Tiểu kịch trường

----- Tiểu kịch trường 1 -----

Chuyện kể rằng vào một ngày, nửa đêm cửa phòng ngủ của Mã Giáp bị Hình Võ đá văng khiến y giật mình bò dậy từ giấc mộng. Mã Giáp mở mắt thấy phía trước tối om xuất hiện một người đàn ông cao lớn, trong ngực còn ôm một cái gì đó. Mã Giáp run rẩy hỏi:

"Cái...Là ai?"

Hình Võ tiến về phía giường của Mã Giai, nói:

"Là ta, làm gì mà hét lên như phụ nữ thế?"

Mã Giáp nghe Hình Võ nói, nhẹ nhàng thở ra:

"Thì ra là nhị gia, làm ta giật cả mình. Huynh đến đây có chuyện gì vậy?"

"Không có gì. Đến mượn tạm nửa chiếc giường cửa ngươi."

Nói rồi Hình Võ đem chăn gối ôm trong ngực ném lên giường.

"Hả." Mã Giáp ngơ ngác tránh ra chừa chỗ cho gã. Thấy Hình Võ đã nằm xuống y cũng nằm theo. Vài giây sao, y phản ứng lại, quay đầu hỏi:

"Nhị gia, vậy còn giường của huynh đâu? Hư rồi hả?"

"Không có."

Áo choàng khó hiểu hỏi: "Vậy sao huynh lại qua đây?"

"Trong phòng có chuột." Hình Võ lại nói.

"À thật không chịu nổi." Mã Giáp nói xong liền trùm chăn lên rồi ngáy.

Hình Võ thầm nghĩ thật sự là chịu không nổi mà. Bên phòng lão đại tiếng giường kẽo kẹt vang lên hơn một tiếng đồng hồ, còn nghe giọng Tiêu Chí không khác gì mấy cô gái. Ai có thể ngủ yên được chứ.

Sáng sớm hôm sau, Hình Võ nhìn Mã Giáp cuộn mình trên giường tức giận hét lên:

"Sao ngươi ngủ mà không mặt đồ!"

----- Tiểu kịch trường 2 -----

Một buổi chiều nọ, Mã Giáp ra ngoài đi tuần. Y trèo lên một cái cây lớn và quan sát xung quanh. Bỗng nhiên, Mã Giáp nhìn thấy trong hồ nước phía trước có hai người đang khỏa thân ngồi đối diện nhau, một người ngồi trên một người ngồi dưới. Mã Giáp cảm thấy kì lạ, nhìn kĩ lại thì chính là lão đại và tiểu tiên sinh. Sau đó y nhìn thấy lão đại nhấc tiểu tiên sinh lên để cậu đưa lưng về phía hắn, lại nhấp lên nhấp xuống. Mã Giáp thầm nghĩ thật sự rất kì lạ đem chuyện này kể cho Hình Võ nghe. Gã nghe xong trầm ngâm suy nghĩ rồi nói:

"Họ đang luyện công."

Mã Giáp đã hiểu. Ngày hôm sau y gặp được Tiêu Chí và lão đại, bước đến hỏi họ:

"Tiểu tiên sinh đi luyện công với lão đại về sao?"

Dứt lời chỉ thấy mặt Tiêu Chí đỏ lên, còn Vân Mặc Sơn thì tỏ ra vui vẻ đắc ý. Chỉ là sau này Mã Giáp cũng không thấy hai người họ đến hồ nước luyện công nữa. Đáng tiếc, đáng tiếc.

----- Tiểu kịch trường 3 -----

Thời tiết hôm nay đẹp và có nhiều nắng. Tiêu Chí đang tắm nắng ở ngoài hậu viện.

Hình Võ nhân lúc Vân Mặc Sơn không có ở đây vội lẻn đến bên cạnh Tiêu Chí. Hình Võ nhìn trái nhìn phải, nói với Tiêu Chí:

"Tiểu tiên sinh, ngươi và đại ca ta quan hệ tốt lắm đúng không?"

Tiêu Chí khó hiểu nhìn gã rồi gật gật đầu. Hình Võ lại hỏi:

"Vậy ngươi có biết trước đây đại ca ta có thích một cô nương?"

Tiêu Chí giật mình: "Có chuyện này sao?"

Hình Võ gật đầu, nói:

"Đúng vậy, đại ca thích nàng đến mức không chịu được, gần đây còn vì chuyện của nàng mà phiền não mấy ngày liền. Nhưng mà ta e là nó khuông suôn sẻ. "

Tiêu Chí không biết những chuyện này, trong lòng vô cùng hoảng sợ và chán nản.

Buổi tối Văn Mặc Sơn thấy Tiêu Chí không chịu ăn uống, tâm trạng nặng nề, hắn hỏi:

"Có chuyện gì sao?"

Tiêu Chí nghĩ hắn có nhiều chuyện giấu mình, buồn bã nói:

"Vì sao huynh đã có người mình thích rồi còn muốn trêu đùa ta?"

Vân Mặc Sơn ngạc nhiên:

"Người ta thích không phải là đệ hay sao."

Hai mắt Tiêu Chí ngấn lệ:

"Là một cô nương, ta đã biết rồi huynh còn muốn giấu sao?"

Vân Mặc Sơn sợ hãi, nói:

"Là ai nói bậy nói bạ trước mạt đệ?"

Tâm trí Tiêu Chí rối bời, cậu nghĩ nếu trái tim Vân Mặc Sơn không dành cho cậu thì cậu ở đây cũng chẳng có ý nghĩa gì cả. Vân Mặc Sơn thấy cậu khóc liền hoảng:

"Từ đầu đến cuối đều chỉ có đệ, không hề có cô nương nào cả."

Hắn chỉ hận không thể móc tim mình ra cho Tiêu Chí. Đêm đó, sau bao nỗ lực dỗ dành, Vân Mặc Sơn cuối cùng cũng dỗ được Tiểu Chí đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Hình Võ vừa ra khỏi cửa đã thấy Vân Mặc Sơn đứng chờ sẵn nói muốn cùng gã đánh vài chiêu. Hình Võ đồng ý.

Mười chiêu, Hình Võ chống đỡ không được.

Hai mươi chiêu, Hình Võ liên tục muốn dừng.

Ba mươi chiêu, Hình Võ quỳ rạp xuống đất xin tha.

Vân Mặc Sơn vui vẻ, cuối đầu nói:

"Sau này đừng nói bậy trước mặt tẩu tẩu của ngươi."

Hình Võ: "!"

Hình Võ: "....."