Chương 43

Từ Toa nhìn thấy bà nội Thẩm, đối phương đang là ngồi ở trên xe lăn.

"Là Toa Toa đúng không?" Bà nội Thẩm cười tủm tỉm nhìn cô, "Thường xuyên nghe Thành Thành nhắc tới con, hôm nay vừa thấy, đúng là xinh đẹp giống hệt Thành Thành nói."

"Chào bà nội," Từ Toa nửa ngồi xổm xuống, cùng lão nhân gia nhỏ giọng nói chuyện, "Thành Thành thật sự thường xuyên nói đến con sao?"

"Còn không phải sao," Bà nội Thẩm nói, "Thẩm Thành vẫn nhắc mãi với ta, nói Toa Toa xinh đẹp thế nào nha..."

Từ Toa nhẫn cười, nghe bà nội Thẩm nói Thẩm Thành khen mình như thế nào.

Trong lòng biết, bà nội Thẩm nói như vậy, chỉ có một phần ba là sự thât.

Lấy quan hệ nam nữ không bình thường của cô với Thẩm Thành, Thẩm Thành phỏng chừng tối hôm qua mới hơi nói một chút về mình với bà nội Thẩm đi.

Bà nội Thẩm sở dĩ nói như vậy, chỉ là xuất phát từ lễ phép.

Nhưng mà biết rõ bà nội Thẩm nói là giả, Từ Toa vẫn nhịn không được vui vẻ.

Tới cả câu nệ, cũng ở bị bà nội Thẩm lôi kéo nói chuyện nói chuyện chốc lát liền biến mất.

Sau khi tới giờ cơm tối, hai người giúp việc dọn đồ ăn lên, bày đầy một bàn. rồi

Thẩm Thành ngắm nhìn màu sắc đêm nay, đi rửa sạch tay, ngồi bên cạnh Từ Toa.

"Toa Toa, ăn nhiều một chút, cứ xem chỗ này như nhà là được." Bà nội Thẩm tiếp đón Từ Toa.

Từ Toa cười tủm tỉm đáp ứng.

Thẩm Thành cầm một con tôm lột vỏ, nói với bà nội Thẩm: "Bà, bác sĩ nói bà không thể ăn hải sản, con không lột tôm cho bà a."

"Đi đi đi, ai muốn con lột, ông con mà biết sẽ không cao hứng," Bà nội Thẩm nhìn Thẩm Thành gắp tôm đã lột vỏ vào bát Từ Toa, cười đến ngay cả mắt cũng nhìn không thấy, "Toa Toa, bà nói với con, lột tôm cho vợ là truyền thống Thẩm gia chúng ta, lúc ông nội của Thành Thành còn bà chưa bao giờ tự mình làm."

Từ Toa nhìn bà nội Thẩm, lão thái thái nhắc đến lên bạn già, cả người đều tràn đầy hạnh phúc.

Nghĩ lại lúc ông nội Thẩm còn đối với bà rất tốt.

"Ta nói với con a Toa Toa, nhà của chúng ta còn có một truyền thống nữa." Bà nội Thẩm vẻ mặt con hỏi mau ta.

Từ Toa khẽ meo meo hỏi: "Truyền thống gì ạ?"

"Đau vợ," Bà nội Thẩm nói, "Nam nhân Thẩm gia chúng ta đặc biệt rất đau vợ."

Từ Toa cười đến không ngừng được tới.

Lão thái thái quá hài hước.

Quanh co lòng vòng khen Thẩm Thành.

Thẩm Thành nhìn Từ Toa cười đến chiếc đũa trong tay đều run, bất đắc dĩ nói: "Bà, bà đừng chọc cô ấy cười nữa." Chủ yếu là, Thẩm Thành sợ cô sẽ bị cười sặc.

"Cười nhiều chút cũng tốt nha, cười nhiều chút có phúc khí," Bà nội Thẩm nói, "Giống ta, cười nhiều chút, gả cho ông nội con vẫn luôn hưởng phúc, chưa bao giờ phiền lòng."

Sau khi ăn bữa cơm, Từ Toa rút ra cái kết luận, lão thái thái là cái kẻ dở hơi, lại còn có có chút tính trẻ con, vô cùng đáng yêu.

"Toa Toa, con xem phim truyền hình không?" Sau khi ăn xong bà nội Thẩm hỏi Từ Toa.

"Nhìn cảm thấy hứng thú liền sẽ xem a," Từ Toa nói, "Bà nội người thì sao?"

"Ta cũng vậy," Bà nội Thẩm nói, "con hiện tại đang xem phim truyền hình gì?"

"Con gần đây có chút vội, không xem được," Từ Toa nói, "Bà nội có giới thiệu cho con sao?"

Bà nội Thẩm nói: "Có, ta nói với con, mỗi ngày ta đều xem..."

Thẩm Thành nhìn thấy Từ Toa với bà nội Thẩm cùng nhau thảo luận phim truyền hình, cười cười.

Hắn ngày đó nói bà nội nhất định sẽ thích Từ Toa, không phải thuận miệng nói.

Tính cách của Từ Toa thật sự rất thân thiện.

