Chương 16: Tức giận

Trong lòng Thẩm Thành nghi hoặc mọc thành một cụm, Từ Toa sợ đến mức, thở cũng không dám thở mạnh.

Kỳ thật trước đó, cô cũng dự đoán được bản thân mình dấu diếm sẽ không được bao lâu, chỉ là không nghĩ tới Thẩm Thành mẫn cảm như vậy, vừa mới bắt đầu liền sinh ra nghi vấn.

Thừa dịp Thẩm Thành vẫn còn chưa phản ứng, Từ Toa mạnh mẽ bẻ mông mình ra, trọng lượng cơ thể đột nhiên trầm xuống.

Đôi mắt của cô ngay lập tức ươn ướt.

Không biết có phải do hoàn toàn ăn vào hết côn ŧᏂịŧ của Thẩm Thành không, nhưng qυყ đầυ to lớn đã đâm đến tử ©υиɠ mẫn cảm của cô, thịt huyệt liếʍ mυ"ŧ côn ŧᏂịŧ hắn, đem nam nhân hút đến sảng khoái mà ngay cả cô cũng sảng.

Xuất quỹ mang đến cảm giác rất kí©h thí©ɧ, cộng thêm nam nhân phía sau cô đã mong nhớ từ lâu, Từ Toa hoàn toàn ướt, cũng hoàn toàn dâʍ đãиɠ.

Hoàn toàn không khống chế được hành động của chính mình, chỉ muốn mở mông ra, ăn côn ŧᏂịŧ nóng hầm hập của Thẩm Thành.

Trong bóng đêm, đôi mắt của Thẩm Thành trầm xuống, hắn nhận ra được người này không phải Nguỵ Kim, Nguỵ Kim tuyệt đối sẽ không nhiệt tình như vậy.

Lúc Nguỵ Kim gọi điện thoại cho hắn nói muốn chơi một trò mới, lại đến lúc Nguỵ Kim khẩu giao cho hắn, tuy rằng hắn cảm thấy ngoài ý muốn nhưng lại cho rằng Nguỵ Kim muốn phản công lại mình nên sử dụng kỹ xảo, mới yên tâm thoải mái hưởng thụ.

Nhưng hiển nhiên, suy đoán của hắn là sai lầm.

Thẩm Thành trầm mặt xoay chuyển tay, dây cột buộc chặt lấy hai tay hắn không đến hai cái liền rơi xuống.

Bàn tay của hắn vươn ta, chế trụ eo của người trước mặt, thon nhỏ mềm mại, không phải một nam nhân.

Tay Thẩm Thành hướng lên trên, cầm lấy bả vai nhỏ xinh của Từ Toa, Từ Toa đang đứng trố mắt bị hắn xoay tròn nửa vòng, hung hăng áp lên ván cửa lạnh băng.

Giây tiếp theo, bàn tay nóng rực từ phía sau vòng đến phía trước, bóp lấy chiếc cổ tinh tế lại yếu ớt của cô.

Thôi xong.

Từ Toa trước nay chưa từng cảm nhận cái chết cách mình gần đến như vậy, Thẩm Thành tới gần cô, nói ra một câu khí dắt sắt làm cả người cô đều sợ hãi.

Hắn nói: "Nữ nhân, có biết tính kế tôi có hậu quả gì không?"

Bàn tay hắn bóp cổ cô càng chặt, Thẩm Thành kỳ thật chỉ hơi phát hoả nhưng lần này là thật sự nổi giận.

Lần trước bị người khác tính kế, bỏ thêm thuốc vào ly rượu kia.

Hắn bởi vậy mới quen biết Ngụy Kim, tâm tình cũng không đến mức không tốt, đối với cái người dám tính kế hắn kia võng khai một mặt, chỉ chặt đứt một chân của hắn.

Nhưng là Từ Toa không có cái đặc quyền này.

Động tác trong tay Thẩm Thành không lưu tình chút nào, Từ Toa cảm thấy không khí càng ngày càng loãng, hô hấp khó khăn, cổ họng vừa ngứa vừa đau, có lẽ không kiên trì được bao lâu.

Sắc mặt của cô chuyển thành màu đỏ tía, nâng tay lên đang muốn bẻ tay trên cổ, hắn đột nhiên buông lỏng tay.

"Khụ khụ..." Từ Toa há miệng thở hổn hển, tiếp theo đó không ngừng ho khan, giống như muốn ho cả phổi ra ngoài.

