Chương 4

Editor: Bội Thực Deadline





Nếu hiện giờ để Diệp Phất tự đánh giá bản thân lúc mới xuyên qua vào mười năm năm trước, trong đầu nàng chỉ có một từ duy nhất đó chính là—— Ngu xuẩn.

Đúng vậy, ngu xuẩn, cực kỳ ngu xuẩn, ngu xuẩn tột cùng, ngu xuẩn đến mức khiến nhiều năm sau mỗi khi tỉnh giấc lúc nửa đêm, Diệp Phất đều hoảng hốt toát mồ hôi lạnh.

Cho dù nhớ lại quá khứ bao nhiêu lần, Diệp Phất đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Nàng là một người có lý trí bình thường mà, sao có thể tự cho mình là bất phàm đến mức này cơ chứ? Rốt cuộc nàng dựa vào đâu mà cảm thấy mình là người xuyên sách nên có tư cách làm nhân vật chính hoặc nhân vật phản diện?

Nhưng mà, mười lăm năm trước Diệp Phất cũng không biết lựa chọn địa ngục rất khó khăn, càng không biết đi theo con đường nhân vật phản diện sẽ gặp phải chuyện gì.

Quay lại mười lăm năm trước, ngay khi Diệp Phất và Bùi Thanh Nhượng đang giằng co giữa không trung.

Diệp Phất nhìn thấy một nữ tử trong trẻo lạnh lùng mặc cung trang màu trắng từ trên trời bay tới. Khuôn mặt nữ tử lạnh lùng, trên người đầy sát khí khiến người ta sợ hãi. Bùi Thanh Nhượng nhìn thấy nữ tử kia thì lập tức hoảng sợ gọi một tiếng "Sư phụ".

Ngay sau đó, một đám thanh niên mặc áo bào trắng, ngự kiếm phi hành lao từ từ chân tròi. Từ cuộc trò chuyện của bọn họ, Diệp Phất đại khái hiểu rõ tình huống lúc đó.

Mặc dù khi đó Ma Giáo và liên minh chính đạo sống yên ổn với nhau hơn trăm năm, nhưng dù sao Ma giáo cũng là Ma giáo, trong đó vẫn có không ít ma tu lén làm việc ác. Nhưng chỉ cần bọn họ không quá trắng trợn, liên minh chính đạo hầu hết đều nhắm một mắt, mở một mắt.

Nhưng trong khoảng thời gian đó, đột nhiên xuất hiện một ma tu tự xưng là Huyết Cốt Tán Nhân. Hắn ta không chỉ chiêu mộ một đám tiểu đệ, mà còn sai bọn họ bắt một đám thiếu nữ dưới mười sáu tuổi để luyện tà công, cực kì kiêu ngạo.

Liên minh chính đạo duy trì trị an tu chân giới nên đương nhiên không thể ngồi yên mặc kệ, vì thế Huyền Thiên Cung trong bốn môn phái của Liên minh chính đạo bèn phái đệ tử tinh anh đi thảo phạt Huyết Cốt Tán Nhân.

Diệp Phất xuyên qua vừa khéo trở thành một trong những thiếu nữ bị bắt cóc. Mà Bùi Thanh Nhượng lại là người nằm vùng ngụy trang thành thiếu nữ để ẩn núp vào doanh trại địch.

Cho nên mới có những chuyện Diệp Phất trải qua trước đó.

Còn về người được Bùi Thanh Nhượng gọi là "Sư phụ", chính là Tam trưởng lão của Huyền Thiên Cung – Vô Tình đạo nhân, cũng là trưởng lão chủ trì cuộc chiến thảo phạt lần này.

Ngày đó, sau khi Huyền Thiên Cung thành công thảo phạt Huyết Cốt Tán Nhân, Diệp Phất và một đám thiếu nữ bị bắt cóc đã bị Vô Tình đạo nhân đưa về Huyền Thiên cung.