Cho nên Thẩm Thành thật sự không rõ, Ngụy mẫu vì sao không thích Từ Toa.

Chẳng lẽ là từ trường không hợp?

Từ Toa theo chân từ trường Thẩm gia bọn họ quá hợp, nếu thật sự có thể cưới được cô là phúc khí của hắn, cũng là phúc khí của Thẩm gia.

Xem một tập phim truyền hình, người giúp việc tới nhắc nhở bà nội Thẩm, nên đi nghỉ ngơi.

Bà nội Thẩm đánh cái ngáp, nhìn Từ Toa nói: "Toa Toa, đã trễ thế này, con cũng đừng trở về nữa?"

Từ Toa nhìn về phía Thẩm Thành, hắn cũng nhìn cô, tuy rằng không nói lời nào, nhưng trong cặp mắt thâm thúy để lộ ra một cái ý tứ.

Giữ lại.

Từ Toa ở trong lòng tức khắc mềm đến rối tinh rối mù: "Ở lại có thể quấy rầy đến bà nội hay không?"

"Không quấy rầy không quấy rầy," Bà nội Thẩm nói, "Nghe nói con tới, ta đã cho người dọn phòng, là gian phòng công chúa nga, hy vọng con sẽ thích."

Từ Toa sửng sốt, cái này cũng quá trẻ con đi?

Sau khi được Thẩm Thành đưa tới phòng công chúa, Từ Toa nháy mắt bị màu hồng nhạt vây quanh.

"Gian phòng này là bà nội chuẩn bị cho cháu gái tương lai, ngày thường coi như bảo bối, không dễ dàng cho người tiến vào," Thẩm Thành nhìn Từ Toa nói, "Bà nội rất thích em."

"Em cũng rất thích bà nội." Từ Toa cười nói.

"Không được," Thẩm Thành nói, "Em không thể thích bà nội."

Từ Toa ngây ra một lúc lúc sau hỏi: "Vì cái gì nha?"

"Anh sẽ ăn dấm với bà nội." Thẩm Thành nói.

Từ Toa cười nửa ngày: "Bà nội anh cũng muốn ghen a?"

"Đúng rồi đó, em còn chưa nói quá thích anh đâu." Thẩm Thành nói.

Từ Toa nghe vậy, cái mũi có chút cay.

Cô xác thật không có nói qua thích hắn

Vì cái gì không nói?

A, hối hận.

Hiện tại nói còn kịp không?

"Em thích không?" Thẩm Thành nhìn cô hỏi.

"Cái gì?" Từ Toa không phản ứng lại đây.

"Anh," Thẩm Thành nói, "Thích không?"

Từ Toa nhìn hắn: "Thích."

Quá thích quá thích.

Thích đến không đành lòng tổn thương hắn, sợ chậm trễ hắn, nhưng tưởng tượng đến khi hai người tách ra, hắn sẽ cùng nữ nhân khác ở bên nhau, trong lòng rất khổ sở.

Sợ Thẩm Thành nhận thấy được cảm xúc của cô Từ Toa rũ xuống mắt, bước nhanh đi đến ban công bên ngoài.

"Thích anh, làm em rất khổ sở?" Thẩm Thành cũng đi ra ngoài, cảm xúc của Từ Toa chuyển biến, hắn đều nhìn thấy ở trong mắt.

Từ Toa đột nhiên xoay người, giơ lên miệng cười: "Tại sao lại khổ sở? Thích anh là chuyện chính xác nhất mà đời này em làm, cũng vui vẻ nhất."

Thẩm Thành nhìn cô, thật lâu sau đều không có nói chuyện.

Khi Từ Toa sắp không duy trì được gương mặt tươi cười, hắn đột nhiên bế cô lên.

"Làm gì nha?" Từ Toa hoảng sợ, bên ngoài cửa còn không có khoá đâu.

"Đi về phòng anh," Thẩm Thành ôm cô đi ra ngoài, "Bà nội cho rằng quan hệ của hai chúng ta chỉ dừng lại ở dắt tay, mới chuẩn bị phòng cho em."

Hắn đột nhiên rũ xuống mắt, nhìn Từ Toa: "Chẳng lẽ em thật muốn làʍ t̠ìиɦ ở trên giường con gái?"

Từ Toa mặt đột nhiên đỏ, hai tay ôm lấy cổ Thẩm Thành, không nói gì.

Thẩm Thành nhìn cô đỏ rực mặt, cười khẽ.

"Cười cái gì." Từ Toa trừng hắn.

Thẩm Thành ôm cô vào phòng, buông xuống, dán lên lỗ tai coi nói: "Nghĩ đến đợi lát nữa có thể tiến vào thân thể em, anh liền cao hứng, cao hứng đến muốn điên rồi."

Từ Toa nghe vậy hai chân mềm nhũn.

Sao lại có thể như vậy dụ hoặc như vậy?!!!

Làm cô thiếu chút nữa muốn không quan tâm tất cả, dẩu mông lên để hắn tiến vào cô, làm cô.

Cô muốn côn ŧᏂịŧ lớn của hắn, đã muốn đến sắp điên rồi.

Editor: sacnu