn lông chà lau tóc, một thân đường cong cơ bắp lưu sướиɠ cường tráng nhìn không sót gì.

Làn đạn lại nổ, toàn màn hình đều là kinh ngạc cảm thán “ Dáng người tuyệt quá! ”.

Chỉ là đột nhiên, ngôn luận chuyển hướng.

“ Các chị em! Chụp hình phóng đại! Trên lưng có dấu vết! ”

Đoạn Tinh Dã hiển nhiên cũng chú ý tới ấn ký còn sót lại trên lưng Thừa Độ Chu, trên mặt bỗng chốc nóng lên, cơ hồ theo bản năng đi nhìn phòng phát sóng trực tiếp.

“ Những vết móng vuốt đó có thể là bán vĩnh cửu 😀 ”

“ Đoạn lão sư còn chưa có cắt móng tay đâu? ”

“ Tần suất của hai người rất cao a. ”

“ …… ”

Lại tiếp tục mặc kệ, phòng phát sóng trực tiếp bị phong Đoạn Tinh Dã cũng không kỳ quái.

Y vội vàng nhắc nhở: “ Thừa Độ Chu, mặc quần áo vào. ”

Thừa Độ Chu nhìn y: “ Làm sao vậy? ”

Trước khi tóc khô, Thừa Độ Chu không mặc áo trên, hắn không thích cảm giác cổ áo dính nước dán trên da.

Thanh âm Đoạn Tinh Dã hơi trầm xuống: “ Làm anh mặc anh liền mặc đi! ”

Thừa Độ Chu phát hiện y không kiên nhẫn, có chút khó hiểu, rất nhanh, tầm mắt thoáng nhìn giá di động bên cạnh Đoạn Tinh Dã.

Đôi mắt đen nhánh của hắn hơi hơi động.

Ngại hắn lộ quá nhiều, bị người xem nhìn thấy.

Đoạn Tinh Dã đối với đồ vật của mình, có chiếm hữu dục cố chấp mà lại ngoan cường, từ nhỏ đã như thế.

Thừa Độ Chu rũ mắt, chậm rì rì mà xoay người đưa lưng về phía điện thoại, không cho người xem nhìn đến càng nhiều.

Trên hành động đã làm ra nhượng bộ, ngoài miệng lại cố ý nhẹ giọng nói: “ Anh không. ”

Hắn cúi đầu chà lau tóc, khóe môi như có như không mà nhếch lên một độ cung.

“ Anh! ” Đoạn Tinh Dã thiếu chút nữa tức đến ngất.

Thừa Độ Chu vừa quay người lại, toàn bộ vết trảo loang lổ ở phía sau lưng trực tiếp bại lộ trước mắt người xem.

Phòng phát sóng trực tiếp đều mau nháo điên rồi.

Đoạn Tinh Dã ngồi không được, vớt lên khăn tắm to lớn bên cạnh, hai ba bước đi qua đi, trực tiếp đắp lên đầu Thừa Độ Chu, che khuất nửa người trên thon chắc của nam nhân, lại bắt lấy hai bên khăn tắm kéo hắn lại gần mình, hùng hổ:

“ Mặc quần áo vào cho em! ”

Thừa Độ Chu trên đầu đắp khăn tắm, sợi tóc ướt dầm dề tán trên mí mắt, nhìn chằm chằm Đoạn Tinh Dã không hề chớp mắt, đột nhiên, không hề báo trước, hắn duỗi tay nâng mặt Đoạn Tinh Dã, khom lưng ở trên môi hắn “ Bẹp ” một ngụm.

Đoạn Tinh Dã ngốc: “ ? ”

Thừa Độ Chu dùng đầu ngón tay xoa mặt Đoạn Tinh Dã, đáy mắt hiện lên ý cười dịu dàng.

Ghen tị.

Làm sao bây giờ? Thật đáng yêu.

*********

Tác giả muốn nói:

Đoạn lão sư: Tôi ghen? Mơ à.