Chương 25: Cưỡi ở trên người hắn, bị côn ŧᏂịŧ lớn làm

Từ Toa vặn vẹo mông, tiểu huyệt tùy ý để côn ŧᏂịŧ của hắn cọ xát. Cái này làm cho Từ Toa nhớ tới vừa rồi lúc hắn cởϊ qυầи bơi, côn ŧᏂịŧ cao chót vót hướng lên trời.

Nói cách khác, lúc đó hắn đã ngạnh.

Vô cùng thần kỳ.

Nhìn cô ở trong nước thình thịch, hắn cư nhiên có thể ngạnh.

Ông chủ quả nhiên là ông chủ.

Từ Toa ngoéo cổ Thẩm Thành một cái, đưa lên môi mình thơm.

Thẩm Thành phối hợp cúi đầu, nhìn Từ Toa.

Lúc hôn môi, cô nhắm mắt lại, lông mi vừa dày lại vừa dài, da thịt trắng nõn giống như lòng trắng trứng gà.

Giữa môi răng hắn hơi đáp lại cô một chút, hơi thở của cô lập tức liền rối loạn, khuôn mặt trắng nõn hiện ra một tầng đỏ ửng, thoạt nhìn vô cùng tươi mới ngon miệng.

Tay Thẩm Thành cắm vào bên trong áσ ɭóŧ của cô, ở trên hai luồng tuyết trắng no đủ đĩnh kiều tàn nhẫn xoa nắn.

Hai người môi lưỡi giao triền, đầu lưỡi ngang ngược lẻn vào trong miệng cô trêu chọc.

Từ Toa nhiệt tình đáp lại. Đầu lưỡi cũng thâm nhập vào trong miệng đối phương, trên dưới giao điệp, trái phải dây dưa.

Hơi thở của đối phương lấp đầy trong khoang miệng mình, Từ Toa ân ân rêи ɾỉ, tình từ khó giữ.

Hai tay cô di chuyển đến vai Thẩm Thành vuốt ve, xúc cảm rắn chắc làm cô thích thú vô cùng, muốn ở đây lưu lại cái gì đó.

Khi môi lưỡi tách ra, Từ Toa nhìn nam nhân trước mặt: "Ông chủ, lời nói vừa rồi của anh còn giữ lời không?"

"Đương nhiên giữ lời." Thẩm Thành nâng mông cô lên, mang cô vào giữa háng mình, "Từ tài vụ hỏi như vậy, là nghĩ đến biện pháp tra tấn gì?"

"Chưa nói tới tra tấn," Từ Toa cười tủm tỉm nhéo nhéo bả vai Thẩm Thành, "Em muốn ở chỗ này cắn một ngụm, lưu lại một cái ấn ký."

Thẩm Thành nhìn Từ Toa. Từ sau khi hắn có năng lực tự bảo vệ mình, không có người nào có thể làm hắn bị thương.

Hắn nói: "Được."

Từ Toa nhận đến đáp ứng, lập tức liền cắn xuống một cái, không lưu tình chút nào, nếm đến mùi máu tươi cũng không có lập tức nhả ra.

Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, cô với ông chủ chung quy lại cũng sẽ đường ai nấy đi.

Đến lúc đó cô đối hắn nhất định là nhớ mãi không quên, mà hắn thì sao? Nhất định sẽ quên cô đến không còn một mảnh.

Chỉ là ngẫm lại, trong lòng Từ Toa liền khổ sở một trận, thật không công bằng.

Vậy nên liền muốn cắn một cái trên người hắn lưu lại dấu vết, đến khi hắn nhìn thấy dấu vết này, nhất định sẽ nhớ đến cô.

Lúc Từ Toa buông bả vai Thẩm Thành ra, trong miệng đầy máu, cô cũng không nhỏ số máu đó ra mà nuốt xuống.

Nhìn kiệt tác vừa rồ của mình, Từ Toa ngay tức khắc bị doạ sợ.

Máu thịt mơ hồ.

Có vừa rồi có dùng sức như vậy???

"Có đau không?" Tuy rằng biết hắn nhất định đau, tự mình còn hỏi ra những lời này có vẻ tái nhợt vô lực cỡ nào, Từ Toa vẫn là chột dạ hỏi câu.

Còn có chút ám sảng.

Nghiêm trọng như vậy, nhất định sẽ lưu lại sẹo.

Thẩm Thành nhìn bả vai mình, không nói chuyện, mà giơ tay nắm lấy cằm cô, bẻ mặt lại, hôn lên môi cô.

Từ trong miệng cô nếm được mùi máu tươi, các tế bào trong người hắn đều hưng phấn.