Trong cốt truyện nguyên tác, nữ chính Ninh Thiền cũng trà trộn vào nhóm người này. Sau khi các nàng được đệ tử Huyền Thiên cung cứu, nàng ta cực kỳ may mắn chiếm được cơ hội bái nhập tiên môn và tìm kiếm tiên duyên.

Diệp Phất kích động sắp ngất rồi. Dựa theo logic bình thường, chắc chắn nàng cũng sẽ giống như Ninh Thiền Thiền mà gia nhập Huyền Thiên cung. Hơn nữa nàng còn lấy được lòng Bùi Thành Nhượng, để tử duy nhất của Tam trưởng lão Huyền Thiên Cung ngay trong lúc nguy cơ nhất. Nhất định nhân phẩm tốt của nàng sẽ được các trưởng lão ưu ái, nói không chừng nàng còn có thể làm khách quý của Huyền Thiên cung nữa.

Nhưng mà chuyện phát triển lại hoàn toàn nằm ngoại dự liệu của nàng. Quả thực là nàng được tới Huyền Thiên cung, nhưng vừa tới đã bị Tam trưởng lão Vô Tình đạo nhân nhốt vào huyễn trận ở phía sau núi của Huyền Thiên cung. Thậm chí nàng còn chưa kịp nhấm nháp một ít thức ăn nữa cơ!

Trước khi rời đi, Tam trưởng lão còn lạnh lùng ném xuống một câu: "Đồ đệ của bổn tọa là người mà ngươi có thể mơ ước chắc?"

Từ đó, cơn ác mộng của Diệp Phất bắt đầu.

Về phần tại sao lại xảy ra tình huống như vậy, vậy thì phải nói đến lý do tại sao phương án "giả vờ ngã vào lòng Bùi Thanh Nhượng" lại bị hệ thống đánh giá là "tăng giá trị nhân vật phản diện".

Trong "Ninh Thiền Thiền Tu Chân Ký", tuy nhân vật Bùi Thanh Nhượng bị hắc hóa ở phần sau, nhưng ở giai đoạn đầu, hắn chính là một trong những ứng cử viên có hy vọng trở thành nam chính nhất. Vô số độc giả đã táng gia bại sản vì gặm cp của hắn và nữ chính.

Thế nên, nếu muốn trở thành nhân vật phản diện trong truyện Mary Sue, lựa chọn tốt nhất chính là cướp đi dàn hậu cung của nữ chính nguyên tác, ví dụ như nhân cơ hội làm vài hành động mập mờ với với bọn họ.

Đúng vậy, hành động đột nhiên nhào vào lòng Bùi Thanh Nhượng của Diệp Phất đã bị hệ thống phán định là quyến rũ Bùi Thanh Nhượng. Mà hành vi "ái muội" này lại vừa vặn bị Tam trưởng lão Vô Tình đạo nhân của Huyền Thiên Cung nhìn thấy toàn bộ.

Liên minh chính đạo có tổng cộng bảy môn phái, chia làm bốn phái trên và ba phái dưới. Huyền Thiên Cung và Thất Tinh Môn mà sau này Diệp Phất bái nhập đều thuộc bốn phái trên của liên minh chính đạo. Trong Thất Tinh Môn, chưởng môn cộng thêm các trưởng lão thì tổng cộng có bảy vị, mà Huyền Thiên Cung lại chỉ có ba vị trưởng lão, đủ để thấy thực lực của ba vị trưởng lão này kinh khủng đến mức nào.

Sư phụ Vô Tình đạo nhân của Bùi Thanh Nhượng lại càng kinh khủng khϊếp hơn. Đương nhiên, bà ta kinh khủng hơn là vì bà ta cực kỳ điên cuồng. Vô Tình đạo nhân cũng như danh hiệu của bà ta, chính là tu sĩ duy nhất tu thành công vô tình đạo trong tu chân giới. Là một nữ tu, cũng là một người điên đã gϊếŧ phu để chứng đạo!