Thẩm Thành cắm thẻ phòng vào, đèn trong phòng nháy mắt liền sáng lên.

Nữ nhân trước mắt một tay đang đỡ ván cửa, một tay vỗ ngực ho khan.

Trải qua trận biến cố này, hoa huyệt của cô vẫn còn hàm chứa côn ŧᏂịŧ hắn, gậm đến gắt gao, rất muốn thừa cơ bấm gãy hắn.

Vừa rồi bởi vì bị cô hút như vậy, làm Thẩm Thành ma xui quỷ khiến liền buông lỏng tay ra.

Du͙© vọиɠ của hắn mãnh liệt, Ngụy Kim đại đa số thời điểm đều không thể thỏa mãn hắn, bởi vì trên người hắn có thứ rút không xong, luôn không thể phối hợp tốt với hắn.

Nữ nhân này đột nhiên xuất hiện, bò lên trên giường hắn, so với Nguỵ Kim không tình nguyện, đáng yêu hơn nhiều.

Từ Toa ho khan nửa ngày, sau khi cảm giác mình đã sống lại, lập tức nói: "Thật xin lỗi, tôi sẽ lập tức đi."

Cái gì Thẩm Thành, cô không bao giờ muốn nghĩ nữa.

Ô ô.

Ông chủ chính là một đại ma đầu gϊếŧ người không chớp mắt, vừa rồi cô thiếu chút nữa đã chết!

Từ Toa đối với Thẩm Thành sợ hãi, dịch về sau dán sát lên ván cửa, muốn hoa huyệt mình nhổ côn ŧᏂịŧ ra.

Lại bị người phía sau một tay bắt được eo: "Đi nơi nào? Ăn tôi, dùng tôi, còn muốn chạy?"

Từ Toa khóc lóc thảm thiết: "Ông chủ... Ô ô... Tôi cũng không dám nữa! Anh đừng gϊếŧ tôi, tôi bảo đảm sẽ biến mất ở trước mặt anh, biến mất rất xa."

Cổ còn đau, cô càng khóc càng đau.

Ông chủ phát rồ còn nắm cằm cô, bẻ mặt cô quay lại.

Từ Toa tức khắc lưu lại hai hàng nước mắt dài trên mặt.

Người khóc ở trước mặt Thẩm Thành không ít, nam nữ già trẻ đều có, nhưng mà đều là người phạm vào sai lầm, không đáng tha thứ.

Từ Toa đồng dạng cũng phạm vào sai lầm, nhưng... Thẩm Thành nhìn cô: "Khóc cái gì, ai nói muốn gϊếŧ cô."

Hắn đã nhận ra Từ Toa.

Đêm đó gặp mặt một lần, Từ Toa ở trong lòng hắn còn lưu lại chút ấn tượng, rốt cuộc ngoại trừ người nhà, ở ngoài Từ Toa là nữ nhân hắn tiếp xúc lâu như vậy.

Ở trong mắt hắn, Từ Toa ngoại trừ có chút xinh đẹp, còn nhát gan.

Nhưng hôm nay, Từ Toa hoàn toàn làm điên đảo nhận thức của hắn.

Từ Toa sợ hãi rụt rè phân biệt thật giả trong lời nói của hắn, đương nhiên phân biệt không ra, nhưng cô vẫn giơ tay bưng lấy mặt.

Nước mắt trên mặt vừa lau đi lại chảy xuống, nam nhân trước mắt nhìn đến phiền lòng, răng rắc một tiếng lộng cổ cô.....

Nước mắt nhất định phải lau khô.

Từ Toa hai tay đều nâng lên, năm tay mười mạt lau mặt mình.

Ánh mắt Thẩm Thành đánh giá trên người cô, cơ thể nữ nhân cũng cơ thể nam nhân hoàn toàn không giống nhau, da thịt càng hoạt nộn, cấu tạo bên trong cũng bất đồng.

Thẩm Thành mở mông, côn ŧᏂịŧ nóng bỏng ở trong hoa huyệt của Từ Toa chậm rãi trừu động một chút.

Thoải mái.

Thẩm Thành nheo nheo mắt.

Từ Toa cũng thoải mái.

Có thể của cô thật thần kỳ, có thể hàm chứa Ngụy Kim, cũng có thể hàm chứa Thẩm Thành.

Hai nam nhân, cho cô cảm giác hoàn toàn bất đồng.