Hai tay hắn siết chặt mông thịt trong tay, mang theo Từ Toa hướng vào giữa háng mình tàn nhẫn nghiền ép, từng chút từng chút, cách qυầи ɭóŧ hoa huyệt ra sức đỉnh lộng côn ŧᏂịŧ thô tráng nóng bỏng của hắn.

Âm đế cùng hoa môi đều bị nghiền đến thay đổi hình dạng, da^ʍ thuỷ trào ra càng lúc càng nhiều, cơ thể của Từ Toa cũng càng lúc càng nóng.

Tràn đầy kɧoáı ©ảʍ từ chỗ bị nghiền khuếch tán, lan tràn đến mỗi một tấc da thịt.

"A ~ a a ~" Từ Toa há to miệng, nước bọt từ khóe miệng chảy xuống, lưỡi hắn vẫn còn ở miệng cô bên trong quát lộng.

Eo cô bối thẳng, không còn ở trong nước, theo tần suất vặn bãi của Thẩm Thành, côn ŧᏂịŧ trước sau cọ qua người, hoa huyệt của cô càng ngày càng nóng, càng ngày càng mẫn cảm, cách lớp vải dệt đều có thể cảm nhận được xung quanh côn ŧᏂịŧ đều là gân xanh.

Quá mãnh.

Ánh mắt Từ Toa ướŧ áŧ, tiếng rêи ɾỉ đứt quãng: "Ông chủ ~ ân ân..."

Bọt nước vẩy ra, tay hắn bắt lấy mông cô đột nhiên buông ra, thô lỗ mà kéo quần tam giác của Từ Toa xuống, một tay đỡ côn ŧᏂịŧ sưng to đâm vào bên trong hoa huyệt ướŧ áŧ của Từ Toa.

Hoa huyệt ngứa ngáy sau khi được côn ŧᏂịŧ nghiền qua thấm ra tầng tầng lớp lớp da^ʍ thuỷ, kɧoáı ©ảʍ tê dại chạy thẳng lên não, lại từ não bộ khuếch tán đến tứ chi, cơ thể Từ Toa kịch liệt run rẩy.

"A ~ hảo bổng a, ông chủ ~" Cô ngưỡng đầu về phía sau, liếʍ liếʍ môi mình.

Còn chưa đủ.

Còn chưa đủ sâu.

Cô muốn đem toàn bộ côn ŧᏂịŧ của ông chủ ăn vào.

Dùng hoa huyệt dâʍ đãиɠ của mình kẹp hắn, kẹp hắn bắn.

Hai tay Từ Toa đỡ lấy bả vai Thẩm Thành, vặn eo.

Dưỡi nước hai mảnh môi âʍ ɦộ giống như hai cánh bướm ngậm lấy côn ŧᏂịŧ của hắn, hoa huyệt ướt nộn đóng đóng mở mở, mỗi một tấc đều đem côn ŧᏂịŧ sắp nổ mạnh của hắn nuốt sậ vào bên trong.

Thẩm Thành lúc này cảm giác cùng ngày hôm đó giống nhau, chặt, sâu, ướt.

Ấn đường hắn giật giật, mồ hôi nóng từ khuôn mặt anh tuấn chảy xuống. Hắn nhìn Từ Toa, thanh âm khàn khàn nói: "Chặt như vậy, Ngụy Kim ngày thường rất ít chạm vào em?"

Hắn vừa nói, hai tay bắt lấy eo Từ Toa, động hông, dùng qυყ đầυ to lớn của mình một chút một chút nghiền ép nguỵ hoa mẫn cảm.

Côn ŧᏂịŧ trong hoa huyệt càn quấy nghiêng trời lệch đất, thâm nhập giao lưu như vậy, làm cơ thể hai người đều nhẹ nhàng rung động một chút.

Từ Toa nhìn ánh mắt, ấn đường của hắn, đều tràn đầy dục niệm, câu lấy cổ, thanh âm kiều mị nói: "Anh ấy a, mỗi ngày đều phải chạm vào em, còn thích cắm hoa huyệt em~"

Thẩm Thành không nói chuyện, trong nhà có kiều thê nhiệt tình dâʍ đãиɠ như vậy, đổi lại là hắn cũng mỗi ngày chạm vào, mỗi ngày thao.

Hắn hai tay nắm chặt lấy eo Từ Toa, đem cô mạnh mẽ trầm vào giữa háng mình, qυყ đầυ nóng bỏng từng chút tạc áp nhuỵ hoa non nớt.

"A ——" Từ Toa tách hai chân ra gấp lên ra sức kẹp chặt eo Thẩm Thành, hoa huyệt co chặt, mị thịt từng tầng bọc lấy bao vây côn ŧᏂịŧ của Thẩm Thành.

"Ông chủ~" Cô yêu mị kêu, lung tung hôn Thẩm Thành, bị hắn ôm lấy cơ thể nhỏ xinh run rẩy.

Editor: sacnu