Mà Bùi Thanh Nhượng làm đệ tử duy nhất Vô Tình đạo nhân, tự nhiên cũng tu vô tình đạo từ nhỏ. Bởi vì khuôn mặt Bùi Thanh Nhượng hơi đẹp trai, hơn nữa hắn mới có mười mấy tuổi. Tuy tình tình hắn cũng xem như là ổn trọng hơn đám cùng lứa, nhưng dù sao cũng là một thiếu niên. Thế nên chuyện Vô Tình đạo nhân lo lắng nhất chính là đồ đệ nhà mình sẽ yêu sớm.

Chính vì loạt nguyên nhân phức tạp trên, Diệp Phất có tiếp xúc "mập mờ" với Bùi Thanh Nhượng đã không may đυ.ng phải họng súng của Vô Tình đạo nhân.

Vì thế Vô Tình đạo nhân liền lấy việc công làm việc tư, lợi dụng quyền lực, lợi dụng thân phận tam trưởng lão Huyền Thiên cung mà nhốt Diệp Phất vào huyễn trận Huyền Thiên ở phía sau núi, sau đó hành hạ tinh thần của Diệp Phất một cách vô nhân đạo suốt một tháng.

Tuy huyễn trận Huyền Thiên không gây nguy hiểm đến tính mạng, nhưng nó sẽ phóng đại vô hạn và liên tục lặp lại nỗi sợ hãi nằm sâu nhất trong lòng.

Trong tháng này, Diệp Phất đã trải qua vô vàn cảnh tượng kinh hoàng. Trước khi đi ngủ thì nhìn thấy nhện trong phòng ngủ rồi lại biến mất; ăn được nửa chén cơm thì lại kéo ra được nửa con gián; Sau khi tắm xong thì vớ được bé sâu mềm mại trong quần áo...

Cuối cùng Vô Tình đạo nhân nhốt cả Bùi Thanh Nhượng vào với ý định bày ra vở kịch gϊếŧ thê chứng đạo, nói là muốn dùng cách này để ổn định đạo tâm của Bùi Thanh Nhượng.

Cũng may Bùi Thanh Nhượng vẫn còn chút lương tâm mà quyết đoán từ chối yêu cầu vô lý kia. Mặc cho điều này khiến Vô Tình đạo nhân càng thêm nhận định hai người bọn họ có chút gì đó...

Những quanh co và cẩu huyết trong đó, đến tận bây giờ Diệp Phất cũng không muốn nhớ lại.

Đoạn lịch sử đen tối khắc cốt ghi tâm này cũng khiến Diệp Phất có nhận thức tỉnh táo về mình. Cuối cùng nàng cũng nhận ra thế giới tiên hiệp đáng sợ này có bao nhiêu ác ý đối với mình.

Cuối cùng Diệp Phất cũng ngộ ra, không phải ai cũng thích hợp làm nhân vật chính hay nhân vật phản diện.

Con người sống, hạnh phúc là quan trọng nhất, thế nên phải học cách buông tha cho bản thân.

Hơn nữa, làm người qua đường giáp không thơm sao?

Mỗi ngày trong huyễn trận, lúc nào Diệp Phất cũng tự hỏi, rốt cuộc mình nên làm thế nào để có thể sống thoải mái trong thế giới hiểm ác này. Sau khi suy đi nghĩ lại, cuối cùng nàng vô cùng nghiêm túc tạo ra một bộ triết lý sinh tồn cho bản thân:

Một, gặp chuyện bất bình ... Tuyệt đối không được rút đao tương trợ!

Hai, cố gắng sắm vai người qua đường và làm nền thật tốt để tránh bị cốt truyện gϊếŧ chết!

Điều cuối cùng cũng là điều quan trọng nhất! Không nói chuyện với những người có vẻ ngoài đẹp, sẽ gặp chuyện không may!

