Chương 3

Hoá ra là Phán Quan.

Nhưng Phán Quan giống như không nghe lời cầu xin tha thứ của hắn, ném hắn qua một bên giao cho quỷ sai: “Đưa tới Phạt Ác Tư, đi trông coi cửa U Minh một tháng.”

Lúc này các quỷ càng không dám nói lời nào, sau khi Phán Quan rời đi mới dám thở ra một hơi: “Thật sự là Phán Quan đại nhân còn đáng sợ hơn cả ác quỷ, tính khí cũng ngày càng tệ.”

“Ta hoài nghi tiểu Diêm Vương còn chưa lớn lên, đã bị Phán Quan bóp chết.”

“Bộ dáng thần tiên, tính tình ác quỷ.”

“Chẳng qua tiểu Diêm Vương là một đứa nhỏ đang uống sữa, là thật sao?”

Một nơi khác, lúc này trong điện Diêm Vương không khí có chút ngưng trọng, cô cùng yên tĩnh, nhưng vẫn có thể nhận thấy được các vị ở đây có chút bất an, cho đến khi nhìn thấy ngoài điện quỷ sai đầu hổ lôi kéo mấy con bò vào.

Hổ sai nói: “Yêu Minh Sứ chúng ta ở trong mấy con bò đã chết hôm nay chọn ra được mấy con có chất lượng tốt dựa trên sổ chọn mấy con trâu tốt mới chết hôm nay, lão đại bảo chúng ta đưa đến.”

Mạnh Bà ngồi ở bên ngoài nhất đứng dậy: “Cũng tốt, trước nặn một ít sữa cho đại nhân.”

“Đây cũng đã mấy tháng không có sữa uống rồi.” Mạnh Bà thở dài, “Nay Địa phủ cũng không còn gì có thể cho đại nhân ăn.”

Rốt cuộc cũng là sữa sau khi con bò chết, để thời gian lâu quỷ khí quá nặng sẽ không uống được, cho nên sữa này cũng không nặn được bao nhiêu.

Thành Hoàng lau mặt: “Uống xong chỗ sữa này, linh lực của đại nhân sẽ cao lên một ít, đến lúc đó kết nối giữa chúng ta với Nhân giới cũng sẽ mạnh một chút. Những đồ cố trong miếu Thành Hoàng của ta cũng có thể đổi được một chút sữa.”



Lúc này Phán Quan Tô Văn từ bên ngoài đi tới, mặt đầy sát khí, làm cho người ta nhìn mà sợ.

Mạnh Bà và Thành Hoàng cũng đã quen với bộ dạng này của hắn, Mạnh Bà tính tình tốitmột chút, ôn hoà hỏi: “Chỗ cửa U Minh như thế nào rồi?”

Sắc mặt của Tô Văn càng kém: “Mới yên tĩnh vài ngày, hiện tại lại bắt đầu.”

“Đại nhân uống sữa là tốt rồi.” Mạnh Bà vừa nói vừa bưng sữa vào bên trong điện Diêm Vương, hai quỷ hổ cũng không dám lại gần Phán Quan, thấy hiện tại không cần sữa nên dắt bò rời đi.

Toàn bộ điện Diêm Vương còn lại Phán Quan Tô Văn cùng Thành Hoàng Khổng Lẫm.

Khổng Lẫm: “Ngươi bị vài thứ ở cửa U Minh ảnh hưởng, sát khí trên người càng ngày càng nặng.”

Tô Văn nhíu mày: “Biết.”

“Cũng may hiện tại Diêm Vương mới đã được sinh ra, ngày sau sẽ nhẹ nhàng một chút.”

“Nhẹ nhàng?” Tô Văn như nghe được chuyện cười “Hiện tại linh khí trời đất loãng như vậy, Thập Điện Diêm La đổi lấy một đứa trẻ còn uống sữa, có thể nhẹ nhàng chỗ nào.”

Hắn càng nói càng kích động, sát khí trên người ngày càng nặng, còn đáng sợ hơn cả ác quỷ trong U Minh.

Khổng Lẫm hiểu được tâm trạng hiện tại của hắn.

Chẳng ai nghĩ tới Diêm Vương mới vậy mà lại là một đứa trẻ mới sinh chưa dứt sữa.