Đối với Thẩm Thành, cô sợ hãi, nhưng không thể phủ nhận, hắn chỉ vừa động một chút, là có thể làm cô mềm thành một bãi nước.

Côn ŧᏂịŧ của Thẩm Thành.

Từ Toa cảm nhận được côn ŧᏂịŧ sáng quắc bên trong hoa huyệt, cắn môi một chút, Thẩm Thành vừa rồi giật mình là đại biểu hắn đã hết giận?

Mặc kệ giận hay không hết giận, cô đều phải kẹp cho đến khi hắn hết giận.

Du͙© vọиɠ trong người Từ Toa bỗng nhiên vô cùng mãnh liệt, hai tay cô đỡ lấy ván cửa, da^ʍ thuỷ từ hoa huyệt chảy theo rãnh mông xuống đất, hoa huyệt kiều nộn gắt gao kẹp chặt lấy côn ŧᏂịŧ của Thẩm Thành, mỗi lần động một chút, hoa huyệt đều dính liền với côn ŧᏂịŧ cùng nhau hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ cực hạn.

Mà Từ Toa, cũng cảm nhận được côn ŧᏂịŧ này mang đến kɧoáı ©ảʍ cho cô.

Hảo bổng.

Từ Toa cắn cắn môi, hoa huyệt ướt đến lợi hại, bị côn ŧᏂịŧ cường tráng không ngừng nghiền ép, chảy ra càng nhiều nước.

Lúc cảm nhận một bàn tay nóng bỏng bắt lấy mông mình, Từ Toa kích động kêu lên một tiếng.

Nói không nên lời vì cái gì, cô chính là thích Thẩm Thành đυ.ng vào.

Từ Toa đã hoàn toàn quên mất chuyện vừa rồi bị bóp cổ, trong lòng bây giờ chỉ toàn là nam nhân phía sau.

Thẩm Thành bẻ hai cánh mông mềm mại của cô ra, cúc hoa phấn nộn, hoa huyệt cũng phấn nộn.

Hắn lui lui về sau, côn ŧᏂịŧ của hắn ướt đẫm, giống như bị lau qua vài tầng mật, lộ ra tinh lượng thuỷ quang.

Nữ nhân trước mắt vừa nhiệt tình lại vừa dâʍ đãиɠ.

Thấy hắn lui về phía sau, lập tức thò qua nhanh chóng ngậm lấy côn ŧᏂịŧ của hắn nuốt vào.

Hoa huyệt của cô giống như một cái động rất sâu, có thể hoàn toàn hàm chứa hắn.

Thẩm Thành nhẹ suyễn một tiếng, một bụng lửa, giống như một quả cầu càng lăn càng lớn.

Eo của hắn động một cái, qυყ đầυ đầy đặn đột nhiên xâm nhập tử ©υиɠ Từ Toa, cảm giác bao vây đến hít thở không thông đánh úp lại, tâm huyết cùng thú tính trong cơ thể nam nhân đều bị kích phát ra ngoài.

Bàn tay to tàn nhẫn xoa nắn hai mảnh mông thịt của cô, lại một lần đâm vào, nhìn côn ŧᏂịŧ của mình hoàn toàn đi vào trong cơ thể cô, cổ họng hắn lăn lăn: "Tên gọi là gì?"

"Từ... A a a..." Từ Toa bị hắn đâm mạnh đến trợn trắng mắt, hắn quá dài, cho dù thường xuyên bị Ngụy Kim thao, cô nhất thời vẫn không thích ứng được chiều dài của Thẩm Thành, mỗi lần hắn tiến vào trong cô, cô đều có loại cảm giác bị đâm thủng.

"Từ cái gì?" Tay Thẩm Thành từ sau vòng đến trước ngực cô, sờ đến một bên vυ", mềm, nộn, cực kỳ có độ co dãn, lại còn rất lớn, một bàn tay của hắn cũng nắm không hết, hoàn toàn không giống nam nhân.

Hắn rất thích.

Cũng thích tiếng kêu của cô, rất phóng túng, rất dâʍ đãиɠ.

Vừa nghe liền biết cô bị thao thật sự rất thoải mái.

Nữ nhân dâʍ đãиɠ này.

Thẩm Thành hổ khẩu tàn nhẫn áp đến bên trong eo cô, cái tay trước ngực kẹp chắt lấy núʍ ѵú của cô, thời điểm hông chạm về phía trước, áo sơ mi kề sát ở bụng liền lộ ra hình dạng cơ bụng.

Editor: sacnu