Trong khoảng thời gian Diệp Phất bị Vô Tình đạo nhân nhốt trong huyễn trận, đúng lúc chưởng môn Thất Tinh Môn Quý Vô Uyên đến Huyền Thiên Cung trao đổi học thuật, cũng vừa vặn bắt gặp cảnh Diệp Phất bị Vô Tình đạo nhân tàn phá.

Quý Vô Uyên luôn đối đầu với Vô Tình đạo nhân, thấy thế bèn dứt khoát vỗ đầu một cái, thu Diệp Phất làm đồ đệ ngay tại chỗ mới cứu được nàng khỏi nước sôi lửa bỏng.

Đây chính là toàn bộ quá trình Diệp Phất gia nhập Thất Tinh Môn.

Diệp Phất giẫm lên phi kiếm, vừa ngự kiếm bay về phía Phong Xu, vừa nhớ lại chuyện cũ.

Sau khi bái Quý Vô Uyên làm sư phụ, nàng lập tức đi theo Quý Vô Uyên trốn khỏi Huyền Thiên Cung đáng sợ như địa ngục, đi tới Thất Tinh Môn.

Khi kiểm tra linh căn, hệ thống lại đưa ra cho nàng ba lựa chọn.

[Hệ thống nuôi dưỡng số mệnh vì ngài mà phục vụ, xin kí chủ vui lòng đưa ra lựa chọn thích hợp nhất trong vòng mười giây.]

[A: cực phẩm Băng Linh Căn + Kiếm tâm trời sinh. Độ khó: Vực thẳm, phần thưởng hoàn thành: giá trị nhân vật chính +10]

[B: cực phẩm Hỏa Linh Căn + Kiếm thể trời sinh. Độ khó: Vực thẳm, phần thưởng hoàn thành: giá trị nhân vật phản diện +10]

[C: Ngũ Linh Căn. Độ khó: dễ, phần thưởng hoàn thành: giá trị người qua đường +10]

Lúc này đây, Diệp Phất đã trải qua mấy lần va chạm trong xã hội nên đã có nhận thức rõ ràng về bản thân, cũng hiểu được lòng dạ hiểm ác của hệ thống.

Nữ chính nguyên tác Ninh Thiền Thiền chính là cực phẩm Băng Linh Căn cộng thêm kiếm tâm trời sinh. Nếu nàng chọn A thì chính là sao chép phân phận của nhân vật chính, là tranh giành số mệnh với nữ chính, chắc chắn sẽ cực kỳ thê thảm. Phương án B rõ ràng là đối đầu với nữ chính, trình độ nguy hiểm tuyệt đối không thua gì tranh đoạt số mệnh với nữ chính.

Mỗi lần đưa ra lựa chọn chỉ được cộng thêm 10 điểm giá trị, mà phần thưởng hệ thống cung cấp lại cần dùng 150 điểm để đổi. Nói cách khác, nếu như nàng muốn dùng giá trị nhân vật chính đổi lấy cực phẩm công pháp hoặc pháp bảo, vậy thì nàng phải trải qua mười lăm lần bị tra tấn không giống người. Còn nếu muốn sử dụng giá trị nhân vật phản diện để mở khóa các tình tiết tiếp theo, nàng phải chết mười lăm lần.

Một hai lần cũng đã lấy nửa cái mạng của nàng rồi, nếu trải qua mười lăm lần, Diệp Phất quả thực không dám tưởng tượng.

Cộng năng lực ngẫu nhiên không thơm sao? Làm người qua đường giáp không tốt à?

Thế nên lúc này đây, Diệp Phất vô cùng quyết đoán, hơn nữa còn an tâm thoải mái mà chọn C.

Dưới ánh mắt thất vọng và ghét bỏ của Quý Vô Uyên, Diệp Phất nhìn Ngũ Linh Căn của mình, suýt nữa thì vui mừng đến nỗi bật khóc.

Cuối cùng nàng... Cũng vinh quang trở thành một người qua đường!