Chương 13

….- Sao Y biết là con trai hay thay lòng đổi dạ? Y đã…iu ai rồi ah? Tôi hỏi em đầy nghi ngờ…

- Thì cần gì iu ai đâu? Y có anh trai mà…lúc nào anh ấy chẳng bảo mình…đừng có dại dột mà nghe bọn con trai nó tán tỉnh linh tinh, rồi mang khổ vào thân

- Thế? Hôm nao phải chấn chỉnh lại ngay anh trai Y mới được… ai lại đi hạ thấp danh dự những người đàn ông chân chính như thế bao giờ

- Chính vì thế mà trước tới giờ, có rất nhiều người ngỏ lời, tán tỉnh mình, mình đều để ngoài tai hết….có dám iu ai đâu….nhiều người tan mình không được họ trở thành bạn mình…có những người không tán được mình thì quay ra nói mình chảnh…mình như thế này…thế nọ…Y đã tự nhủ là không xiêu lòng trước bất cứ ai…vậy mà…

- Vậy mà lại xiêu lòng trước mình…? Tôi nắm lấy hai vai em cười…

- Ừ…em vừa trả lời được đến đấy thì không thể trả lời được nữa…vì tôi đã ôm em vào lòng…và đặt lên đôi môi dỏ mọng của em một.. .nụ hôn…thật bất ngờ…ôi nụ hôn tình iu đầu đời… của tôi và của cả em nữa…vụng về, lúng túng …cả hai chẳng biết làm gì..ngoài vòng tay ôm lấy nhau…và chạm hai bờ môi thật lâu…

… giờ nghĩ lại vẫn còn nhớ cảm giác khó tả của nụ hôn ấy, nó thật ngọt ngào …tinh khiết…mang theo cả cảm giác lạ lẫm, kí©h thí©ɧ…và ham muốn được iu thương…một thứ bản năng bất diệt của con người…

Tôi xiết chặt em trong vòng tay cùng nụ hôn đầu đời nóng bỏng đó…

…giờ tôi chính thức là chủ nhân của đôi môi đỏ mọng mà tôi hằng khát khao…

…ôi cảm giác lâng lâng trong men tình thật khó tả…

…khẽ nâng cằm em lên…nhìn thật sâu vào đôi mắt em…đôi mắt lung linh như vì sao giữa bầu trời đêm ***g lộng… “mình sẽ ở bên nhau suốt đời không bao giờ lìa xa, Y nhé?. Còn rất nhiều khó khăn ở phía trước…mình cùng nhau vượt qua nhé…Ừ…tụi mình bây giờ vẫn còn là học sinh…cả hai đứa mình cùng cố gắng học thật tốt…thi đỗ một trường nào đó để sau này còn lo cho gia đình tụi mình nữa chứ nhỉ?...” Tôi và em say sưa với các dự định…cả hai lần đầu tiên trải qua cảm giác của tình yêu nhưng có lẽ không còn bồng bột, tôi và em đề trưởng thành hơn già dặn hơn so với lúa tuổi 17 của mình…và cả hai đều ý thức được để đi tới tương lai…chúng tôi phải làm gì…

Trong vòng tay nhau được một lúc lâu thì có tiếng đứa bạn ở ngoài cổng…chúng tôi mới rời nhau ra…đi ra ngoài…

- anh chị có tranh thủ gì không đấy mà sao mặt mũi hai đứa cúa lấm la lấm lét thế hả?...đứa bạn chúng tôi nhìn nhìn hai đứa dò xét…

- tranh thủ cái gì cơ?..tôi giả bộ ngây thơ hỏi lại

- Bà đừng có bắt nạt T, tôi không hỏi bà đưa V đi đâu thì thôi ấy…em nháy mắt với đứa bạn…

