Chương 4: Nụ hôn đầu

“Anh! Dù sao anh cũng là chủ tịch mà, làm sao có thể có chuyện ngay cả một số tiền ít ỏi dùng để mua cây son này mà cũng không có nổi cớ chứ, nếu vậy thì anh lấy con Maybach kia ở đâu ra, hứ, hóa ra vẫn là do anh chưa từng xem em là em gái!” Hứa Lạc Tịch nói một tràng, rồi quay lưng về phía anh khóc rống lên. Nhân viên trong cửa hàng tất cả đều bị chấn kinh rồi, thanh niên này vậy mà lại là một vị chủ tịch, khó trách tại sao trên người lại có loại khí tràng làm người ta không dám tới gần như vậy.

“Mua mua mua, anh sẽ mua hết mà, tiểu cô nương của anh ơi, em muốn gì anh đều sẽ mua cho em, mỗi thứ em từng sờ qua anh đều có thể bỏ tiền ra thanh toán hết, em nhìn xem còn muốn gì nữa không?” Hứa Gia Thần sờ sờ đầu Hứa Lạc Tịch, lại nhịn không được mà vân vê mấy lọn tóc mềm mại của cô.

“Em biết anh tốt nhất với em mà.” Nói xong liền quay ngoắt sang hôn chóc một cái lên mặt Hứa Gia Thần. Ngay tức khắc, trong lòng Hứa Gia Thần đột ngột dâng lên một cỗ tình cảm nhàn nhạt, anh thầm nghĩ rằng: Mình rốt cuộc bị làm sao vậy, tại sao lại có một loại cảm giác nói không nên lời đối với em gái mình cơ chứ! Không ổn rồi, không được nghĩ lung tung nữa.

Nhân viên trong cửa hàng đem mấy cây son đóng gói cẩn thận lại, nghĩ thầm: Quả nhiên là một thiếu gia giàu có, năm nay chỉ tiêu của mình lại có thể tăng thêm mấy phần rồi.

Hứa Gia Thần bao lớn bao nhỏ xách trên tay, khi sắp đi ra khỏi cửa hàng lại nghe được câu: “Hoan nghênh quý khách lần sau lại ghé qua!”

Quá buổi chiều một chút, Hứa Lạc Tịch nhất quyết không ăn cơm, còn ồn ào đòi đi chơi leo núi.

“Không được, quá nguy hiểm!”

“Nếu không, em tự đi cũng được, em đi một mình cũng chẳng sao, anh có bản lĩnh thì đừng đi theo em!” Hứa Gia Thần không lay chuyển được cô, đành phải để cô đi, đương nhiên là anh cũng đi theo.

Hứa Gia Thần đi đi một hồi, phát hiện em gái cũng đã mang xong đồ bảo hộ an toàn, nhưng khi anh nhìn xuống chỗ dây lưng lại thấy có điểm gì đó không đúng, đang muốn nói chuyện, Hứa Lạc Tịch lúc này cũng đã bò lên: “Anh, anh đừng đứng ngốc ở đây nữa, có thể chụp cho em một tấm ảnh được không, em muốn ghi lại mấy khoảnh khắc này!”

Hứa Gia Thần lòng đầy bất đắc dĩ, chỉ có thể lấy di động ra chụp ảnh cho cô.

Bịch một tiếng, có người không cẩn thận đυ.ng phải Hứa Lạc Tịch, cô từ nãy đến giờ vẫn luôn ở trạng thái lơ lửng xoay tròn trên không trung, sợi dây bảo hộ xoắn lại với nhau sắp đứt, cũng vì thế mà sau cú va chạm này, sợi dây như được đà mà hoàn toàn bị đứt hẳn.

“Lạc Lạc!” Hứa Gia Thần hoảng sợ hô to, không kịp nghĩ ngợi gì nữa đã nhanh chóng ném chiếc di động đang cầm trên tay xuống rồi phi như bay tới chỗ của Hứa Lạc Tịch, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Hứa Lạc Tịch được Hứa Gia Thần ôm chặt trong lòng ngực, hai người ôm nhau cùng ngã xuống đất.

Điều không thể ngờ chính là, khi hai người bọn họ tiếp đất cư nhiên lại ở trạng thái miệng dán miệng. Hai người ngây ra một lúc, Hứa Lạc Tịch rất nhanh đã hoàn hồn, mặt đỏ phừng phừng tách khỏi anh trai, bộ dáng rất chi là ngượng ngùng. Mà Hứa Gia Thần đến tận lúc này mới ngồi dậy, một chân uốn gối, một bàn tay đáp ở đầu gối, “Cái này phải tính làm sao đây, mới đi leo núi chưa được bao lâu mà em đã đem nụ hôn đầu tiên của cuộc đời anh cướp đi luôn rồi!” Anh tuy miệng nói vậy nhưng khóe môi lại luôn mỉm cười, trong ánh mắt mang theo ý niệm khó tả.

“Anh, em không có cố ý, thật sự rất xin lỗi, kỳ thật đây cũng là nụ hôn đầu tiên của em mà!”

“Được rồi được rồi, anh không trách em, em không sao chứ?”

“Em không sao.” Hứa Lạc Tịch mềm mại nói.

“Còn muốn chơi nữa không?”

“Không chơi nữa, hiện tại cũng đã 6 giờ tối rồi, chúng ta đợi cha mẹ trở về rồi cùng nhau ra nhà hàng ăn cơm đi.”

“Ừm.” Hứa Gia Thần chống một tay xuống đất, mượn lực đứng lên, rồi lại đem Hứa Lạc Tịch ôm lên theo kiểu công chúa.

“Anh làm gì vậy, tại sao đột nhiên lại bế em thế này?”

“Anh sợ em đau chân.”

Nghe vậy Hứa Lạc Tịch cũng không phản kháng nữa, đôi tay thon thả của cô ôm lấy cần cổ Hứa Gia Thần, vùi đầu trước l*иg ngực ấm áp của anh, đỏ mặt trộm cười……

====================