Chương 44

Thẩm Thành từ phía sau cô ôm lấy eo, nói: "Mang em đi tham quan phòng anh?"

Từ Toa gật gật đầu, thu liễm những ý tưởng lung tung rối loạn trong đầu mình.

Diện tích phòng ngủ của Thẩm Thành lớn không khác gì phòng công chúa vừa rồi, nhưng phong cách trang hoàng hoàn toàn bất đồng, vô cùng giản lược.

Nhưng mà bên ngoài ban công có rất nhiều loại hoa.

Hai người thưởng hoa trong chốc lát sau đó trở lại phòng ngủ.

"Nên đi tắm rửa," Thẩm Thành nói, "Anh đi tìm cho em bộ quần áo."

Từ Toa nhìn hắn mở tủ quần áo, tò mò cũng đi qua: "Quần áo của anh sao?"

"Ừ, có khả năng không hợp, nhưng mà chỉ mặc ngủ, không quan hệ," Thẩm Thành ở trong tủ quần áo lật lật, "Áo thun hay là áo sơ mi?"

"Cái nào cũng được." Từ Toa chưa từng mặc áo của nam nhanh, có chút chờ mong.

"Vậy mặc áo thun đi," Thẩm Thành quay đầu nhìn cô một cái, cười nói, "Dễ cởi."

Từ Toa nhìn hắn.

Có cần thẳng thắn thành khẩn như vậy không a.

Thực dễ dàng làm người ta suy nghĩ bậy bạ anh biết không?

Khi Từ Toa lấy quần áo bước phòng tắm, Thẩm Thành cũng đi theo.

Giúp Từ Toa điều chỉnh nhiệt đồ, lấy khăn lông mới xong mới đi ra ngoài.

Ánh mắt Từ Toa quét qua bốn phía một vòng, vô cùng lớn, nhưng mà trang hoàng cùng một phong cách với phòng ngủ.

Từ Toa mới vừa cởϊ qυầи áo xong, Thẩm Thành ở bên ngoài gõ cửa hai cái: "Anh đi vào a."

Từ Toa theo bản năng giơ tay che trước ngực mình, lúc Thẩm Thành bước vào, nhìn đến chính là một bức họa này.

Ánh mắt dừng lại ở chỗ Từ Toa che đậy dừng lại một chút.

Còn thẹn thùng.

Đợi lát nữa liền ăn chỗ bị cô ngăn trở trước lại ăn miệng cô, sau đó lại...

Ánh mắt của hắn di chuyển xuống.

Từ Toa theo bản năng kẹp chặt hai chân, cả người đỏ bừng.

Vì cái gì vì cái gì? Rõ ràng đã cùng hắn làm chuyện rất thân mật, lại vẫn cảm thấy ngượng ngùng.

Hắn có thể hay không cảm thấy cô quá làm?

A a a a a a a a.

Cô thật không có, hoàn toàn là phản ứng theo bản năng.

Từ Toa ở trong lòng phát điên các loại, trên mặt biểu tình lại rất trấn định.

Tay che ở trước ngực cũng trấn định mà buông xuống.

Cô hỏi: "Làm sao vậy?"

"Lấy quần áo em thay ra." Thẩm Thành nói, "Đưa giúp việc giặt sạch sẽ hong khô, ngày mai em có thể mặc."

"Cảm ơn." Từ Toa nói.

Thẩm Thành cười khẽ, ánh mắt ở trên người cô di chuyển một vòng, không nói gì liền cầm quần áo đi ra ngoài.

Cả người Từ Toa mềm nhũn.

Người này tại sao động bất động liền cười a!

Mấu chốt còn cười đến dụ hoặc như vậy.

Còn có ánh mắt cuối cùng của hắn đó là cái gì?

Rõ ràng là đang nhìn cô, lại làm cô có cảm giác bản thân trên dưới đều bị hôn.

Từ Toa tắm rửa được một nửa, Ngụy Kim gọi điện thoại đến, hỏi cô khi nào trở về.

"Đêm nay em không về, Phương Phương tâm tình không tốt, bây giờ vẫn còn đang say, em phải ở cùng cậu ấy." Từ Toa làm bộ bản thân cũng uống chút rượu, ngữ khí có chút hàm hồ.

"Bọn em ở nhà hay là bên ngoài?" Ngụy Kim không yên tâm hỏi.

"Ở nhà a, ông xã anh cũng không phải không biết em uống rượu sẽ làm việc ngốc, làm sao dám ở bên ngoài uống rượu nha." Từ Toa nói.

Ngụy Kim vẫn không yên tâm: "Chờ bạn thân của em ngủ rồi, em gọi điện thoại cho anh, anh tới đón em về."

"Không cần, em muốn ngủ cùng Phương Phương, mới không muốn ngủ cùng ông xã," Từ Toa tiếp tục nói, "Ông xã chỉ muốn thao hoa huyệt Toa Toa, Toa Toa đêm nay muốn hảo hảo nghỉ ngơi."

Ngụy Kim bị cô vén lên phát hỏa: "Ngoan, đêm nay trở về ngủ, ông xã không thao em"

"Hừ, không tin," Từ Toa nói, "Ông xã anh nhất định đang ngạnh, giọng nói đều thay đổi."

"Được rồi, em không nói với anh nữa, em muốn bồi Phương Phương." Không chờ Ngụy Kim nói chuyện, Từ Toa liền ngắt điện thoại.

Ngụy Kim phỏng chừng là biết ý cô đã quyết, không gọi lại cho cô nữa.

Nhưng mà hắn gửi cho Từ Toa tấm ảnh hắn mặc qυầи ɭóŧ, côn ŧᏂịŧ đã ngạnh, hơn nữa còn lộ ra một mảng lớn.

Từ Toa liếʍ liếʍ môi, bỏ điện thoại xuống, nghĩ đến bên ngoài còn có người chờ mình.

Côn ŧᏂịŧ lớn hơn Ngụy Kim, dài hơn Ngụy Kim, hạ bụng đau xót, dâʍ ŧᏂủy̠ từ hoa huyệt phun ra.

Tay cô sờ đến giữa hai chân mình, một ngón tay cắm vào bên trong hoa huyệt.

Vừa chặt vừa ướt lại nóng.

Thẩm Thành nhất định thích.

Khi Từ Toa đi ra, Thẩm Thành đã tắm xong, đang ngồi trên sô pha nói chuyện.

Nửa người dưới của hắn mặc một chiếc quần đùi rộng thùng thình, bên trên để trần, dựa lưng vào sô pha.

Nhìn thấy Từ Toa, ánh mắt hắn dừng một chút, nói một câu với người bên kia điện thoại: "Còn có gì không rõ, anh hỏi Chu Hằng, tôi muốn nghỉ ngơi."

Editor: sacnu