- Ê ê khϊếp chưa này…chưa gì nàng đã bênh chàng ra mặt rồi…tụi tao mà, có gì phải dấu! nhìn mặt mũi mày hớn hở như nắng hạn gặp trời mưa là tao biết ngay có chuyện…

- Thui mày lằng nhằng quá, trưa nay nhà tao cũng không có ai ở nhà, tụi mày với T ở đây ăn cơm nhé…em nói với đứa bạn và quay sang tôi

- Ơ thế vẫn gọi tên ah? Tao tưởng phải anh anh em em rồi cơ chứ…ha haaaaa…đứa bạn vẫn trêu ghẹo dai như đỉa làm chúng tôi bối rối…tự nhiên hai đứa đỏ hết cả mặt mũ lên…

Trưa hôm đó chúng tôi nấu cơm ở nhà em….bốn đứa ăn rất vui vẻ…đặc biệt là hai chúng tôi…trong tôi cảm giác như một bữa ăn gia đình vậy…sau này mình cũng sẽ đẻ một trai một gái…chắc chắn rồi…tôi thầm nhủ trong lòng…

Rồi những ngày đầu hè cũng trôi qua. Bố mẹ tôi cho tôi nghỉ hai tuần…xả hơi…trong một bữa cơm trưa…:

- Mày nghỉ như thế là được rồi, mai chú K ở Hà Nội về bố mẹ cho mày lên nhà chú ở hai tháng hè để học trước chương trình lớp 12 đi, sang năm thi rồi, cố gắng mà học hành, đỗ đạt cho đời mày đỡ khổ…chứ cứ bám lấy cái đồng ruộng này cực lắm con ơi…bố mẹ tôi động viên..

- Vâng bố mẹ yên tâm, con sẽ cố gắng ạ…và để thể hiện sự quyết tâm cao độ, tôi đánh một mạch ba bát cơm rùi chui vào giường…ngủ

Chiều tôi lững thững đạp xe đến gần trường, chúng tôi hẹn nhau chiều hôm nay cùng ra bãi cát sông H chơi mà…đến nơi chờ một lát thì thấy dáng em đạp xe xa xa đang tiến lại…

- T chờ Y lâu chưa? Phải xin phép mãi nội mới cho đi đấy…hì

- Mình cũng vừa đến được một lúc thôi…mình gửi xe của Y ở trong trường nhé…đi một xe thôi

Chiều mùa hè, nắng đã bớt gay gắt hơn lúc trưa nhưng vẫn còn chói chang…tiếng ve râm ran…đi đâu cũng thấy tiếng ve…mọi khi nghe nhức hết cả đầu óc…nhưng hôm nay nghe sao thấy…bình thường quá đi

Tôi và em dựng xe ở triền đê, cả hai chạy xuống ngồi dưới những cụm tre xanh mướt…nắng vậy nhưng ngồi cạnh bờ sông không hề thấy nóng…là do những làn gió mang theo hơi nước đã làm không khí thật dễ chịu…em ngồi tựa vào lòng tôi…mắt nhìn dòng sông mơ màng…

…mùi tóc em thoang thoảng qua mũi khiến tôi như ngây ngất,…cúi xuống tôi đặt lên đôi môi em một nụ hôn…những lạ lẫm… bỡ ngỡ,…rụt dè …và cả ngại ngùng của nụ hôn đầu đã qua đi…chúng tôi trao nhau những nụ hôn nồng cháy bằng tất cả sự đam mê của tình yêu mới nở…

Ôm em thật chặt trong vòng tay…giá như thời gian có thể tạm dừng lại…để chúng tôi ở mãi với những giây phút này có phải tuyệt không…

- T gắn bó với dòng sông này nhỉ?

- Ừm…mình sinh ra ở bên cạnh dòng sông này mà…tắm với lũ bạn từ hồi còn chưa mặc quần cơ…

- Nhìn dòng sông hiền hòa, sao bình yên thế nhỉ…

- Hì, sau này Y mà về làm dâu làng mình thì...